Thím Lưu vội vàng cầm lấy khăn, lau canh bị đổ ra bàn, "Uống từ từ thôi, đừng để bị sặc, gấp gì chứ, cũng đâu ai giành của con!"
Niên Nhã Tuyền, ".. Thím Lưu, lần sau đừng làm nữa." Con trai.. Đối với cô mà nói, còn có chút xa xôi, dù sao bây giờ còn đang đi học.
Có điều, cô nhớ tới một chuyện rất nghiêm trọng, Hoắc Lăng Trầm chưa từng xử dụng biện pháp an toàn nào, cô cũng không..
Nghĩ tới đây, trong đầu cô hoàn toàn trống rỗng, ăn thêm hai ba muỗng nữa cho hết chén canh, nhắn tin cho Hoắc Lăng Trầm, "Chú Hoắc, nguy rồi! Hôm qua em không uống thuốc! Hôm nay còn kịp không?"
Vừa rồi hỏi nick Wechat của anh, Hoắc Lăng Trầm đến bây giờ vẫn chưa trả lời. Tin nhắn lần này, "Anh lại trả lời rất nhanh, uống thuốc gì?"
Thuốc đó gọi là gì nhỉ? Niên Nhã Tuyền lên Baidu tìm kiếm, à ờ! "Dục đình* á!"
*Dục đình: Tên của một loại thuốc tránh thai
Lần này Hoắc Lăng Trầm trực tiếp gọi điện thoại tới, "Niên Nhã Tuyền, em dám uống thuốc, anh cũng dám chơi chết em, em tin không!" Trong khẩu khí của anh tràn đầy ý cảnh cáo và uy hiếp.
".. Vì sao chứ? Chẳng lẽ anh muốn có con à?"
"Em hỏi tại sao?" Hoắc Lăng Trầm đau đầu nhéo nhéo giữa lông mày, kiên nhẫn giải thích cho cô, "Tuyền Tuyền, chúng ta đã kết hôn rồi, nếu dính thì sinh thôi, ha?"
"Nhưng mà nhưng mà.." Cô nhưng mà nửa ngày cũng không nói được một câu hoàn chỉnh, một hai phút sau mới tìm được một câu, "Anh chỉ muốn con trai, nếu em sinh con gái mà anh không thích thì phải làm sao bây giờ?"
"..."
Người đàn ông một lần nữa bị chính câu nói của mình vả mặt mình, "Con trai con gái anh thích hết." Chỉ cần là cô sinh.
"Nhưng mà em vẫn chưa tốt nghiệp!"
"Học đại học có thể mang thai."
".. Nhưng mà, sang năm anh còn muốn cho em đi du học nữa!" Nói đến đây, cô có chút ủy khuất.
"Nếu như mang thai, thì anh đi cùng em."
".. Nhưng mà.."
"Không có nhưng nhị gì hết, việc em cần làm bây giờ không phải là uống thuốc, mà là thoải mái tinh thần, bất luận sau này có xảy ra chuyện gì, đều giao cho anh giải quyết, em chẳng cần phải lo lắng gì cả."
"Nhưng mà, nhưng mà.." Cô vẫn còn đang ấp úng nhưng nhưng mà mà, cuối cùng lại nói thêm một câu, "Em mới có hai mươi mốt, vẫn chưa làm tốt công tác chuẩn bị.. làm mẹ.." Nhắc đến danh từ mẹ, Niên Nhã Tuyền có chút nghẹn ngào.
Chưa từng có cảm nhận được tình thương của mẹ, cô thật không biết nên yêu thương con cái của mình thế nào.
Nhận thấy cô gái bên kia có chút cảm xúc không đúng, người đàn ông trầm mặc trong giây lát, "Nếu không muốn vào lúc này, vậy thì từ hôm nay trở đi, để anh dùng biện pháp an toàn. Cho dù là vậy, anh cũng không cho phép em uống thuốc!"
Uống thuốc sẽ gây tổn thương đến thân thể, anh cũng có biết.
Anh nói mấy câu làm ấm lòng cô, cô vuốt vuốt đôi mắt mỏi nhừ, tự mình độc thoại, "Được, cho em chút thời gian, Hoắc Lăng Trầm, em còn nhỏ, chờ thêm một khoảng thời gian nữa có được không?"
Thật sự không phải là cô không muốn, cô nói cô chưa chuẩn bị tâm lý cũng là thật.. Dù sao cô cũng chỉ mới có hai mươi một tuổi, thật khó tưởng tượng nếu cô vác một cái bụng bầu to tướng, cô nên làm gì đây..
"Ngoan, đừng suy nghĩ quá nhiều, tối hôm trước với tối hôm qua đã qua rồi, chúng ta thuận theo tự nhiên, có thì sinh. Có điều cũng sẽ không có đâu, dù sao cũng không nằm trong thời kỳ rụng trứng của em, thời gian còn lại, giao cho anh giải quyết, hửm?"
"Được.." Bên này điện thoại, cô đỏ mắt nghe anh an ủi, khóc khóc cười cười như một con ngốc.
Cảm ơn bố, cho cô một Hoắc Lăng Trầm tốt nhất trên thế giới!
Bố, bố biết không? Con gái của bố rất hạnh phúc..
Buổi chiều tiết của Hoắc Lăng Trầm, Niên Nhã Tuyền như một kẻ hám trai vậy, nâng cằm lên hung hăng nhìn chằm chằm nam thần của cô đang đứng trên đài. Nhìn Hàn Huệ Minh một mực xoa da gà nổi khắp người, "Niên Ca, không nghĩ tới cũng có một ngày cậu bị rơi vào bể tình, đừng nhìn nữa, tớ sợ cậu mà còn nhìn nữa, chồng của cậu sẽ giải quyết cậu ngay tại chỗ đấy.."
