Lục Khiêm thường không khống chế được, sợ không cẩn thận làm cô bị thương...
Lần phóng túng này vậy mà đến tám giờ tối. Người giúp việc có gọi hai lần.
Bên trong không có tiếng động, cửa lại không mở ra được, nên người giúp việc biết điều xuống dưới chăm sóc cậu chủ.
Trong phòng ngủ, một mảng tối tăm.
Minh Châu nghiêng người, nằm ở trong lòng người cũng đầy mồ hôi như vậy. Cô vừa động đậy, Lục Khiêm đã tìm môi cô nhẹ nhàng sờ một cái: "Đói rồi?" Minh Châu có chút ngượng ngùng.
Cô kéo chăn che lại cơ thể, nhẹ giọng gật đầu: "Ừm! Anh đi xem Thước Thước thử! Vết thương của thằng bé có chút ngứa anh thoa chút thuốc cho thằng bé."
Lục Khiêm ghé qua hôn cô.
Anh vẫn còn sức lực nhưng vẫn nhịn lại, chỉ là thấp giọng hỏi: "Có phải nhịn rất lâu rồi sao?"
Minh Châu tức đá ông một cái.
Lúc này Lục Khiêm mới đứng dậy mặc quần áo, cầm áo sơ mi nhăn nhúm, anh lại nói: "Nếu không thoải mái thì dậy ngâm mình."
Ông xuống lầu, mang thức ăn cho cô trước. Lại đi chăm sóc con trai, Khi trở về, Minh Châu đã tắm rửa, vừa ăn vừa xem kịch bản.
Lục Khiêm ngồi bên cạnh cô, cũng ăn chút đồ hỏi cô: "Thật sự chuẩn bị vào giới giải trí sao?"
Minh Châu ngay cả mắt cũng không ngước. "Chỉ là tìm chút việc để làm!" Lục Khiêm sờ đầu cô: "Có chút việc để làm cũng tốt."
Lúc này Minh Châu ngước mắt lên, cô nhìn ông một lúc sau mới hỏi: "Anh không lo?"
Trong giới dù sao cũng là một thùng nhuộm lớn. Thái độ của ông khiến cô có chút không tưởng tượng được.
Lục Khiêm cười mỉm: "Sa ngã chẳng qua có hai thứ! Một là lợi ích, hai là cơ thể”
Minh Châu không cần vì lợi ích đẻ hy sinh bản thân.
Nếu như vì để hưởng thụ thì ông nghĩ, ông có thể mãn nguyện vợ.
Cô cũng không cần ra ngoài ăn tạp.
Vì vậy, ông rất yên tâm.
Minh Châu lật kịch bản, nhẹ nhàng trách: "Bình thường anh trai đều ghen đến không chịu được! Chị dâu nói chuyện với ai mấy câu thì anh ấy để ý muốn chết, đặc biệt là Khương Duệt"
Ánh mắt của Lục Khiêm sâu thẳm.
"Em cũng muốn anh như vậy?”
Thật ra, từ rất nhiều năm trước ông đã ghen đủ rồi.
Bây giờ ông chắc chắn ông với Minh Châu là lựa chọn duy nhất của đối phương, vì vậy ông mới độ lượng, mới không để ý như vậy.
Nhưng bộ dạng bây giờ của cô, lại trở về lúc trước.
Ông rất thích.
Lục Khiêm đưa tay sờ đầu cô: "Sau này anh sẽ ủng hộ cho bà Lục."
Trong lòng Minh Châu có chút ngọt ngào.
Cô nói: "Anh tốt nhất là kiếm nhiều tiền chút, nuôi ngôi sao nữ rất đắt đó!... Nhưng mà phương diện này ông Lục có kinh nghiệm!"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!