Hoắc Tổng, Tôi Muốn Từ Hôn

Chương 200




Chương 200

Mọi thứ đều đã sẵn sàng, Thư Tình nói với thợ chụp ảnh: “Được rồi đấy, bắt đầu chụp đi.”

Có lẽ đây là lần đầu tiên được chụp một quảng cáo lớn như thế này, trông Lưu Tiểu Ninh hơi lo lắng, biểu cảm vẫn còn gượng gạo.

Thư Tình bảo ngừng vài lần, đích thân thị phạm cho Lưu Tiểu Ninh.

“Đừng căng thẳng quá, cứ thả lỏng đi.” Cứ coi như là luyện tập hàng ngày là được, Thư Tình kiên nhẫn hướng dẫn Lưu Tiểu Ninh.

Hoắc Vân Thành đứng một bên quan sát, nhìn thấy hình ảnh Thư Tình đang tập trung vào công việc, nụ cười không biết từ khi nào đã nở trên môi anh.

Vị hôn thê này của anh đúng là toàn năng, những gì ông nội nói không sai chút nào, ngay bây giờ đây, anh đang từng chút từng chút một khám phá ra những ưu điểm của Thư Tình.

Nếu không có Đường Đường, có lẽ anh có thể thử bước tiếp cùng với Thư Tình. Nhưng mà…

Chỉ cần nghĩ đến Đường Đường, ánh mắt Hoắc lại trầm xuống.

Anh tìm kiếm Đường Đường biết bao nhiêu năm nay nhưng vẫn không có một chút manh mối nào.

Đường Đường của anh bây giờ đang ở đâu?

Lưu Tiểu Ninh học tập vô cùng nghiêm túc, qua mấy lần chỉ bảo cô ấy đã dần dần nắm bắt được cảm xúc, đạt được đến trạng thái như Thư Tình mong muốn.

“Tốt lắm, cứ giữ phong độ như vậy.” Thư Tình nở nụ cười hài lòng.

Hai giờ sau, chụp hình hoàn tất.

Lưu Tiểu Ninh thở phào nhẹ nhõm một hơi, ánh mắt nhìn về Thư Tình tràn ngập cảm kích: “Cảm ơn chị Tình đã chỉ dạy cho em ạ.”

Thư Tình cười nhẹ nhàng: “Điều phải làm mà.”

“Sáng ngày mai chín giờ nhớ đến đây đúng giờ, chúng ta sẽ có một buổi chụp ảnh ngoài trời.” Thư Tình nói với Thẩm Tuấn Ngôn và Lưu Tiểu Ninh.

“Thư Tình, tối nay em có rảnh đi ăn với tôi một bữa không? Tiện thể đưa em phần tài liệu tôi nói hôm trước luôn.” Giọng nói tươi mát của Thẩm Tuấn Ngôn vang lên, ẩn chứa một chút chờ mong.

Kế hoạch chuyển dời trọng tâm của giải trí Tinh Thần về trong nước đã chuẩn bị xong xuôi, anh định đưa nó cho Thư Tình xem thử.

Thư Tình vừa định trả lời thì bỗng Hoắc Vân Thành bước đến, đứng bên cạnh cô, bàn tay như muốn tuyên thệ chủ quyền ôm lấy eo cô, ánh mắt âm trầm: “Tối nay cô ấy không rảnh.”

Trước mặt Thẩm Tuấn Ngôn mà Hoắc Vân Thành làm ra hành động thân mật như vậy, Thư Tình không khỏi xấu hổ, mặt đỏ bừng cả lên.

Cái người này thật hết nói nổi, muốn tuyên thệ chủ quyền sao? Nhưng anh lấy cái quyền gì mà quyết định thay cô chứ? Huống hồ, Thẩm Tuấn Ngôn hẹn cô ăn cơm là vì công việc mà.

Chỉ là một hành động thân mật như thế nhưng cũng đủ khiến Thâm Tuấn Ngôn đỏ mắt, anh ta mím chặt môi không nói gì quay người rời đi.

“Thẩn Tuấn Ngôn…” Thư Tình muốn đuổi theo để giải thích với anh ta mấy câu nhưng bàn tay Hoắc Vân Thành đã giữ chặt cô lại.

Thư Tình tức giận trừng mắt liếc anh: “Anh buông tôi ra.”

“Sao vậy, không đợi được muốn chạy đến bên Thẩm Tuấn Ngôn hả?” Sắc mặt Hoắc Vân Thành âm trầm đến đáng sợ.