Từ trợ lý nhịn không được nói: "Tổng Giám đốc Ôn chiêu này quá cao tay!"
Cứ như vậy, chẳng những bảo toàn được danh tiếng của Minh Châu, mà Cố Trường Khanh đã mất cũng không bị cộng đồng mạng chỉ trỏ.
Ôn Noãn cười nhạt: "Người đã mất, nếu có thể thì đừng làm phiền đến. Dù trước đây có làm sai chuyện gì, thì chết rồi cũng coi như đã hết."
Trợ lý Từ đang định rời đi.
Ôn Noấn đã gọi lại: "Này! Chiều nay cô mua vài hotsearch, thuê thêm vài thủy quân viết về chuyện giữa Khúc Ninh và giám đốc Trương, nhớ viết hấp dẫn một chút!"
Trợ lý Từ nở nụ cười: "Yên tâm đi Tổng Giám đốc Ôn!"
Ôn Noãn xử lý xong mọi việc rồi tiếp tục ăn sáng, lát sao tiểu Lục U đã được dì giúp việc bế đến.
Cô bèn dịu dàng chăm sóc con gái mình.
Chuyện này, với Ôn Noãn mà nói cũng chẳng có gì quan trọng!
Trong vòng một ngày, cả thành phố B đều biết chuyện về ngài Lục và Hoắc Minh Châu.
Người trong cuộc, cũng thoải mái thừa nhận.
Nhờ Ôn Noãn mà chuyện này cũng không gây ra sóng gió gì. Mãi đến chạng vạng tối, Minh Châu mới gọi cho Lục Khiêm.
Cô khẽ mở miệng: "Chị dâu đúng là cay độc nha! Em chịu thua!"
Lục Khiêm nhìn văn kiện đang đặt trước mặt, khẽ cười: "Em không cần so tài với Ôn Noãấn đâu, Minh Châu, tôi..."
Ông còn chưa kịp nói hết câu, Minh Châu đã cắt lời.
Cô nhẹ nhàng nói: "Nhưng em muốn mạnh mẽ hơn, em không muốn lần nào. cũng trốn sau lưng anh, để anh vì em che gió che mưa, Lục Khiêm, em lớn rồi, em cũng có thể chia sẻ với anh."
Lục Khiêm trầm mặc một lúc.
Ông không thể nào hình dung tâm tình của mình lúc này.
Minh Châu cũng cảm thấy bầu không khí hơi căng thẳng, bèn trêu đùa: "Lục Khiêm, em hy vọng anh có một tuổi già hạnh phúc."
Lục Khiêm thấy như phát hỏa.
Ông vừa bực vừa buồn cười, ngón trỏ chụp lên nút thắt cà vạt, nhẹ nhàng kéo lỏng...
Ông hỏi lại: "Tối hôm qua chưa thỏa mãn được em à?"
Minh Châu đỏ mặt, không thèm nói với ông ấy nữa, chỉ nhanh chóng cúp điện thoại.
Lúc này, cô còn ở công ty.
Mới để điện thoại xuống, đã thấy có người đang đứng trước mặt, mà người ấy không ai khác, chính là Khúc Ninh.
Minh Châu lẳng lặng nhìn cô ta. Khúc Ninh chậm rãi đến gần, nhìn thẳng Minh Châu cười lạnh: "Đôi khi tôi thật sự hâm mộ cô, rõ ràng cô giật bạn trai Tổng Giám đốc Ôn, vậy mà người ta còn giúp cô."
Hoắc Minh Châu bật cười: 'Là cô làm phải không? Không sợ tôi đối phó cô à?”
Khúc Ninh cắn răng: "Cô sẽ không làm thế"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!