Chương 240
Đoạn video của Thư Tình, thông qua buổi phát sóng trực tiếp, quần chúng ăn dưa cả nước đều thấy.
Tại thời điểm này, bình luận không ngừng hiện lên như đạn mạc.
“Mẹ nó, Hạ Tinh Tinh cũng không phải người tốt lành gì.”
“Xem ra đảo ngược tình thế rồi.”
“Tình tiết ngày càng đặc sắc, tiếp tục ăn dưa!”
“Thẩm đại ảnh đế đẹp trai quá, có ai đến xem Thẩm đại ảnh đế như tôi không? Ủng hộ Thẩm đại ảnh đế vô điều kiện, ủng hộ Thư Tình vô điều kiện!”
“…”
Hạ Tinh Tinh biến sắc, “Thư Tình, cô nói nhảm! Rõ ràng là cô đẩy tôi xuống nước!”
“Tôi đang nói nhảm sao?” Thư Tình hơi câu lên khóe miệng nhếch lên một tia giễu cợt, “Không phải cô đã dùng dao đâm tôi sao?”
Mọi người có mặt đều gật đầu, nhìn Hạ Tinh Tinh bằng ánh mắt soi mói.
Hạ Tinh Tinh hoảng sợ nói: “Cho dù lúc đó ta muốn cô chết, cũng không thể chứng minh được gì, chuyện nào ra chuyện đó.”
Thư Tình cười tủm tỉm, “Ồ, cuối cùng cô cũng thừa nhận rồi, cô muốn tôi chết đúng không?”
“Cô đang nói nhảm!” Hạ Tinh Tinh cắn chặt môi, móng tay găm chặt vào da thịt, tức giận trừng mắt nhìn Thư Tình, “Đừng nhầm lẫn giữa hai chuyện! Cô có nói gì cũng không thể thay đổi sự thật ở hồ Tình Nhân!”
“Hạ Tinh Tinh, cô đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà.” Ánh mắt Thư Tình trở nên lạnh lẽo, cô lấy ra thứ mà Anthony gửi cho cô.
Cô mở tư liệu, “Đây là lịch sử tìm kiếm trên trình duyệt của cô, cô đã tìm kiếm thông tin về cách giết người tạo thành tai nạn để không bị ai phát hiện, mà xem nhiều nhất chính là, làm thế nào để đẩy một người xuống nước rồi tạo thành tai nạn ngoài ý muốn. “
“Không, không! Cô đã vu oan tôi!” Đôi mắt Hạ Tinh Tinh loé lên tia hoảng sợ khi nhìn thấy lịch sử tìm kiếm trên màn hình điện thoại của Thư Tình.
Những bài cô ta xem đã sớm xóa sạch, vì sao Thư Tình lại có được bản ghi chép ở đây?
Thư Tình lấy được từ đâu?
Hạ Tinh Tinh không ngừng nói với bản thân rằng không được hoảng sợ, mấy thứ này cô ta đã sớm xóa đi, căn bản không thể tra ra được.
Nghĩ đến đây, Hạ Tinh Tinh hít sâu một hơi và giả vờ bình tĩnh, “Những thứ này đều là do cô làm giả! Tôi hoàn toàn không có đọc qua! Thư Tình, cô thật không biết xấu hổ còn dám vu oan tôi!”
Thư Tình cười nhẹ, “Tôi đã nhờ cảnh sát Vương lấy máy tính của cô rồi, đúng vậy, cô đã xóa lịch sử duyệt web của mình, nhưng có lẽ cô không biết, cho dù cô có sạch sẽ đến đâu, thì một hacker có tay nghề cao vẫn có cách để khôi phục lại nó. Đến lúc đó sẽ biết, rốt cuộc tôi có vu oan cô không.”
“Cô…” Hạ Tinh Tinh không nói nên lời, định mở miệng muốn nói gì đó, nhưng lại bị Thư Tình cắt ngang.
“Đừng nóng vội.” Thư Tình lấy ra một máy ghi âm khác lắc lắc, “Tôi tin tưởng mọi người càng hứng thú với chuyện này hơn.”
Đó là một đoạn ghi âm, dưới ánh mắt tò mò của mọi người, Thư Tình bấm vào đó và nhấn nút phát.
Đó là cuộc đối thoại giữa Hạ Tinh Tinh và Hạ Xuân Phong.
“Tinh Tinh, cha con lại đi đánh bạc và thua rất nhiều tiền. Buổi sáng chủ nợ đến đòi tiền, la hét dọa giết, khi nào con có thể giúp cha trả nợ vậy?” Hạ Xuân Phong lớn giọng nói.