Hoặc Loạn Quỹ Tích - Qũy Đạo Hỗn Loạn

Chương 56: Kết thúc – 1




Trên chiến trường, RON hết sức chăm chú khống chế trận cờ của anh, như đang đánh cờ với một cao thủ vậy. Nhưng thình lình bụng đau nhói quấy rối tiết tấu tấn công của anh, theo bản năng anh che miệng vết thương đầy máu tươi đột nhiên xuất hiện trên bụng, không thể khống chế được pháp thuật, nhóm quân cờ gần như sụp đổ trong nháy mắt!

DRACO nhìn toàn cục phản ứng đầu tiên, lập tức tiến lên vài bước qua RON, với gậy rắn trước người xoay nửa vòng, một lá chắn vô hình đẩy vào chiến trường, tạm thời cản trở Tử thần Thực tử đột phá vòng vây vì được giảm áp lực. “Mau bỏ đi!” DRACO trút bình độc dược tiếp theo vào miệng RON, kéo RON lui về phía sau.

NEVILLE quyết đoán đuổi theo họ phụ trách cản hậu, dọc đường không ngừng lấy một ít bột phấn rải xuống đất, một đám bụi cây nhanh chóng sinh trưởng, tạo thành một bức tường màu xanh lục cao hai mươi thước Anh, không ngừng kéo dài theo bước chân của anh, chúng bắt đầu chống lại thần chú của đội quân Tử thần Thực tử.

Có điều đối với Draco như vậy cũng đủ rồi, “Expecto Partronum!” đỉnh gậy rắn phun ra ánh sáng màu bạc, anh chạy về phía trước, ánh sáng từ từ hình thành một con rồng khổng lồ màu bạc, đôi cánh vẫy vẫy bước theo sát anh. Chiến đấu vừa rồi Draco cũng không mất bao nhiêu năng lượng, khiến bản thân anh có pháp thuật cuồn cuộn không ngừng vận chuyển cho rồng khổng lồ, thân thể rồng khổng lồ vốn nhu hòa mông lung nhanh chóng ngưng thực, cuối cùng sinh ra chất nhảy vọt – đây là Thần Hộ mệnh thực thể hóa!

DRACO thô lỗ vứt RON lên lưng rồng khổng lồ, mình thì lịch thiệp nhảy lên cưỡi. NEVILLE phía sau nhanh chóng tăng tốc đuổi theo, nắm chặt tay DRACO vươn ra mượn lực thành công ngồi lên lưng. Rồng bạc khổng lồ ra sức vỗ vỗ cánh bay vào không trung, thoát khỏi phạm vi tấn công của đội quân Tử thần Thực tử, bay về phía lâu đài Hogwarts.

Lại là một thần chú thú vị, Voldemort cảm thấy chính mình luôn không ra tay là quyết định vô cùng sáng suốt, mấy vị phù thủy đến từ cùng một thời không như mình cho hắn một bất ngờ thật lớn tại phương diện thần chú. Từ pháp thuật hắc ám trên diện rộng như SNAPE đến kết hợp thuật biến hình và cờ phù thủy của RON, thảo dược của NEVILLE, thần chú chết chóc truyền lại của DRACO, ngay từ đầu hắn đã suy tư hai con rồng lớn kia là loại sinh vật gì, không ngờ lại là Thần Hộ mệnh, thật sự là vô cùng thú vị. Voldemort đầy hưng phấn nhìn chằm chằm con rồng bạc khổng lồ càng bay càng xa, vung đũa phép xương trắng, mây đen trên đỉnh đầu như bị lực hút mạnh, đột nhiên vọt tới trước người hắn, tụ lại thành quái vật lớn theo suy nghĩ của hắn – đầu lâu màu đen!