"Bốp!" Sau ót của Hàn Huệ Minh bị ăn một bốp từ tay của Niên Nhã Tuyền.
Tên Hàn Huệ Minh này, vừa nói mấy câu đã bắt đầu muốn lái xe rồi!
Ý thức được động tĩnh của mình quá phô trương, Niên Nhã Tuyền vội vàng cúi đầu xem sách, ra vẻ như chưa từng xảy ra chuyện gì. Có điều, đã quá muộn màng, cô cứ luôn nhìn Hoắc Lăng Trầm chăm chú, Hoắc Lăng Trầm đương nhiên cũng đang nhìn cô.
Không tới một phút, Hoắc Lăng Trầm liền phát hỏa, "Ghế thứ mười từ cửa sổ phía bắc, bạn thứ sáu, mời đứng lên trả lời câu hỏi."
Khi ánh mắt của tất cả mọi người đều dừng trên người Hàn Huệ Minh, Hàn Huệ Minh yên lặng mắng một tiếng "bà cha nó", Hoắc tổng đang báo thù thay cho vợ đấy à? "
Từ tốn từ trên ghế đứng dậy, chỉ nghe thấy Hoắc Lăng Trầm nói," Nói lại toàn bộ nội dung trong nửa tiếng tôi giảng vừa rồi, giúp các bạn tường thuật tóm gọn lại! "
"... "
Niên Nhã Tuyền ở bên cạnh âm thầm cười trộm, Hàn Huệ Minh nếu như có thể trả lời được, cô đồng ý đảo ngược tên của mình!
Hàn Huệ Minh nhìn về phía Thư Trạch Nam, ai ngờ Thư Trạch Nam kia có sắc quên bạn, căn bản không nhìn cậu ta, cậu ta tuyệt vọng trả lời Hoắc Lăng Trầm," Thầy Hoắc, trí nhớ của em không tốt.. "
Hoắc Lăng Trầm lãnh đạm quét mắt nhìn cậu ta," Cứ đứng đấy đi! Nữ sinh bên cạnh đứng lên trả lời! "
Nữ sinh bên cạnh? Bên phải Hàn Huệ Minh là một nam sinh, nữ sinh đó không phải là.. Niên Nhã Tuyền chứ?
M thầm than trời trách đất một hồi mới chịu đứng lên, cô nhìn Hoắc Lăng Trầm suốt một tiết đấy có được không?
" Quỹ đầu tư được gọi tắt từ đâu? "
Câu hỏi của Hoắc Lăng Trầm, khiến toàn bộ sinh viên trong giảng đường đều há hốc, không phải chứ! Thầy Hoắc nhượng bộ rõ ràng đến vậy luôn á?
Là một sinh viên khoa tài chính, câu hỏi này không cần thầy dạy, ai ai cũng tự biết được mà nhỉ?
Niên Nhã Tuyền nín cười, dõng dạc trả lời," Là tên gọi tắt của quỹ đầu tư hạn ngạch định kỳ! "
" Không tồi! "Người đàn ông trên đài thế mà còn khen Niên Nhã Tuyền! Hàn Huệ Minh thấy vậy thật sự muốn lật bàn. Chó má, hai người này phô ân ái cũng không chừa cái lớp học ra, cậu ta không phục!
Điều khiến cậu càng không phục vẫn chưa xuất hiện!
" Bạn học không trả lời được câu hỏi của tôi, nhảy cho bạn học trả lời được câu hỏi xem một bài, nhảy đến khi nào bạn ấy cười mới thôi. "Cuối cùng, người đàn ông còn nghiêm túc nói thêm một câu," Nữ sinh có thể cố ý nhịn cười. "
" Phụt! "Niên Nhã Tuyền nhịn không được, liền cười ra tiếng.
Toàn bộ sinh viên đều cười ầm lên.
Cả khuôn mặt của Hàn Huệ Minh đều đen như đít nồi, tên Hoắc Lăng Trầm này cũng ít có xấu bụng nhỉ!
Hoắc Lăng Trầm ra vẻ ngây thơ con nai tơ còn nói thêm," Nam sinh có thể lựa chọn từ chối, cậu cũng có thể lựa chọn đến phòng làm việc của tôi uống trà! "
Hàn Huệ Minh,".. Thầy Hoắc, em lựa chọn cho Niên Nhã Tuyền xem.. em nhảy! "Hai từ sau cùng bị Hàn Huệ Minh gạt ra.
Sau khi tan học, Hoắc Lăng Trầm sắp xếp xong sách giáo khoa, chỉ lên bảng đem, nói với Hàn Huệ Minh," Bạn học Hàn, cậu dáng cao, bảng đen này phải làm phiền cậu rồi. "
Hàn Huệ Minh..
Kiếp trước anh có đào mộ tổ tiên nhà họ Hoắc không nhỉ?
Niên Nhã Tuyền tay phải nâng cằm lên, thảnh thơi nhìn Hàn Huệ Minh tức giận bất bình đi lau bảng.
Trịnh Hiểu Kha và Lâm Uyển Oánh áp lại gần, vẻ mặt mập mờ nhìn Niên Nhã Tuyền," Hoắc tổng nhà cậu thật có lòng. "
Niên Nhã Tuyền mỉm cười híp mắt," Nói thật, hôm nay anh ấy ra câu hỏi dễ như vậy, tớ còn cảm thấy như mặt trời sắp mọc đằng tây vậy!"