Cuối cùng cô ta hỏi: “Không phải cô Tư đính hôn với Tổng Giám đốc Lục của chúng ta sao?”
Thư ký Phương kéo thư ký thứ hai qua, nhỏ giọng: “Đấy là chuyện xưa rồi! Hiện giờ bạn gái của Tống Giám đốc Lục là Lục Huân… Đúng vậy, chính là nhà thiết kế đó, thanh mai trúc mã đó! Tôi nói cò nghe, bọn họ đã bàn chuyện kết hôn rồi, không còn chuyện của Tư An Nhiên nữa, từ giờ trở đi mở rộng tầm mắt đi, chớ làm Tống Giám đốc Lục mất vui.”
Thư ký thứ hai gật đầu, miệng cô ta rộng, chưa đến chiều đã nói chuyện này cho toàn thế giới biết.
Không ai không biết về Tổng Giám đốc của
Lục Thị.
Lục Thước không đặt Tư An Nhiên trong lòng, sau giờ chiều tan làm, cậu lái xe trở về đón Lục Huân.
Ban ngày Lục Huân ra ngoài mua quà cho các bậc cô chú.
Ôn Noãn được tặng chiếc khăn quàng cổ, còn của Hoắc Minh là một ống đựng bút san hô, trông rất tinh xảo.
Nhưng Lục Thước chỉ ngắm nhìn Lục Huân.
Hôm nay cô mặc một chiếc váy lông dê đỏ sẫm, điếm xuyến những quả anh đào nhỏ.
Trông nhỏ nhắn đáng yêu.
Lục Thước khoác áo cho cô, cúi đầu hôn: “Thật xinh đẹp!”
Lục Huân nắm tay cậu, khi ngồi lên xe, cô vẫn cảm thấy không chân thật, cô thật sự quang minh chính đại ở bên cậu, thậm chí còn được theo cậu đến thăm họ hàng.
Lục Thước thắt dây an toàn, thấy Lục Huân đang nhìn mình.
Cậu cười nhạt: “Sao vậy?”
Lục Huân nhẹ giọng nói: “Trước đây em chỉ có bố Liễu và mẹ Liễu, nhưng giờ đây em có rất
nhiều người thân khi ở bên anh.”
Lục Thước nghe xong có chút chua xót.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!