Hoắc Tổng Truy Thê

Chương 1198: Sao mà ông nỡ khiến cô khó xử được?




Thế nhưng vào lúc này Lục Khiêm lại dịu dàng như vậy.

Vất vả lắm bọn họ mới có thể bình thản như thế này, hơn nữa lời nói của Hoắc Minh đã phát huy tác dụng.

Cô giương mắt nhìn ông. Cô nhớ rõ lần trước Lục Khiêm đã nói, ông không còn trẻ nữa! Ông sợ không kịp!

Đôi môi Minh Châu bắt đầu run rẩy, một hồi lâu sau cô mới nói: “Chúng ta, chúng ta..."

Cô thật sự rất khó chịu. Lục Khiêm rất hiểu phụ nữ.

Minh Châu chỉ nói mấy chữ nhưng trong giọng nói của cô đều chứa đầy bất đắc dĩ lẫn nhượng bộ.

Sao mà ông nỡ khiến cô khó xử được?

Đàn ông phải có phong độ của đàn ông, hơn nữa từ đầu tới đuôi đều do ông không tốt.

Ông không có để cô phải nói ra mà nhẹ nhàng vuốt mái tóc của cô ra sau: “Không phải em nói muốn ăn cơm sao? Anh đặt cơm xong rồi, nếu còn không đi nhà hàng sẽ đóng cửa mất.”

Cả người Minh Châu thả lỏng.

Cô ừ một tiếng, vừa mới định xuống xe, Lục Khiêm đã hôn tới.

Cô trở tay không kịp.

Hai mắt mở to, nhìn khuôn mặt tuấn tú phóng đại trước mắt...

Bên trong xe rất tốt.

Làn da của Lục Khiêm màu trắng sứ, ông đeo một cặp mắt kính gọng vàng, trông nhã nhặn nhưng không kém phần sang trọng.

Đối với chuyện nam nữ, ông hiểu biết hơn cô nhiều.

Lục Khiêm rất biết cách hôn, ông ấn đầu cô, đôi mắt đen khóa chặt vào cô trong chốc lát sau đó trực tiếp dâng chính bản thân mình lên cho cô, đồ vật mềm mại ẩm ướt kia tạo thành bão tố bên trong bờ môi cô.

Chỉ trong vài giây đã khiến toàn thân như mang điện.

Minh Châu đã lâu chưa có.

Lần trước bọn họ đã làm một đêm nhưng lúc đó cô uống say, có rất nhiều chỉ tiết cô không nhớ rõ.

Nhưng lúc này lại chân thật như vậy. Bàn tay ấm áp Lục Khiêm cũng nhẹ nhàng xoa vòng eo nhỏ của cô.

Minh Châu đột nhiên nắm chặt lấy mái tóc đen của ông, giọng nói của cô tan thành mảnh nhỏ, “Lục Khiêm, không cần!”

Dường như Lục Khiêm không nghe thấy. Nụ hôn này trở nên vừa kịch liệt lại vừa triền miên...

Tới khi dừng lại, cả người cô đã nằm trong lòng ngực ông, cách một lớp áo sơ mi mỏng manh, nghe tim ông đập như trống.

Lục Khiêm chống lên trán của cô Ông cũng vô cùng kích thích.

Nhưng đàn ông và phụ nữ vẫn khác nhau, da mặt đàn ông vĩnh viễn dày hơn rất nhiều.

Lục Khiêm vuốt ve lưng cô, nhẹ nhàng lẩm bẩm: “Em sắp giật hết tóc của chú Lục nhà em rồi!”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!