Thẩm Thanh Liên gọi điện thoại.
Bên đó cha Trương chỉ mặc mỗi chiếc quần cộc vẫn còn đang gặm dưa hấu.
Gặm dưa hấu xong thì cơ thế có hơi chộn rộn.
Nhớ đến da thịt mịn màng của người phụ nữ nằm trên giường, người đàn ông vuốt môi đi vào phòng ngủ lần nữa… Nhưng lần này ông ta vần chưa kịp quát tháo thì cánh cửa bị đạp tung.
Xe cảnh sát dẫn ông ta đi, trên người Thẩm Thanh Liên khoác tấm thảm len, sắc mặt tái nhợt đươc đấy trên xe lăn.
Cô ta được đưa đến bệnh viện để kiểm tra vết thương, và lấy mẫu ADN để so sánh.
Cha Trương ở bên trong vẫn cực kỳ ngạo mạn, ông ta yêu cầu gặp luật sư của mình.
Bây giờ ngay cả nơi ở ông ta cũng không có, thì lấy đâu ra luật sư, cuối cùng ngồi sờ lấy sống mũi: “Tôi gọi điện cho con trai tôi, nó là ông chủ lớn, chút chuyện này không thế giải quyết không xong được.”
Cuối cùng, chú đội mũ bên này vẫn phải gọi Trương Sùng Quang.
Trương Sùng Quang, một cái tên quen thuộc.
Kết quả người đến ăn mặc bảnh bao, rõ ràng là một tinh anh trong xã hội thượng lưu.
Bốn giờ sáng, vẻ mặt Trương Sùng Quang không tốt lắm.
Một mặt là ai cũng có giờ gắt ngủ, mặt khác là người cha cầm thú của cậu đã làm ra những việc mà súc vật làm, mặc dù cậu cảm thấy chuyện này ít nhiều gì là do Thẩm Thanh Liên tự mình gây chuyện.
“Sùng Quang, cứu bổ.”
Cha Trương nhìn thấy Trương Sùng Quang đến thì giống như nhìn thấy cứu tinh vậy..
Ông ta nhìn đằng sau mở miệng hỏi: “Con không đưa luật sư đến sao? Chuyện này ít nhất phải mời cho bố một đoàn luật sư chứ, con bé nhà họ Hoắc không phải là giỏi lắm sao? Cứ để cho nó đi kiện giúp bố đi.”
Trương Sùng Quang bực mình cười: “Sao tối qua Hoắt Tây không tông chết ông đi chứ.”
Cha Trương hổ thẹn.
Qua một lúc sau, mồm miệng ông ta gay gắt nói:” Là cô ta mời bố ở lại, tối qua lại ăn mặc như vậy đế câu dẫn bố, chuyện này không thể trách bố được, con nói đi nam đơn gái chiếc xảy ra một số
chuyện không phải bình thường lắm sao?”
Ông ta dừng lại: “Con trả một ít tiền dàn xếp cho bổ đi.”
Trương Sùng Quang không muốn quản những chuyện này.
Nhưng hai người này, người đàn ông có quan hệ huyết thống với cậu, người thì đã từng sống chung với cậu.
Lâm Tòng còn là đối tác kinh doanh với cậu.
Bây giờ người cha cầm thú của cậu lại qua lại với vợ cũ Lám Tòng.
Chỉ nghĩthôi Trương Sùng Quang đã thấy khó xử.
Cậu không trả lời, cậu hi vọng kẻ súc sinh này ngồi mọt gông trong tù.
Lúc Trương Sùng Quang rời đi, cha Trương lo lắng: “Sùng Quang, con nói đi, con muốn như thế nào? Con sẽ không vì một người phụ nữ mà bất hòa với cha ruột của mình đấy chứ?”
Trương Sùng Quang lạnh lùng nói: “ông chuấn bị ngồi tù đi.”
Nói xong cậu liền đi ra ngoài.
Khi đi ra ngoài, trời vẫn chưa sáng hẳn, cậu ngồi vào trong xe hít thật sâu một làn hơi lạnh, lặng lẽ hút một điếu thuốc, sau đó lái xe đến bệnh
Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!