Hoắc Tổng, Tôi Muốn Từ Hôn

Chương 221




Chương 221

Thư Tình ngước mắt, ánh mắt sượt qua Hoắc Vân Thành, rơi trên người Từ Uyển Nhi đang đứng phía sau.

Cho nên, đêm qua Hoắc Vân Thành thật sự ở cùng một chỗ với Từ Uyển Nhi.

Trái tim Thư Tình hơi nhói lên một cái.

Lạnh nhạt thu hồi ánh mắt, Thư Tình mỉa mai mở miệng: “Sao vậy, anh hy vọng tôi gặp chuyện?”

Hoắc Vân Thành giật mình.

Anh rõ ràng cảm nhận được khí lạnh tỏa ra từ trên người Thư Tình.

Người con gái này đang trách anh không đến Hồ Tình Nhân như ước hẹn hả?

Quả thực, nếu hôm nay anh tới Hồ Tình Nhân, vậy thì khẳng định sẽ không xảy ra chuyện như thế này rồi.

Anh sẽ không để mặc Thư Tình một mình đi tới nơi vắng vẻ, càng sẽ không để bất cứ kẻ nào làm hại đến cô.

“Tôi không có ý đó.” Hoắc Vân Thành nhẫn nại giải thích.

Thư Tình rũ mắt, không để ý tới Hoắc Vân Thành nữa.

Đôi mắt Hoắc Vân Thành khẽ híp lại, nhìn về phía nữ cảnh sát đang lấy lời khai của Thư Tình, giọng điệu lạnh lùng hỏi: “Bây giờ là tình huống gì?”

“Vừa lấy lời khai xong.” Nữ cảnh sát không dám chậm trễ, vội vàng lên tiếng.

Có thể khiến cục trưởng đích thân đi cùng, chắc chắn là nhân vật lớn.

Hoắc Vân Thành gật đầu, trầm giọng hỏi: “Vậy vợ chưa cưới của tôi có thể đi chưa?”

Vợ chưa cưới?

Cục trưởng và nữ cảnh sát kia sững người.

Có thể khiến tổng giám đốc Hoắc tự mình đến sở cảnh sát đón người, nhất định không phải người tầm thường, nhưng không ngờ, Thư Tình lại là vợ chưa cưới của Hoắc Vân Thành.

Nếu Hoắc Vân Thành đã đích thân đến đón, vậy vợ chưa cưới của tổng giám đốc Hoắc, nữ chủ nhân tương lai của Hoắc thị, sao có thể là hung thủ được?

Cục trưởng vội vàng gật đầu: “Được, được. Tổng giảm đốc Hoắc yên tâm, chúng tôi chắc chắn sẽ điều tra rõ ràng chuyện này, cho cô Thư lời giải thích.”

Hoắc Vân Thành thản nhiên ừm một tiếng.

Hoắc Vân Thành và Thư Tình ra khỏi phòng lấy lời khai, trùng hợp gặp được Hoắc Thiến cũng vừa khai xong, bước ra từ phòng lấy lời khai còn lại.

Vừa nhìn thấy Hoắc Vân Thành, Hoắc Thiến lập tức chạy qua: “Anh họ, anh đến rồi!”

Sắc mặt cô ta u ám, chỉ Thư Tình: “Anh họ, hôm nay ở hồ tình nhân, là cô ta đẩy Hạ Tinh Tinh xuống hồ, chính mắt em nhìn thấy, sao anh vẫn còn ở cạnh hung thủ giết người vậy?”

Thư Tình cau mày, Hoắc Thiến có thôi đi không, câu nào câu nấy cũng là hung thủ giết người?

Cô ta thật sự cho rằng, chỉ dựa vào vài lời nói của cô ta, sẽ có thể làm đảo lộn trắng đen đúng sai sao?

Đúng là ngu xuẩn!

Thư Tình nghiêm túc nói: “Hoắc Thiến, tôi đến sở cảnh sát, cũng như cô, chỉ là phối hợp lấy lời khai. Xin cô đừng mở miệng ngậm miệng nói hung thủ giết người, nếu không tôi sẽ kiện cô tội phỉ báng!”