Trương Sùng Quang tựa vào cửa nhà cô, trên người mặc một chiếc áo bông màu đen, trên tay xách một túi giữ nhiệt, có vẻ đã đợi rất lâu.
Hoắc Tây không ra ngoài.
Cô nhìn cậu, ánh mắt sâu thẳm.
Cửa thang máy, mở rồi lại đóng, đóng rồi lại mở…
Cuối cùng, cô miễn cưỡng đi ra, lấy thẻ quẹt mở cửa lớn.
Trương Sùng Quang đi vào với cô, cô không có ngăn cản, chỉ đem túi xách ném lên ghế sô pha, cởi áo khoác ra rồi nằm nhoài lên ghế sô pha…
Cô mặc một chiếc áo sơ mi màu đỏ, phía dưới là quần dài màu đen.
Rất nữ tính.
Trương Sùng Quang đặt đồ trong tay lên bàn rồi lên tiếng: ”Tôi pha trà giải rượu cho cậu, ngoài ra còn làm thêm hai món bánh ngọt, đều là món cậu thích ăn khi còn bé?”
Hoắc Tây vẫn nhìn cậu không chớp mắt.
Trong chốc lát, cô nhẹ nhàng nở nụ cười, trong giọng nói vậy mà có chút nũng nịu mà ngày thương không có: “Trương Sùng Quang, hiện tại tôi thích ăn cái gì, cậu biết không?”
Thân thể Trương Sùng Quang hơi cứng đờ.
Cậu quay lại nhìn Hoắc Tây, Hoắc Tây không né tránh ánh mắt của cậu, thậm chí còn nhẹ nhàng đá văng đôi giày cao gót của mình… và sau đó không biết nó đã bắt đầu như thế nào.
Lúc tỉnh táo lại thì cả hai đã hồn nhau.
Trương Sùng Quang ôm eo cô, gần như tham lam cắn nuốt tất cả của cô, tiếng thở dốc không thế kiềm nén quanh quấn trong nhà, âm thanh khiến người ta mặt đỏ tim đập.
Mười ngón tay của Hoắc Tây luồng vào mái tóc đen của cậu.
Cùng cậu điên cuồng hôn môi.
Hôn nghiêng ngả lảo đảo, ngón tay cô khẽ ấn một cái, khóa thắt lưng của cậu mở ra, vật nhỏ tinh xảo lóe lên ánh bạc tản ra hai bên, vạt áo sơ mi màu trắng của Trương Sùng Quang tuột ra.
Hoắc Tây ôm cố cậu, hôn môi cậu rồi lấm bẩm: “Tồng Giám đốc Trương, kỹ thuật hôn không tệ.”
Khuôn mặt Trương Sùng Quang ửng đỏ.
Yết hầu của cậu lăn lộn lên xuống, sau đó
liền hôn cô mãnh liệt, cậu ôm cô vào phòng ngủ chính, khắp nơi đều là mùi hương của phụ nữ…
Trương Sùng Quang nâng người cô lên, một tay chổng giường, kích động hôn môi.
Đang lúc nóng bỏng, cùng nhau kết hợp.
Hoắc Tây khẽ vuốt ve khuôn mặt đẹp của cậu, đầu ngón tay chọc vào giọt mồ hôi to như hạt đậu, cô cười khẽ.
Trương Sùng Quang cắn quai hàm, tức giận tấn công cô!
Lúc kết thúc đã là hai giờ sáng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!