Hoắc Tổng Truy Thê

Chương 1394: Ngại vậy sao?




Tuy cậu cảm thấy đàn ông không dựa vào diện mạo để ăn cơm nhưng cậu đối với diện mạo của bản thân vẫn rất có tự tin, Lục Huân thích, lúc đó còn có nhiều lúc có chút mê đắm nữa.

Tuyết càng rơi càng nhiều, mặc kệ như thế nào bọn họ vẫn qua đó rồi.

Khi Lục Thước lấy phòng, Lục Huân cảm thấy mất mặt.

Cô dựa vào sau lưng cậu, mặt nhỏ dán sát vào áo khoác của cậu, không có người khác nhìn thấy.

Lục Thước ra sau vỗ vỗ cô, nói chuyện với cô gái ở lễ tân.

"Anh, chỉ còn một phòng giường lớn thôi, những phòng khác đều bị đặt hết rồi.

Lục Thước nhíu mày.

Cậu nhìn Lục Huân ở sau lưng.

Lễ tân chỉ cho rằng bọn họ là cặp đôi thông thường, nghĩ cũng không nghĩ nói: "Căn phòng này không tệ, thiết bị là tốt nhất ở nhà nghỉ chúng tôi, hơn nữa còn có ban công lớn để thưởng thức cảnh tuyết."

Lục Thước lấy bóp da ra, đặt một đêm.

Lấy được thẻ phòng, cậu nắm tay của Lục Huân thấp giọng: "Ngại vậy sao?"

Lục Huân lặng lẽ đi theo cậu.

Đến được sân sau tìm phòng, mở cửa ra bên trong quả thật không tồi, bất ngờ chính là ban công gần hồ đó có cần tám mươi mét vuông.

Lục Thước cởi áo khoác ra, đặt ở bên cạnh phơi khô.

Cậu chỉ mặc áo sơ mi màu trắng, đi nấu nước.

"Em tuỳ tiện xe, đợi nước sôi rồi thì uống chút để giữ ấm cơ thể."

Lục Huân nhìn dáng vẻ rất tự tại của cậu, không khỏi cảm thấy bản thân ích kỷ, cô cầm điện thoại không biết nói sao với bố mẹ, trùng hợp thay bà Liễu gọi đến.

Giọng nói của Lục Huân thấp thấp, còn chưa nói mấy chữ thì bà Liễu đã nắm được tình hình.

Ha ha, xe bị hư!

Rolls Royce dễ hư như vậy sao?

Nhưng mà bà Liễu cũng không nói gì nhiều, nếu không Lục Huân khó xử, bà chỉ dặn dò cô về sớm một chút, lại nói may mà thư ký Liễu uống say rồi nếu không tối nay lại quậy một trận lớn.

Lục Huân ừm một tiếng nhỏ.

Tắt điện thoại ngước mắt đã nhìn thấy Lục Thước yên lặng nhìn cô.

Cô không nói chuyện quỳ bên cửa sổ ngắm cảnh tuyết ở bên ngoài.

Lục Thước rót một ly nước lọc, đưa cho cô: "Làm ấm cơ thể! Anh tắm trước, chút nữa em cũng tắm rồi thay đồ đi, như thế sẽ không cảm nữa."

Lục Huân ở riêng một phòng với cậu, không muốn tắm. Lục Thước không vui: "Chỗ nào của em anh chưa từng thấy? Nghe lời!"

Lục Huân từ từ uống nước, cô nhìn chiếc giường lớn đó, hỏi cậu: "Anh ngủ sô pha?"

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!