Hoắc Tổng, Mời Tiếp Chiêu!

Chương 53: Hắn ta hợp tác với vợ tôi gạt tôi




Hoắc Lăng Trầm véo véo mi tâm, cho dù Niên Nhã Tuyền có khó đối phó bao nhiêu, anh cũng sẽ không ly hôn.

"Cũng may, tuy rằng bình thường cô ấy luôn gây rắc rối nhưng không hút thuốc lá, không cấu kết với người không đứng đắn làm bậy." Nói đến đây, anh dừng lại một chút, cuối cùng bổ sung thêm một câu, "Trừ em trai cậu ra."

Vì vậy, Hàn Huệ Minh trong mắt của Hoắc Lăng Trầm là một người không đứng đắn?

Hàn Tiêu nhịn cười, "Đúng là có hơi hơi." Cậu ấm ăn chơi, bên cạnh nhiều ít gì cũng đều có vài tên bạn xấu, bình thường thôi.

Sau khi đánh golf xong Lê Cảnh Sâm trở về vị trí cũ, liếc hai người đàn ông, "Tháng sau là sinh nhật mười tám tuổi của Anh San, lễ trưởng thành của con bé chuẩn bị tổ chức ở đâu?"

Lam Anh San là đứa con gái được Lê Cảnh Sâm và Hoắc Lăng Trầm nhận nuôi năm năm.

Yêu ai yêu cả đường đi, sau đó Hàn Tiêu và Lục Khải Hàng cũng thích đứa bé ngây thơ đáng yêu kia.

Nghe thấy là lễ thành niên của Lam Anh San, Hàn Tiêu nói trước, "Nếu là lễ trưởng thành của Anh San, đương nhiên là phải trang trọng, có thể tổ chức một buổi party chè chén trắng đêm trên hòn đảo con bé thích nhất.."

Hoắc Lăng Trầm hơi suy tư, "Ừm, không phải con bé rất thích hòn đảo ở thành phố Q sao? Tôi phụ trách mua nó, các người phụ trách những chuyện khác."

Hàn Tiêu chậc chậc hai tiếng, cảm thán khoa trương, "Nhìn xem, hòn đảo đó cũng phải mấy trăm triệu! Vào tay cậu chỉ là chuyện trong một câu nói, nếu tôi là phụ nữ nhất định sẽ nghĩ hết mọi cách trở thành người của cậu, dù sao có được Hoắc Lăng Trầm là có được cả thế giới!"

Hoắc Lăng Trầm thờ ơ, không chút khách sáo nói lời ác độc, "Nếu cậu là phụ nữ, vậy chắc là dị dạng lắm nhỉ! Đừng có gây họa cho đàn ông bọn tôi."

Một người luôn tự hào về gương mặt và ngoại hình của mình như Hàn Tiêu nghe vậy thì nổi đóa, "Đệch, Hoắc Lăng Trầm cậu quá đáng rồi đó! Tôi đẹp trai thế này! Nếu thành phụ nữ dù sao cũng phải hoa nhường nguyệt thẹn, chim sa cá lặn được không? Đúng không, Tiểu Cảnh Sâm!"

Lê Cảnh Sâm trực tiếp lờ anh ta, rót thêm rượu cho Hoắc Lăng Trầm và mình, hai người cụng ly, "Gần đây tôi đang nghỉ ngơi, có thể phụ trách những chuyện khác, cậu còn đang bận việc, có gì tôi sẽ liên lạc với Trọng Hải Trình."

Hoắc Lăng Trầm lắc lắc rượu vang trong ly, "Trọng Hải Trình không có ở đây, liên lạc với Trịnh Phi."

Hàn Tiêu buồn bực hỏi, "Trợ lý Trọng không phải là thư ký thân cận của cậu à? Sao lại không có ở đây?" Nếu không có chuyện gì lớn, Trọng Hải Trình luôn đi theo Hoắc Lăng Trầm.

Người đàn ông trầm mặc, có mấy lời luôn khó có thể mở miệng, ví dụ như, "Cậu ta hợp tác với vợ tôi gạt tôi."

Hàn Tiêu không nhịn được, cười to lên, cả Lê Cảnh Sâm cũng không nhịn được hỏi nhiều một câu, "Cậu bị cắm sừng à?"

Hoắc Lăng Trầm hừ lạnh một tiếng, "Có lẽ cô ấy có gan làm vậy đấy, nhưng Trọng Hải Trình thì không!"

"Cô ấy" trong miệng anh, mọi người đều biết là ai.

Hoắc Lăng Trầm cho rằng có lẽ hiện tại gan của Niên Nhã Tuyền không nhỏ, chuyện gì cũng dám làm. Nhưng anh tin chắc một ngày nào đó, anh sẽ trừng trị cô đến mức cô phải ngoan ngoãn nghe lời anh!

Hàn Tiêu hỏi dò, "Thế cậu làm gì Trọng Hải Trình rồi?"

"Làm việc ở tuyến trước, để cậu ta trải nghiệm thử ngọt bùi đắng cay của người dân lao động, nếu không cậu ta sẽ không quý trọng vị trí trợ lý đặc biệt." Nghe nói cậu ta làm việc ở công trường cũng rất tốt, khuân gạch rất hợp với cậu ta!

"..."

Sau khi trong phòng yên tĩnh giây lát, rốt cuộc Hàn Tiêu không nhịn được, "Lục Khải Hàng đi công tác khi nào không được, lại phải trúng ngày hôm nay, nếu cậu ấy ở đây, bốn người chúng ta ôm mấy cô gái đánh mạt chược cho vui! Bây giờ thì hay rồi, ba thiếu một, cậu lại không chịu chơi mạt chược với người khác. Chán chết!"