Trong lúc vô tình NEVILLE quay đầu lại phát hiện đầu lâu to lớn bồng bềnh giữa không trung, hai mắt đỏ như máu của vị vua hắc ám nhìn họ chằm chằm, anh không tự chủ được rùng mình một cái. Đầu lâu to lớn kia dưới đôi mắt sâu không thấy đáy phát ra ngọn lửa tím, NEVILLE hít sâu một hơi, vậy mà thực thể hóa? Thực thể hóa lớn hơn rồng khổng lồ mấy lần! Nên biết năng lượng sử dụng để thực thể hóa phải tiêu hao rất nhiều pháp thuật, thể tích càng lớn càng cần nhiều pháp thuật, cái đầu lâu lớn này chỉ cần há miệng là có thể nuốt mất rồng khổng lồ, dù HARRY và SNAPE hợp tác chỉ sợ cũng không làm được đến trình độ này, rốt cuộc Voldemort mạnh đến mức nào đây?

DRACO bớt thời gian cầm máu cho RON, nhưng RON vẫn vô cùng suy yếu, nghĩ cũng biết nhất định là thiếu niên tóc đỏ thời không này xảy ra vấn đề gì rồi. Hừ thật sự sư tử lông đỏ thành công không đủ bại sự có thừa. Bĩu môi, DRACO khống chế rồng khổng lồ tiếp cận lâu đài Hogwarts, mặc dù không bị mây đen bao phủ, lâu đài vẫn xảy ra vấn đề như cũ, trong khói đặc cuồn cuộn kiến trúc không ngừng vỡ vụn, ánh sáng thần chú đại biểu cho hỗn loạn, kẻ địch đã sắp xâm lấn bên trong Hogwarts.

Không đợi DRACO thấy rõ ràng, NEVILLE phía sau đã dùng sức kéo áo anh, đón gió hô to, “Chạy mau!” DRACO quay đầu, nhìn thấy một đầu lâu màu đen nhanh chóng to lớn, ẩn ẩn có điện quang màu tím lưu chuyển, sau đó đầu lâu mở hai hàm răng âm trầm ra, nuốt trọn rồng bạc khổng lồ!

Ba người ngã vào trong không gian đầy sấm sét, DRACO gọi Thần Hộ mệnh ra, một tay nâng RON, thu pháp thuật tạo thành vòng phòng ngự quanh người, ngăn cách mọi khả năng gây thương tổn, người bên cạnh khác là NEVILLE thì không cần anh lo lắng. Không có rồng khổng lồ chống đỡ, ba người nhanh chóng ngã xuống đất, nhưng nhờ vậy mà rơi ra khỏi phạm vi đầu lâu to lớn, lúc này NEVILLE mới phát hiện đầu lâu chính là một đoàn năng lượng.

Đầu lâu mất đi mục tiêu cũng không thay đổi phương hướng, mà vẫn đánh thẳng về phía trước, đồng quy vu tận cùng một mảng kiến trúc. Ba người vừa giảm xóc rớt xuống mặt đất, vừa chật vật tránh né những khối đá vụn rơi xuống, nhất thời uy thế uy phong đã từng đối mặt với Tử thần Thực tử hầu như biến mất không còn.

Quân đoàn Tử thần Thực tử không còn bị ngăn trở như nước thủy triều dũng mãnh hướng vào lâu đài Hogwarts, chiến trường đột nhiên hỗn loạn khiến đám người Snape thấy toàn bộ quá trình từ trên tòa tháp căng thẳn thần kinh, hận không thể lập tức bay đến chiến trường. “Hey? Cần giúp không?” Đang lúc mọi người định nhanh chóng xuống lầu, hai âm thanh truyền đến từ không trung, hai thiếu niên tóc đỏ gương mặt giống nhau như đúc ngồi trên chổi bay trên trời xông tới chào hỏi khoái trá với họ, không đợi họ trả lời, đã ném một đống đồ vật vào tòa nhà hình tháp, “Merry Christmas!”

Harry liếc mắt một cái liền nhận ra là Firebolt Sirius đưa cậu, không chút do dự với lên nó bay ra khỏi tòa tháp. Ba người còn lại cũng tỉnh táo, mỗi người một chổi theo sát nhau bay lên trời.

