Hoắc Tổng, Tôi Muốn Từ Hôn

Chương 170




Chương 170

Đầu anh đau nhức từng cơn tựa như búa bổ, anh vùng vẫy muốn đứng lên nhưng cơn say trong người không cho phép anh làm điều đó, cuối cùng lảo đảo ngã lại xuống giường.

Dưới hơi men của cồn, Hoắc Vân Thành nhắm mắt lại dần chìm vào giấc ngủ…

Nhìn người đàn ông ngủ say trên giường, Từ Uyển Nhi không cam tâm.

Tại sao? Tại sao ngay cả khi trong cơn say mà anh cũng không muốn chạm vào cô ta dù chỉ là một chút?

Ngay lúc này, tiếng chuông điện thoại Hoắc Vân Thành vang lên.

Từ Uyển Nhi lấy di động Hoắc Vân Thành để trong túi áo ra, màn hình hiển thị: Thư Tình.

Từ Uyển Nhi nhếch môi cười lạnh, cô ta bắt máy bằng giọng điệu nũng nịu: “Xin chào, là ai vậy?”

Thư Tình sững sờ, vì sao người nghe điện thoại của Hoắc Vân Thành lại là một phụ nữ? Hơn nữa, giọng nói này lại có vẻ quen thuộc, tựa như…Từ Uyển Nhi? Nhưng sao lại là Từ Uyển Nhi được? Hoắc Vân Thành rõ ràng chán ghét cô ta vô cùng. Không lẽ là…Đường Đường?

Kìm nén sự nghi hoặc trong lòng, Thư Tình bình tĩnh đáp: “Tôi muốn gặp Hoắc Vân Thành.”

“Là Thư Tình hả?” Từ Uyển Nhi đáp bằng giọng khiêu khích: “Tôi là Từ Uyển Nhi, Vân Thành đang đi tắm rồi.”

Quả nhiên là Từ Uyển Nhi?!

Sắc mặt Thư Tình đột ngột trầm xuống!

Hoắc Vân Thành giờ này còn chưa về là vì đang ở cùng với Từ Uyển Nhi? Còn đang tắm trong phòng của cô ta?

“Cô tìm Vân Thành có việc gì hả? Có điều chỉ sợ anh ấy không rảnh tiếp điện thoại của cô rồi, bởi vì anh ấy nói tối nay muốn dành tặng cho tôi một đêm lãng mạn khó quên, anh ấy nói tôi là người phụ nữ anh ấy yêu thương nhất…”

Từ Uyển Nhi còn chưa nói hết lời, Thư Tình đã cúp máy.

Nghe thấy âm thanh “tút tút” từ đầu bên kia, Từ Uyển Nhi tràn đầy đắc ý.

Thư Tình, ngày mai sẽ là ngày giỗ của cô!

Ngay trước khi cái gai trong mắt của mình bị nhổ đi còn có thể bẻ nó mấy phát, loại cảm giác này thật sự sảng khoái vô cùng!

Thư Tình cúp điện thoại, một cảm giác buồn bực từ sâu tận đáy lòng trào dâng, xông thẳng đến từng tế bào.

Tại sao Hoắc Vân Thành lại ở cùng với Từ Uyển Nhi? Chẳng phải thường ngày anh không thèm đoái hoài gì đến cô ta sao?

Tuy nói vậy nhưng trước mặt moi người anh cũng lạnh nhạt với cô rồi sau lưng lại làm ra cư xử mập mờ với cô, thậm chí còn cưỡng hôn cô không phải sao?

Vậy những lúc không ai thấy, đối diện với Từ Uyển Nhi chủ động nhào vào lòng anh, có phải anh cũng không hề chối từ không?

Thư Tình bực bội vò đầu, cô nằm lăn ra giường, cả đầu óc chỉ toàn gương mặt tuấn tú của Hoắc Vân Thành không dứt ra được.

Cô vốn dĩ cho rằng mình không hề để ý đến Hoắc Vân Thành chút nào, nhưng giờ đây, vì sao chỉ cần nghĩ đến việc anh đang ân ái mặn nồng với Từ Uyển Nhi trong lòng cô lại khó chịu đến vậy?