Ông chăm chú nhìn cô rồi lẩm bẩm: “Em lái xe đi.”
Nói xong, ông nhẹ nhàng cầm tay cô: “Có lẽ anh hơi sốt rồi.” Minh Châu nhíu mày.
Quả thật có hơi nóng.
Cô không nhịn nổi mà mắng người: “Chú ngốc à? Thân thể của chú vốn dĩ đã không tốt, trời mưa như vậy còn chạy ra ngoài, chú không sợ... Không sợ...”
Cô nói, giọng nói có hơi nghẹn ngào.
Bởi vì những lời đó, cô cũng không nói nên lời, càng không dám nhớ tới.
Lục Khiêm nhịn không được lại chạm vào tay cô, giọng ông vô cùng dịu dàng: “Anh không thể trở về, bà cụ mà biết nhất định sẽ không vuil Em đưa anh tới khách sạn đi, thuê một phòng cho anh ở, nghỉ ngơi một đêm là tốt rồi.”
Minh Châu không thể nào đi khách sạn cùng ông được.
Không thích hợp.
Thứ hai, bây giờ ông cần gặp bác sĩ.
Cô tra xét, nơi này lại cách đường Quảng Nguyên rất gần, chỉ có năm phút đi xe.
Cô thấp giọng nói: “Tôi đưa chú đến đường Quảng Nguyên đi!Sau đó bảo thư kí Liễu tới chăm sóc chú.”
Lục Khiêm không phản đối.
Nhưng ông vẫn kiên trì muốn mua sữa bột cho Tiểu Lục U trước, cuối cùng đến chỗ đó mua một thùng.
Minh Châu tự lái xe của mình.
Tới dưới căn nhà ở đường Quảng Nguyên, ngoài da Lục Khiêm đã rất nóng rồi, cái cơ thể gà bệnh này của ông, Minh Châu cũng không yên tâm để ông tự lên tầng, vì thế liền đỡ ông vào thang máy.
Lục Khiêm rất thân sĩ.
Phải nói là từ khi ông trở về đến bây giờ, đã có một khoảng thời gian ông không làm ra chuyện khác người, cũng chưa từng nói qua những lời ám muội rồi.
Bọn họ giống như là nam nữ tách ra bình thường vậy. Con cái là mối liên hệ duy nhất.
Cửa thang máy mở ra, Lục Khiêm đi vài bước đến gần cửa: “Chìa khóa ở trong túi áo, lấy ra giúp anh.
Minh Châu duỗi tay đảo trong túi áo ông. Cô và ông dựa vào khá gần nhau.
Gần đến mức ông có thể ngửi được mùi sữa tắm trên người cô, còn có một chút mùi vị đặc biệt của phụ nữ trưởng thành.
Đã từng, ông khắc sâu mùi vị này vào xương tủy.
Minh Châu tìm cả nửa ngày cũng không thấy. Cô ngửa đầu: “Không có!” Đại khái là Lục Khiêm rất khó chịu.
Ông hơi hơi ngửa đầu, yết hầu trắng nõn nhẹ nhàng trượt, rất mê người. Ông rũ mắt nhìn cô.
Sau một lúc lâu ông mới nói: “Ở trong túi quần.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!