Không phải Hogwarts không có phòng bị gì, khi Tử thần Thực tử đầu tiên bước vào trong phạm vi cảnh giới, đột nhiên đất đai dọc theo toàn bộ lâu đài Hogwarts nứt ra một vòng tròn vết rách thật lớn, lấy chỗ nứt làm biên giới, nền lâu đài bắt đầu nâng toàn bộ lâu đài chậm rãi cao lên, cho đến khi cao hơn mười thước Anh, hình thành vách núi đá; vô số tượng đồng rất lớn nối đuôi nhau ra từ cửa lớn, cuộn lại lăn xuống vách núi, tiến vào quân đoàn Tử thần Thực tử, đến trước khi ngừng lại, mới lộ thân hình, bắt đầu tấn công bạo lực; các diêm nha vốn đứng sừng sững ở lâu đài, các tượng đá trên tường thành hai mắt đồng thời lóe sáng, cánh run rẩy bay lên không trung, tập kết thành một đội ngũ khổng lồ, một mảnh đông nghìn nghịt lao xuống mặt đất.

Hogwarts tức giận!

“Mình cảm thấy hình như nó đang sống dậy.” Harry trợn mắt há hốc mồm nhìn hơi nước còn quanh lâu đài.

“SHOW TIME!” Tóc đỏ sinh đôi dùng kỹ thuật điều khiển chổi bay lên trời, theo sau đàn tượng đá ném thành phẩm đùa dai họ đắc ý nhất xuống đất. Trò đùa vốn chỉ cần cẩn thận một chút thì đã có thể tránh khỏi lúc này lại phát huy tác dụng rất lớn, nhóm Tử thần Thực tử mệt mỏi đối phó tượng đá và tượng đồng căn bản không có tinh thần tránh né, cho nên sự cố nho nhỏ này trở thành nhân tố trí mạng nhất – trên chiến trường bất cứ một lần tia sáng gì đều có thể mang đi một sinh mệnh.

Rốt cục Sirius cũng không nhịn được gia nhập vòng chiến, mấy Tử thần Thực tử này cũng không phải tinh anh, gần như không ai có thể sống dưới tay Sirius một lúc, nhưng dù sao kiến nhiều cũng cắn chết voi,Sirius trong không gian nhỏ hẹp thường xuyên bị một ít vết thương không lớn không nhỏ vì không tránh kịp. Có điều chú càng giết càng nghiện, cuối cùng còn biến thành hình thái Animagus trực tiếp vật lộn! Biến thành chó đen động tác càng thêm linh hoạt, như một tia chớp màu đen len giữa các khe hở, bên này vồ, bên kia cắn, làm người ta khó lòng phòng bị.

Tuy rằng Draco không nghĩ sẽ thua bởi chính mình thời không khác, nhưng ngược lại tự mình hiểu lấy mình, chỉ hoạt động ở gần những tượng đồng, còn có thể nhờ tượng đồng che dấu bản thân, trong phạm vi an toàn nhất thực hành kỹ xảo đánh nhau cậu đã học.

Một tia chớp đánh về phía Harry đang không hề đề phòng, Snape kéo cậu ra, “Trò muốn chết à!” lúc này Harry mới nhìn thấy phía sau Voldemort xa xa xuất hiện một cái đầu lâu to lớn mở miệng hướng về phía cậu, lần thứ hai ngưng tụ thành dòng điện màu tím, như một khối sao băng đánh úp về phía họ.

Tại thời khắc nguy hiểm khống chế chổi bay từ trên trời đáp xuống đất né tránh chùm tia sáng, lòng Harry khó hiểu nhìn Snape, phát hiện kỹ thuật điều khiển chổi của đối phương cũng không kém bản thân. Nhưng cậu thật sự không biết tay trái Snape đang thừa nhận đau đớn như thế nào, dấu hiệu hắc ám nóng cháy khiến cánh tay điều khiển đau đến mất cảm giác.

Mà SNAPE trong lâu đài không tự giác nắm tay trái, tầm mắt lướt qua cửa sổ hướng về xa xa, giọng nói như máy móc không có chút phập phồng, ”Đừng làm chuyện thừa.” Đây là cảnh cáo.

Deson nắm chặt đũa phép sau lưng y nghe vậy sửng sốt, sắc mặt có chút vặn vẹo, là một học trò Slytherin ưu tú sắp tốt nghiệp, cậu ta vô cùng vinh hạnh cùng cha mẹ được gặp vị vua hắc ám vĩ đại, trước khi tốt nghiệp cậu phải hoàn thanh nhiệm vụ chứng minh mình có tư cách trở thành Tử thần Thực tử. Cậu không biết tại sao mình chọn ở trước mặt người đàn ông này, mà không như hai người bạn khác cùng đi theo một đám trẻ con, phụ nữ chờ cơ hội hành động. Có lẽ, cậu muốn chứng minh là đặc biệt nhất.

