Nữ thư ký của ông mở cửa, mỉm cười bước vào: "Tổng Giám đốc Lục, có một cô gái muốn tới gặp ngài."
Lục Khiêm nhấn nút, đóng rèm lại.
Ông thản nhiên hỏi: "Ai? Là khách hàng à?"
Thư ký lắc đầu: “Hẳn là không, tôi có hỏi thì nói họ Khúc." Khúc Ninh?
Lục Khiêm khế cau mày, không ngờ cô gái này lại vô liêm sỉ đuổi theo mình như vậy... Ông nhớ rõ mình không cho cô ta chút không gian nào để nghĩ nhiều.
Lục Khiêm không định gặp cô ta.
Ông nói với nữ thư ký: “Cứ nói với cô ta là không tìm thấy tôi.”
Nữ thư ký nhìn thấy trên mặt sếp mình hiện lên một tia chán ghét, điều này rất hiếm thấy, bởi vì Tổng Giám đốc Lục bình thường rất khách sáo với phụ nữ, cô ấy suy nghĩ một lúc mới nhớ ra vị họ Khúc kia hình như là minh tinh nhỏ nào đó.
Sợ là muốn đoạt vị trí bà cả đây mà!
Đúng lúc này thư ký Liễu đi tới và nghe thấy.
Đợi đến khi nữ thư ký rời đi, thư ký Liễu lau mồ hôi trên trán.
Anh ta vừa ra ngoài làm việc, khi quay lại đã thấy Khúc Ninh đang đợi ở ngoài công ty, trong thời tiết thế này mà cô ta chỉ mặc độc chiếc váy trắng, cũng không sợ chết cóng.
Thư ký Liễu đau đầu nói: "Đã đánh giá thấp cô gái đó rồi!"
Anh ta đoán Khúc Ninh đã kiểm tra tình trạng hôn nhân của Lục Khiêm, nếu không cô ta sẽ không bạo dạn như vậy.
Thật ngây thơi
Ngài Lục trước kia là người phong lưu, nhưng những người phụ nữ mà ông tiếp xúc cũng là những người phụ nữ, danh giá xinh đẹp, hoàn toàn không giống Khúc Ninh, một người tùy tiện giao thân mình cho ông chủ than đá nào đó.
Hơn nữa, cô ta còn kém xa so với Minh Châu!
Anh ta đi theo Lục Khiêm, đóng cửa văn phòng lại, vào thang máy nghĩ kế.
"Chuyện của Tổng Giám đốc Trương tôi còn chưa xử lý, nếu không thì tôi gây áp lực cho ông ta?"
Lục Khiêm đứng trước gương vuốt phẳng áo. 'Trên mặt ông không có biểu tình gì.
Một lúc lâu sau, ông mới nói: "Thật đau đầu! Truyền Chí, cậu xem đó mà làm, đừng để Minh Châu ngột ngạt là được!"
Sau bữa tối hôm qua, cô đã rất không vui. Ông về sau phải kiểm điểm. Thư ký Liễu cười nói: 'Chắc chắn rồi!"
Lúc này Khúc Ninh đang đợi ở cửa công ty, Lục Khiêm đi ngang qua, cô ta lập tức tới chào hỏi.
"Ngài Lục, chuyện tối qua là lỗi của tôi, tôi xin lỗi ngài." Lục Khiêm phớt lờ cô ta.
Ông trực tiếp lên xe, tài xế muốn đóng cửa cho ông, nhưng Khúc Ninh lại có gan tiến lên giữ cửa mở.
Cô ta háo hức nói: “Sự ngưỡng mộ của tôi đã khiến ngài gặp rắc rối, xin lỗi ngài Lục, không biết tôi có thể đãi ngài một bữa cơm rau dưa được không?”
Lục Khiêm ngẩng đầu nhìn cô ta.
Giọng điệu của ông lạnh lùng: “Cô Khúc, đêm qua cô không va chạm tôi, tôi cũng không phiần lòng. Bởi vì đối với tôi, cô không khác gì những người phụ nữ khác trong bữa tiệc, tôi cũng không có lòng tốt cứu giúp người khác, buông tay, tôi
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!