Hoắc Tổng, Tôi Muốn Từ Hôn

Chương 257




Chương 257

Thư Tình đồng ý: “Được.”

Tối hôm đó, sau khi đã nói chuyện rõ ràng với Hoắc Vân Thành ở Hoắc gia, giờ đây khi đối mặt với anh một lần nữa, Thư Tình cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

“Em đã đọc tin tức hôm nay của Trang sức Love&Love chưa?” Hoắc Vân Thành tựa lưng lên ghế ngồi, trầm giọng hỏi.

“Có.” Thư Tình gật đầu.

Hoắc Vân Thành cau mày: “Tại sao lại xảy ra chuyện này?

Thư Tình bĩu môi: “Nếu tôi nói rằng Marilyne sao chép thiết kế của tôi, anh có tin không?”

“Tin.” Hoắc Vân Thành thốt ra một chữ.

Trong lòng Thư Tình chợt dâng lên một cảm giác ấm áp, anh tin tưởng cô vô điều kiện.

“Có điều, tình hình hiện nay vô cùng bất lợi đối với Hoắc thị.” Bàn tay dây điện xương xương gõ lên mặt bàn, tiết tấu ấy tạo cho người khác một áp lực vô hình.

“Tôi biết.” Thư Tình xoa trán, nghiêm giọng nói: “Hiện giờ Love&Love đã tung bản thiết kế này lên khắp các trang mạng xã hội, mà hai ngày sau chúng ta lại tổ chức họp báo, khi đó chắc chắn mọi người sẽ nghĩ rằng chúng ta sao chép bản thiết kế của Love&Love.”

Mặc dù Love&Love chỉ mới được tung ra mấy bản vẽ thiết kế mô tả nhưng đã gây được tiếng vang dữ dội, đến lúc đó mọi người đều chỉ cho rằng người đến trước là chủ và Love&Love mới là bản gốc.

Rõ ràng, sự việc lần này cố tình nhằm vào Hoắc thị, nhưng mà có một việc Thư Tình nghĩ mãi không ra, sao Marilyne lại có được ý tưởng của cô?

Chẳng lẽ, Hoắc thị có nội gián?

Hoắc Vân Thành cũng nghĩ đến điều này, anh cong khóe môi: “Vì sao thiết kế của em lại bị sao chép, việc này tôi sẽ cho người điều tra rõ ràng. Nhưng mà cuộc họp báo hai ngày sau e rằng sẽ phải dời lại.”

Trong tình huống chưa có được bằng chứng xác thực mà vội vã mở họp báo thì rất dễ bị Love&Love cắn cho một cú. Khi đó, danh tiếng của Hoắc thi sẽ bị tổn hại.

Thư Tình lại bình tĩnh nói: “Không cần phải hoãn lại.”

Hoắc Vân Thành kinh ngạc nhìn Thư Tình.

Thư Tình cười: “Nếu anh tin tưởng tôi thì cứ để cho mọi chuyện tiến hành theo kế hoạch đi.”

Gần như không cần nghĩ ngợi, Hoắc Vân Thành nhếch môi: “Vậy vụ họp báo tôi giao lại cho em.”

“Không thành vấn đề.” Thư Tình đáp.

Thư Tình ra khỏi văn phòng, vừa mới ngồi vào chỗ thì thấy Bạch Tiêu Tiêu hùng hổ tiến tới.

“Thư Tình, không ngờ cô lại đi ăn cắp bản thiết kế của người khác?” Bạch Tiêu Tiểu vừa thấy mặt đã bắt đầu chỉ trích cô.

Thư Tình hờ hững liếc cô ta, lạnh lùng hỏi: “Con mắt nào của cô nhìn thấy tôi sao chép?”

Bạch Tiêu Tiêu đập một quyển tạp chí lên mặt bàn, to giọng chất vấn: “Cô nhìn đi, mẫu “Băng và Lửa” kia của cô y hệt thiết kế của Marilyne kìa.”

Thư Tình liếc mặt nhìn thoáng qua tạp chí, nội dung tin tức không khác gì những thứ cô vừa xem trên điện thoại.

Thư Tình nhếch mép, bình tĩnh đáp lời: “Tôi không có ăn cắp.”