Một đường đi theo SNAPE lần lượt ra tay, Deson càng ngày càng hối hận về quyết định của mình, căn bản không thể thắng người đàn ông này! Trong vô thức cậu đem người đàn ông này so sánh với vị vua hắc ám, nhưng không có kết luận, cùng sâu không lường được! Người đàn ông có một đôi mắt dễ dàng nhìn thấu nội tâm người khác, mỗi lần bị ánh mắt không có tình cảm như vậy đảo qua, Deson không nhịn được mà hoảng hốt, giống như ngay sau đó chào đón mình chính là Lời nguyền Chết chóc vậy. Cậu thật không hiểu nếu đối phương đã nhìn thấu suy nghĩ của cậu, tại sao còn không có bất cứ hành động nào chứ?

Dường như cảm giác được gì đó, SNAPE dẫn Deson nhẹ nhàng nhảy ra ngoài cửa sổ, Deson run sợ nhìn chằm chằm mặt đất xa xa, loại cảm giác không trọng lực khiến toàn thân cậu run rẩy không thể khống chế. Sau đó SNAPE buông tay, cậu cứ thế đứng ở trên không!

Vì nền lâu đài Hogwarts cao lên, toàn bộ chiến trường thu hết vào tầm mắt, không nói đến tiền tuyến chiến hỏa bay tán loạn, hiển nhiên cái đầu lâu màu đen thật lớn phía sau kia càng thêm bắt mắt. Một sự sợ hãi phát ra từ nội tâm làm bản năng Deson muốn lui về phía sau, lại bị SNAPE đè chặt vai xuống. Thiếu niên tư tưởng còn chưa hoàn toàn trưởng thành bị bắt nhìn đầu lâu mở cái miệng khổng lồ ra, như có một lực hút vô hình, Tử thần Thực tử phía sau đến gần đó không hề có sức phản kháng bị hút vào bóng tối mất tăm.

Một người tiếp một người, Tử thần Thực tử phía sau biến mất trong miệng đầu lâu, Chúa tể Hắc ám ở trên cùng, dùng ánh mắt lãnh khốc nhìn xuống bọn bề tôi của hắn, sau khi cảm nhận được đầu lâu tiêu hóa những người này, lấy tốc độ thong thả bắt đầu ngưng tụ thành thực thể, Voldemort bắt đầu có chút không kiên nhẫn. Quá chậm! Đũa phép xương trắng đưa về phía trước, đầu lâu to lớn phát ra một tiếng gào thét trầm thấp, nháy mắt tốc độ cắn nuốt nhanh hơn.

“A!!!” Rốt cuộc có người cảm thấy bất thường, đầu lâu to lớn khủng bố phía sau nghiền áp đến, mà vị vua hắc ám của bọn họ lại chỉ lạnh lùng nhìn họ trở thành thức ăn gia súc cho thú cưng mới! Đám Tử thần Thực tử càng ra sức chạy trốn, sợ hãi thay thế cho điên cuồng tấn công Hogwarts, lúc này trong đầu họ chỉ còn lại suy nghĩ chạy thoát thân, họ bất lực nện bước, nhưng không cách nào kháng cự luồng sức hút kia, sau đó phí công giãy dụa bị bắt hiến tế sinh mệnh của mình.

Rốt cục, khi đầu lâu to lớn hoàn toàn thực thể hóa, Tử thần Thực tử đã không còn dư lại mấy người.

Bọn họ ra sao? Bọn họ đã đi đâu? Hô hấp của Deson ngày càng dồn dập, ánh mắt đỏ tươi lãnh khốc của Chúa tể Hắc ám bắt đầu phóng đại, rõ ràng đã có đáp án, nhưng cậu lại không thể tin được, cha mẹ cậu cũng ở trong đó!

“Đây là, chủ nhân của mi.” SNAPE trào phúng đánh tan hy vọng xa vời cuối cùng của Deson.