Hoắc Tổng Truy Thê

Chương 1492: Hoắc Tây không ngốc




Thành hay không thành đều là thử thách cậu con trai này của ông ấy!

Hoắc Tây không ngốc.

Trông thì, ông cậu của cô không quan tâm sống chết của con trai, nhưng thực tế là ông ấy đã đánh tiếng với mấy bạn cũ bên thành phổ c rồi, cổ phiếu Lục thị nhảy lên nhảy xuống rất kích thích nhưng ông cậu cô không sợ gì cả, phá sản thì dựa vào vợ thôi.

Đương nhiên, Lục Khiêm sẽ không quan tâm đến đám tiểu bối.

Quan hệ giữa Hoắc Tây và Lục Thước là bền chặt nhất, về quan hệ huyết thống có thể không phải gần gũi nhất, nhưng Hoắc Tây và Lục Thước có vẻ ngoài giống nhau nhất, vì vậy tổng giám đốc Lục ngoài mặt hô mưa gọi gió, nhưng Hoắc Tây lại có huyết mạch áp chết cậu tuyệt đổi!

Hai người thảo luận một lúc lâu.

Hoắc Tây cúp điện thoại, cô gọi kiếm soát viên tài chính của công ty kiêm cố vấn tài chính cá nhân của cô đến.

Người đến rồi, Hoắc Tây dựa vào ghế khẽ lắc lư.

“Công ty có bao nhiêu vốn lưu động?”

“Tài khoản cá nhân tôi có thể dùng được bao nhiêu vốn?”

Kiểm soát viên tài chính kiểm tra một lát.

“Luật sư Hoắc, tài khoản cá nhân của cô có dùng được khoảng chừng hơn ba mươi tỷ, còn về công ty vì cần phải xoay vòng nên có thế ít hơn nhiều, chỉ hơn một tỷ, những cái khác đều dùng đế đầu tư các loại?”

“Chỉ vậy thôi sao?”

Hoắc Tây gõ bút trong tay lên bàn: “Như vậy, trước tiên chuyến vốn trong tài khoản cá nhân của tôi cho tống giám đốc Lục, ngoài ra xem giúp tôi tiền gửi ngân hàng Thụy Sĩ của tôi, gần đây tôi muốn mở một khoản ký quỹ.”

Kiếm soát viên tài chính do dự một lát.

Anh ta nói thêm: “Cô có cần giữ lại một ít không?”

Hoắc Tây cười nói: “Ha! Bàn Hằng của nhà họ Tư ở thành phố B mấy chục năm, em trai kia của tôi nói ra cũng là tinh anh trong giới kinh doanh, nhưng căn cơ thì kém xa so với người ta, tôi thấy là cậu ấy sẽ thua thôi! Thua rồi em trai về nhà cũng không ngốc đầu nối với vợ đâu!”

Kiểm soát viên tài chính cười nói: “Cô thực sự thương tổng giám đốc Lục!”

Hoắc Tây cũng cười, cô khẽ thở dài: “Tôi đã muốn mua ly trà sữa cho cậu ấy lâu rồi!”

Cô còn nhớ, năm đó cô đi tìm mẹ với tài xế, lại gặp được cô út và Lục Thước.

Đó là lần đầu tiên cô gặp Lục Thước.

Trắng mịn mũm mĩm, rất giống với Tiếu Hoắc Táy, cô gần như vừa nhìn đã chắc chắn đây là em trai rồi.

Nhưng em trai lại ở trong căn phòng nhỏ như vậy.

Cậu và cô út đứng xếp hàng dưới trời nắng để mua trà sữa, mua được rồi cũng tiếc không dám uống…

Hoắc Tây là người bao che khuyết điểm.

Ngay cả Lục Thước bây giờ đã là tống giám đổc Lục, là người nắm quyền tương lai của nhà họ Lục, nhưng trong lòng Hoắc Tây thì cậu vẫn là cậu nhóc đáng thương!

Kiếm soát viên tài chính mau chóng làm việc.

Buổi chiều, Hoắc Tây nhận được tin nhắn Zalo của Lục Thước: “Chị, cám ơn chị!”

Hoắc Tây xem rồi khẽ cười.

Lúc này trợ lý của cô đứng ở cửa khẽ nói: “Luật sư Hoắc, tổng giám đốc của công ty đầu tư

Dung Thương đến, muốn nói chuyện với cô về đoàn luật sư.”



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!