Hoắc Lăng Trầm không để ý tới anh ta đang nói móc, liếc đồng hồ, lúc này chắc lớp yoga của cô đã xong, lớp tiếng Anh sắp xếp cho cô cũng đã đến giờ rồi.

Uống một hơi cạn sạch rượu vang còn lại trong ly, đứng dậy ra ngoài, "Tôi về trước."

"Chậc chậc chậc.." Hàn Tiêu khó tin nhìn bóng lưng Hoắc Lăng Trầm, đàn ông có vợ đúng là khác. Nhưng mà, ngoại trừ ba năm trước, chưa từng thấy Hoắc Lăng Trầm về nhà sớm như vậy.

Cho nên, bây giờ là.. yêu rồi?

Cửa phòng được hai vệ sĩ mở ra, bên ngoài truyền đến một trận ồn ào. Khoảnh khắc chân phải của người đàn ông bước ra khỏi phòng, Hàn Tiêu sâu kín than một câu: "Dù sao hiện tại cậu cũng không còn cách nào khác, dựa theo tính tình của Niên Nhã Tuyền, không bằng thử lùi một bước xem, cưng chiều cô ấy, hình như cũng chính là cách duy nhất của cậu đấy."

Đừng thấy bình thường Hàn Huệ Minh không đứng đắn, nhưng con mắt nhìn bạn của cậu ta cũng không tệ lắm. Tuy rằng Hàn Tiêu không biết Niên Nhã Tuyền nhưng anh ta nghĩ cô gái có thể làm bạn tốt nhiều năm với Hàn Huệ Minh, nhân phẩm cũng không tệ được..

Bóng của Hoắc Lăng Trầm biến mất ở cửa phòng, Hàn Tiêu nhướng mày nhìn về phía người đàn ông còn lại trong phòng, "Cảnh Sâm, cược không?"

"Không có hứng!" Lê Cảnh Sâm từ chối dứt khoát, hơn nữa nghề nghiệp của bọn họ một đen một trắng, vốn đã có chút nhìn không quen hoạt động có chút bẩn thỉu của Hàn Tiêu. Nếu không phải có Hoắc Lăng Trầm và Lục Khải Hàng, Lê Cảnh Sâm đã sớm đuổi anh ta đi từ lâu rồi.

"Xùy, sao lại uể oải thế! Mau nào! Là về Hoắc Lăng Trầm đấy, tôi cược là cậu ta nhất định sẽ trở thành thê nô, hơn nữa còn là loại cam tâm tình nguyên cúi đầu xưng thần với vợ nữa." Nếu Hàn Tiêu biết trong lòng Lê Cảnh Sâm nghĩ gì, nhất định sẽ cảm thấy oan uổng, tuy rằng anh ta nhúng tay vào con đường đó, nhưng không làm chuyện gì thương thiên hại lý.

Lê Cảnh Sâm, "..."

Anh không tin! Hoắc Lăng Trầm cao ngạo như vậy lại cúi đầu xưng thần với một người phụ nữ?

Hàn Tiêu luôn thèm thuồng một món của Lê Cảnh Sâm, "Nếu tôi thắng, anh đưa tôi cây súng lục kia!" Nghe nói Lê Cảnh Sâm có một khẩu súng lục kiểu mới, bề ngoài xấu xí nhưng sức mạnh đáng sợ.

"Được, nếu tôi thắng, anh rời khỏi Hồng Diệp môn?"

"..."

Cái giá này cũng hơi cao rồi, nhưng dựa theo kinh nghiệm nhiều năm của anh, nhất định anh ta sẽ thắng! Hàn Tiêu dứt khoát nhận lời Lê Cảnh Sâm.

Hai người cùng uống một hơi cạn sạch rượu vang trong ly, đặt ly rượu trong tay xuống, nhanh chóng đuổi theo người đàn ông đã đi trước.

Địa điểm tổ chức tụ họp cấp ba là do Hàn Huệ Minh đặt, nghe nói là trong một câu lạc bộ cao cấp. Lúc Niên Nhã Tuyền đến chỉ lo gọi điện cho giáo viên yoga xin nghỉ, không để ý là mình đến nơi nào.

Sau khi cúp điện thoại, cô cũng vào phòng theo.

Trong phòng riêng lớn nhất của câu lạc bộ, có ba bốn bàn, đại khái đủ cho mấy chục người.

Thấy Hàn Huệ Minh thong dong đến muộn, mọi người nhao nhao đứng lên chào hỏi, tối hôm nay bọn họ có thể đến câu lạc bộ tư nhân của thủ đô đều nhờ cả Hàn Huệ Minh.

Đây là nơi rất nhiều người muốn tới nhưng không được, câu lạc bộ áp dụng quy định hội viên, nghe nói hội phí hơn mấy trăm vạn.

Niên Nhã Tuyền giật ống tay áo của Hàn Huệ Minh rõ ràng tâm trạng không tệ, hạ giọng, "Này, sao cậu lại chọn chỗ này, không sợ chút nữa gán cậu ở lại rửa chén à?"

"Sợ gì, tôi có thẻ hội viên của anh tôi! Thẻ của anh ấy ít nhất bảy tám con số! Tôi không dùng tiền của anh ấy thì dùng tiền của ai?" Anh của Hàn Huệ Minh là Hàn Tiêu, Niên Nhã Tuyền cũng biết, nhưng hình như chưa từng gặp, cho dù có gặp cũng chỉ một hai lần, đã sớm quên đi dáng vẻ anh ta ra sao rồi.