Minh Châu vừa nhìn đã hiểu vấn đề. Ôn Noãn đã ra tay.
Quả nhiên, ngồi trên xe vừa mở Facebook ra là thấy ngay tin tức “Hot” hiện trên đầu trang.
[Chuyện tình tiểu hoa mới nổi và ông chủ lò than]
Minh Châu mở tin tức ra xem.
Chủ bài đăng viết rất đặc sắc, còn đính kèm một hình ảnh chụp Khúc Ninh và 'Tổng Giám đốc Trương nắm tay nhau trông rất thân mật.
Trợ lý lại gần thì thầm với cô: “Giờ thì không còn ai bám theo cô nữa rồi, nghe nói vợ của Tổng Giám đốc Trương đã đến thành phố B rồi, còn kéo thêm bốn người nữa thề sẽ đánh chết ông Trương nữa đó!”
Minh Châu kinh ngạc.
Trợ lý ra vẻ thần bí, tiết lộ: “Tổng Giám đốc Trương ăn bám nhà vợ leo lên mà.”
Minh Châu cười khinh bỉ, nhắn tin cho Ôn Noãn.
[Cảm ơn chị dâu.]
Lúc này, cô Khúc lảo đảo chạy đến, đập lên cửa xe của cô.
Minh Châu hạ cửa sổ xuống: “Có chuyện gì?”
Khúc Ninh không ngốc, cô ta nhìn ra được chuyện này không phải Minh Châu làm nhưng chắc chắn có liên quan đến Minh Châu cho nên mới muối mặt lại đây cầu xin: “Cô Hoắc, tôi cầu xin cô, xin cô hãy cứu tôi!”
Minh Châu chỉ im lặng nhìn cô ta. Một lúc lâu sau, cô mới cười nhạt rồi nói: “Muộn rồi! Cố mà chịu đi!”
Ngay từ lúc cô ta tiết lộ hình ảnh của Thước Thước và Tiểu Lục U ra thì cô ta đã không còn xứng đáng làm người nữa.
Minh Châu không phải là người độc đoán.
Cô và Lục Khiêm quả thực chưa kết hôn, Khúc Ninh yêu và muốn theo đuổi Lục Khiêm là quyền tự do của cô ta nhưng cô ta lại động chạm và làm tổn thương người khác.
Cái kết ngày hôm nay đều do cô ta tự chuốc lấy.
Chiếc RV màu đen từ từ di chuyển...chỉ còn lại Khúc Ninh đứng đó với vẻ mặt ngơ ngác.
Ngay lúc đó, di động cô ta vang lên. Người gọi là Tổng Giám đốc Trương, giọng điệu ông ta dửng dưng không còn chút tình cảm nào: “Tiểu Khúc à, thời gian qua tôi đối xử với em rất tốt mà, đúng chứ? Vì tiến cử em mà làm mích lòng ông Lục, quặng mỏ của tôi còn chưa xử lý ổn thỏa nữa, vậy mà em lại còn đụng vào nhà họ Hoắc kéo theo cả tôi xuống nước. Tôi nói cho em nghe bà vợ của tôi không phải dạng vừa đâu, có ngày bị đánh cho tàn phế cũng không biết chừng đó. Muốn sống yên ổn thì giữ kín cái miệng giùm tôi!”
Khúc Ninh nghe mà ấm ức, nước mắt chực trào.
Cô ta hậm hực tắt máy, vừa định rời đi thì điện thoại đã bị người khác hất mạnh xuống đất.
Một người phụ nữ cao to khuôn mặt trang điểm lòe loẹt thình lình xuất hiện. Mặc áo lông vào một ngày năng nóng thế này thì chỉ có thể là người Tây Bắc. “Mày họ Khúc phải không? Là con ả dan díu với ông Trương chồng bà?”
Khúc Ninh giật giật khóe môi. Cô ta còn chưa kịp lên tiếng phủ nhận thì người phụ nữ kia vừa nhìn đã hiểu: “Đánh nó cho bà! Nhằm vào mặt mà đánh, đánh nát cái mặt nó đi, cho nó khỏi đi dụ dỗ chồng người khác nữa! Hôm nay bà sẽ thay trời hành đạo, trị con ả này!”
Nghe lệnh từ bà ta, mấy tên cao to đi theo tiến lên nắm tóc Khúc Ninh.
Chát! Chát! Chát!
Mười mấy cái tát liên tục giáng xuống, cánh tay trắng nõn bị véo xanh chỗ này tím chỗ kia không chút thương tiếc.
Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!