Hoắc Tổng Truy Thê

Chương 1076: Ông muốn ở bên cạnh cô




Ông muốn ở bên cạnh cô.

Cô khẽ cắn môi dưới, giọng điệu vẫn có chút làm nững: “Hôm nay anh không bận à?”

Ánh mắt Lục Khiêm sâu kín: “Bận! Nhưng cũng phải ở bên cạnh vợ.”

Cô trẻ như vậy, đang lúc cần có người bên cạnh, lại thêm chuyện của Manh Manh, ông lúc nào cũng khiến cô chịu thiệt, vì thế càng muốn bồi đắp.

Minh Châu biết ông đang muốn bù đắp quan hệ.

Cô yêu thương ông nhưng không làm khó, khẽ nói: “Sau hai giờ chiều thì trống lịch rồi.”

Lụ Khiên cúi người hôn cô một cái: “Dẫn em đến khu vui chơi.”

Trong lòng Minh Châu ngọt ngào, cô lại giả vờ như không để ý: “Anh ấu trĩ à Lục Khiêm! Em cũng không phải con nít!”

Đôi mắt phượng xinh đẹp của ông nhìn cô.

Minh Châu bị nhìn cũng mất tự nhiên, lắp bắp nói: “Sao lại nhìn em?”

“Minh Châu, anh thích em gọi anh là Lục Khiêm!”

Giọng anh khàn khàn không rõ.

Gương mặt cô ửng đỏ, thắt dây an toàn: “Đi thôi!”

Lục Khiêm nhìn cô chăm chú, khẽ cười rồi đạp chân ga.

Đến trường quay, cô cũng không che giấu tình hình của mình.

Quan hệ giữa cô và Lục Khiêm, thoải mái rộng lượng.

Người trong giới đều biết cô có vị hôn phu, hơn nữa cũng đã có con trai.

Danh tiếng ông Lục có nghe qua nhưng không ngờ lại trẻ như vậy.

Đạo diễn đến chào hỏi, vẫn gọi là ông Lục.

Lục Khiêm cở trên địa vị cao đã lâu, rất biết cách giao tiếp, hai ba lời đã khiến vị đạo diễn kia đổi sang gọi là tổng giám đốc Lục, Lục Khiêm nói mấy câu xã giao, đại khái là có chuyện nên đi trước.

Hai giờ chiều, Minh Châu làm xong.

Trợ lý biết Lục Khiêm đón cô, còn dí dỏm nói vài câu châm chọc.

Trong lòng Minh Châu đầy mật ngọt.

Xe Lục Khiêm dừng ở bên ngoài, ông đến chào hỏi với đồng nghiệp cô, sau đó đưa cô lên xe.

Minh Châu theo ông đã nhiều này, ít khi được đối xử thế này.

Cô kéo tay ông, nhẹ nhàng hỏi ông: “Anh chuẩn bị bao nhiêu tiền? Em sợ tiền anh không đủ dung.”

Lục Khiêm rút ví da, đưa cho cô.

Ông lái xe khẽ cười: “Đếm xem, không đủ thì anh đi rút thêm.” “Đều trả qua điện thoại cả rồi, ai còn dùng tiền mặt chứ! Ông già!” “Ông già em còn thích?”

Gương mặt Minh Châu ửng đỏ.

'Tâm trạng Lục Khiêm rất tốt, ông dẫn cô đến nội thành Mặc Cao, không phải

cuối tuần nên không quá đông.

Minh Châu thích ăn uống. Chuyện cô không ngờ là, Lục Khiêm chơi cái này rất lợi hại. Bỏ mười tệ mà ông có thể chơi được rất lâu.

Minh Châu ôm eo ông, ngẩng đầu lầm bầm nói: “Không công bằng! Lế ra anh



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen Az..z" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!