Chiếc xe chầm chậm chạy đến Lục viên, Lục Huân rõ ràng càng căng thẳng hơn.
Lục Thước nghiêng đầu nhìn cô ấy: “Sao vậy, con dâu xấu cũng phải gặp mẹ chồng, căng thẳng sao?”
Két...
Lục Huân đạp thắng, nhưng vẫn đụng phải cột đá phía trước.
Rầm một tiếng.
Chiếc Roll Royce quý giá, mặt trước bị đụng mất một mảng, logo xe rơi xuống. Lục Huân nhìn nói: “Ai bảo anh nói bậy đấy.”
Lục Thước cũng không giận, cậu dựa vào ghế cười.
Quản gia chạy đến, tay cầm đèn điện chiều vào, lớn tiếng gọi: “Cậu chủ đụng xe rồi! Mọi người mau đến xem xem1”
Hét to như vậy, hay lắm, người trong phòng khách cũng chạy ra ngoài.
Lục Khiêm và Minh Châu đi trước, vừa nhìn đã thấy Lục Huân ngồi ở ghế lái, còn con trai bọn họ thì lại thoải mái ngồi ở bên cạnh.
Lục Khiêm tức giận đang định mắng con trai. Minh Châu tiến lên trước mở cửa xe: “Tiểu Huân không sao chứ?”
Bà ấy lại nói Lục Thước: “Sao con lại để Tiểu Huân lái xe chứ!”
Mặt Lục Thước dày, cậu ngồi đó khẽ cười: “Cô ấy lái xe rất tốt! Chỉ là vừa nãy con nói đùa với cô ấy mấy câu, cô ấy không lái nổi nữa, nên mới đụng xe.”
Minh Châu kỳ quái hỏi: “Con nói gì với con bé?”
Lục Thước ra vẻ đang định nói...
Lục Huân gấp gáp: “Anh không được nói.”
Lục Thước nhìn cô ấy, chỉ cười, có chút lường biếng. Minh Châu cũng không phải ngốc.
Con trai biểu hiện rõ ràng như vậy, nếu bà ấy còn không có cảm giác gì thì chẳng phải bà ấy sống vô ích mấy năm nay rồi sao?
Đón năm mới, bà ấy cũng không nói gì.
Nhóm người vào nhà, Lục Huân rõ ràng không tự nhiên lắm, Lục Thước cũng không gần gũi với cô ấy,
Cậu nhìn Tiểu Lục U, khẽ hất cằm.
Tiểu Lục U cầm máy tính bảng, chạy đêm ôm lấy cánh tay Lục Huân: “Chị Lục Huân, giúp em qua cửa này với.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!