Mãi đến khi đi vào chung cư.
Hoắc Tây đi thẳng vào phòng bếp, buổi tối cô uống ít rượu, vẫn chưa ăn cơm nên hơi đói.
Trương Sùng Quang dựa vào sô pha nghỉ ngơi.
Cô hỏi cậu: “Mì trộn tóp mỡ được không?”
“Cậu biết nấu cơm?”
Hoắc Tây cởi áo khoác ngoài, ném lên sô pha: “Không biết thì sao? Làm sao đế hầu hạ cậu chủ đây?”
Cô nói xong, hai người đều im lặng một lúc.
Nhất là Trương Sùng Quang, cậu im lặng nhìn cô một lúc lâu mới khàn giọng nói: “Đế tôi làm cho!”
“Không cần!”
“Tay cậu mà bị thương nữa, tôi còn phải hầu hạ cậu cả đời sao?”
Trương Sùng Quang đi theo vào bết, Hoắc Tây quay lưng với cậu làm đồ ăn đêm, vóc dáng cô cao ráo, chỉ bóng lưng thôi cũng đủ đẹp rồi.
Cậu tựa vào bồn rửa chén, yên lặng nhìn cô.
Nếu không phải năm đó tuối trẻ non dại thì cảnh tượng bây giờ sẽ là chuyện hằng ngày của cậu và Hoắc Tây rồi, bọn họ đều có sự nghiệp riêng, ban ngày đi làm, buổi tối về nhà cùng làm cơm, đương nhiên đa phần có lẽ sẽ do cậu làm.
Sau đó có lẽ sẽ tăng ca, lúc rảnh rỗi có thể cùng nhau xem phim.
Sau đó nữa, lại có hai đứa nhỏ.
Giống như Lục Thước và Lục Huân vậy.
Yết hầu Trương Sùng Quang khẽ động, bất giác nói: “Như vậy, cũng rất tốt.”
Hoắc Tây xắt rau thơm.
Cô rũ mắt cười nhạt: “Vậy cậu nghĩ cũng hay thật! Trương Sùng Quang, thời gian này sẽ là giới hạn, đợi tay cậu khỏi rồi thì cút về nhà đi, còn nhiều người làm hầu hạ cậu đấy.”
“Nếu tôi chỉ muốn cậu thì sao?”
Không biết từ lúc nào, cậu đã lại gần sau tai
cô, âm thanh dịu dàng giống như lông vũ lướt qua bên gáy cô vậy…
Hoắc Tây khựng lại.
Cô còn chưa kịp nói gì thì cả người đã bị xoay lại.
Mặt cô sát ngay bên mặt cậu.
Đập vào mất là áo sơ mi trắng phau phẳng phiu, còn có gương mặt mới mọc một ít râu của Trương Sùng Quang, chỉ ngửi thấy mùi hương cũng đủ thu hút rồi.
“Trương Sùng Quang, cậu làm gì vậy?”
“Hôn cậu!”
Sao đó, tự nhiên mà hôn cô.
Trương Sùng Quang một tay bất tiện, cậu đè Hoắc Tây trước bồn rửa chén, một tay giữ sau gáy cô không cho cô vùng ra, sau đó cậu hòn Hoắc Tây dây dưa không dứt.
Hoắc Tây cắn cậu một cái.
Trương Sùng Quang khẽ ngừng lại, cậu rũ mắt nhìn cô, con ngươi đen tuyền đầy cảm xúc vấn vương.
Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!