Hoắc Tổng, Tôi Muốn Từ Hôn

Chương 196




Chương 196

Nếu cô ta vì Annie mà nói dối, bất quá cũng là hấp hối giãy giụa, sẽ không có người tin tưởng.

Huống chi, theo Annie lâu như vậy, tính tình Annie táo bạo, thường xuyên sai bảo cô ta đủ mọi điều, căn bản chưa bao giờ cho cô ta một chút mặt mũi.

Nếu như vậy, cô ta cần gì phải vì Annie mà đắc tội Bruce, đắc tội Hoắc Vân Thành, làm bản thân mình rơi vào hiểm cảnh?

Nghĩ đến đây, người đại diện đã có chủ ý, muốn nói ra sự thật này.

Cô ta nâng cao giọng rồi mở miệng nói: “Bruce tiên sinh, viên cúc áo đính trên váy đúng thật là do Annie cắt xuống ở bên trong phòng thử đồ.”

Annie nghe vậy lập tức phẫn nộ hét lên: “Cô cũng dám bán đứng tôi!”

“Annie tiểu thư, tôi chẳng qua nói ra chân tướng sự thật mà thôi, tôi không nghĩ cắn rứt lương tâm chính mình.” Người đại diện rũ đôi mắt xuống tiếp tục nói: “Tôi cũng không biết Annie tại sao lại muốn làm như vậy.”

“Viên cúc áo kia hiện giờ đang ở đâu?” Thư Tình trầm giọng hỏi.

“Đã bị Annie ném xuống bồn cầu.” Người đại diện đúng sự thật mà trả lời.

“Không, cô nói hươu nói vượn. Tôi không có, tôi không có ném đi.” Anne cắn cánh môi, không cam lòng tự mình lẩm bẩm.

“Cô có phải muốn tôi tìm người tìm chiếc cúc áo từ dưới cống thoát nước lấy lên cho cô hay không?” Thư Tình cười lạnh một tiếng.

Da mặt Annie đúng là thật dày, chưa tới phút cuối vẫn chưa chịu từ bỏ.

Đúng lúc này, Hoắc Vân Thành vẫn luôn ở một bên trầm mặc không ra tiếng, bỗng nhiên nhìn về Lâm Nham Phong bên cạnh anh, trầm giọng mở miệng: “Kêu người đi tìm.”

Hiệu suất làm việc của Lâm Nham Phong rất nhanh, chỉ chốc lát sau, đã có người tìm thấy viên cúc áo đính kim cương làm rơi trong cống thoát nước.

“Tổng tài, là cái cúc áo này sao?” Lâm Nham Phong cẩn thận đưa cúc áo cho Hoắc Vân Thành kiểm tra.

“Là nó.” Thư Tình cầm chiếc khuy áo đưa cho mọi người xem: “Những khuy áo do Leo Studio sản xuất đều sẽ có logo ở trên đó.”

Liếc mắt qua một cái là Thư Tình đã thấy được logo trên chiếc khuy áo rồi, nhưng đáng tiếc chiếc khuy này ngâm trong cống đã lâu, không thể dùng được nữa.

“Bây giờ cô còn lời nào để nói nữa không?” Thư Tình liếc mắt châm chọc Annie: “Nếu không phải người đại diện của cô tận mắt chứng kiến, cô ấy làm sao lại biết được cô ném chiếc khuy áo xuống cống thoát nước chứ?”

Sắc mặt Annie trắng xanh, nhất thời mở miệng muốn nói gì đó nhưng rồi lại không nói được lời nào.

Thư Tình nghiêm mặt: “Nhân chứng vật chứng đều đầy đủ, sự thật đã được phơi bày. Annie, tôi không biết vì sao cô lại làm ra chuyện này nhưng cho dù thế nào, Hoắc thị chúng tôi sẽ không hợp tác với cô nữa.”

“Cái gì? Cô muốn chấm dứt hợp đồng với tôi?” Annie không thể tin được trừng to mắt.

“Đúng vậy.” Thư Tình gật đầu, đúng lý hợp tình nói: “Là một phát ngôn viên, điều đầu tiên cần phải chú trọng đó là phẩm cách của chính mình, Hoắc thị chúng tôi tuyệt đối sẽ không để một người nhân phẩm có vấn đề đại diện phát ngôn cho Hoắc thị. Vì vậy, tôi, đại diện cho Hoắc thị, chính thức chấm dứt hợp đồng với cô!”

“Không! Cô không có quyền chấm dứt hợp đồng với tôi!” Annie ánh mắt đáng thương cầu cứu Bruce: “Honey, anh nói gì giúp em đi. Anh cũng biết trở thành người phát ngôn cho Hoắc thị là mong ước của em mà, anh đã hứa với em rồi thì phải giữ lời chứ!” Annie chỉ có thể đặt hy vọng vào Bruce.