Hoắc Tổng Truy Thê

Chương 1317: Hoắc Minh cũng vậy




Ước mơ tuổi hai mươi của coi tuyệt đối không phải là Hoắc Minh anh mà là Cố Trường Khanh!

Hoäc Minh không phá vỡ bầu không khí, sờ mũi tự nhận. Ôn Noãn nhìn ra cảm xúc của anh, cô cười mỉm: “Sao còn ghen vậy chứ! Hoắc Minh... Quá trình không quan trọng, quan trọng là cuối cùng hai chúng ta

bên nhau, chúng ta cùng nhau sinh mấy đứa con!”

Sùng Quang, Hoắc Tây, Doãn Tư còn có Tiểu Hoắc Kiều.

Còn có tình cảm của cô với Hoắc Minh. Bao nhiêu hai mươi tuổi cũng không bằng những thứ này...

Hoắc Minh có chút rung động, cúi đâu muốn hôn cô, bên tai truyền đến một giọng nói.

“Ôn Noãn!” Ôn Noãn ở trong lòng Hoắc Minh ngẩng đầu lên. Cô nhìn thấy Cố Vân Phàm!

Hai năm huấn luyện, Cố Vân Phàm không giống như quá khứ, không chỉ trưởng thành mà khí chất cũng hoàn toàn không giống.

Cậu ta mặc áo thương vụ chỉnh tề, bên ngoài khoác áo khoác mỏng. Kế bên có một cái va li.

Hơn hai tiếng đồng hồ nữa, cậu ta sẽ bay về thành phố H chính thức tiếp nhận công ty Cố thị.

Đồng thời cũng nghĩa là cậu ta sẽ rời khỏi Ôn Noãn.

Cậu ta theo cô học hai năm, cậu ta thích cô hai năm, ai biết Cố Vân Phàm lại thích Ôn Noãn nhưng cũng chưa có ai để ý qua, bởi vì ai cũng biết cô sẽ không nhìn trúng cậu ta.

Cậu ta có chút buồn bã cũng có chút không cam lòng.

Vì vậy khi rời đi cậu ta muốn hỏi cô một câu.

“Tổng giám đốc Hoắc, tôi muốn nói chuyện riêng với Ôn Noãn một chút.”

Ánh nắng mùa thu xuyên qua lá cây, chiếu lên người của Hoắc Minh, khiến trông anh có thêm chút dịu dàng.

Anh chăm chú nhìn người trẻ tuổi ở trước mắt. Cố Vân Phàm nhỏ hơn anh mười tuổi!

Nói thật là độ tuổi tương đối tốt của đàn ông, gia thế của cậu ta lại tốt lại rất đẹp trai.

Từ trước đến nay Hoäắc Minh rất để ý và ghen nhưng cơn ghen này không phải là lo lắng mà là thêm chút tình thú, anh khi bắt đầu không hiểu sau này anh mới biết tình yêu của Ôn Noãn mang sức mạnh cho anh.

Lúc này Hoắc Minh làm một động tác, phong độ ngời ngời.

Giọng nói đầy đủ!

Ôn Noãn không nhịn được nói: “Minh!”

Hoắc Minh giúp cô chỉnh lại áo khoác, thấp giọng nói: “Tạm biệt đàng hoàng đi!”

Ôn Noãn cảm thấy anh thật sự tốt!

Hoắc Minh cười, đi đến nơi cách mười mét lấy một điếu thuốc ra để mở trên môi.

Cúi đầu châm lửa!

Khi thở ra một hơi khói dài, có sự thoải mái nói không nên lời.

Lợi ích có vợ con những người độc thân không hiểu, nhất định phải thích vợ của anh cũng được... Cứ xem như anh nhận thêm một đứa con trai đi! Cứ xem như có thêm một Cố Hy Quang!

Ôn Noấn biết những suy nghĩ đó của anh.

Cô nhìn chằm chằm Cố Vân Phàm, cười mỉm: “Chúc mừng cậu!”

Cố Vân Phàm híp mắt nhìn cô.

Mặt trời quá chói mắt, vậy mà cậu ta không nhìn ra biểu cảm của cô, cậu ta có chút buồn phiền thốt ra: “Ôn Noãn, mấy năm nay đối với chị không là gì cả sao? Tôi thích chị như vậy, chị không có chút động lòng? Tôi đẹp trai như vậy!”

Ôn Noấn lén thở dài.

Cô biết ngay không thể thoát được.

Cô do dự chút nhẹ nhàng lên tiếng: “Cố Vân Phàm nếu như người khác nói với tôi những thứ này tôi có thể quan tâm cũng có thể không quan tâm, bởi vì những người đó không hề liên quan đến tôi! Nhưng bố mẹ cậu giao cậu vào tay tôi, vì vậy tôi muốn nói điều kiện trước khi cậu thích tôi đã biết tôi có chồng và con cùng với tôi chưa từng đồng ý cậu, vì vậy khi cậu thích đồng thời cũng nên đo lường được mất."

Giọng nói của Cố Vân Phàm hơi lạnh lùng: “Trước khi chị làm việc đều đo lường được mất sao?”

Ôn Noãn mỉm cười.

“Đúng, nếu như lùi mười nghìn bước mà nói cho dù tình cảm của tôi và Hoắc Minh không tốt thích người khác thì tôi cũng không dễ dàng bước vào nguy hiểm! Cố Vân Phàm, tôi không biết cậu, những gì tôi trải qua đã từ lâu không có sự kích động của tuổi trẻ rồi!”

Cô đã từng nhiệt huyết đi thích một người.

Không tính toán được mất, hậu quả.

Nhưng cuối cùng tình cảm của cô lại cho Hoäc Minh.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!