Dù vậy nhưng người đó vẫn không đứng dậy nữa.
Cổ người đó bị bẻ cong một góc khó có thể nào tin được… rõ ràng là bị một người nào đó vặn đứt.
Dù sao đó là bị người ta chặt đứt rồi, muốn cứu chữa cũng khó.
Nhưng mà, động tác của Tần Vũ Phong vẫn còn tiếp tục.
Cái bóng người giống như ma không ngừng lướt ngang, quanh quẩn bên trong đám người của Thiên Môn.
Kế tiếp, một vài tiếng hô kinh ngạc liên tiếp vang lên, lại có thêm một vài người ngã xuống giống như phía trước.
Cũng may bên trong đám người của Thiên Môn lúc đó cò một vài người cũng có vài phần ăn ý với nhau, bọn họ nhanh chóng lưng tựa lưng, đứng sát lại gần nhau, tạo thành một bức tường người kín không một kẽ hở.
Dựa vào lẽ thông thường thì Tần Vũ Phong không thể đi vào trong đó, anh chỉ có thể đứng ở bên ngoài vòng vây đó thôi.
Tần Vũ Phong nhíu mày: “Cuối cùng cũng lấy lại tinh thần rồi sao?”
Tần Vũ Phong cười nhạo bọn chúng một tiếng, một nửa người trong số họ đã ngã xuống.
Xong lúc này mới nhớ đến chuyện phải đứng cùng một chỗ, lúc trước trong đầu đều nghĩ cái gì vậy?
Mà giờ phút này, Diệp Thanh Đình đứng ở phía bên kia nhìn thấy cảnh tượng đó sắp trợ mắt há mồm ra tới nơi.
Không phải bởi vì lí do gì khác, mà là vì chỉ trong một thời gian ngắn như vậy mà Tần Vũ Phong lại có thể dễ dàng giải quyết năm sáu người.
.
ngôn tình tổng tài
Lúc trước còn có một vài người đứng vây quanh cô ta, nhưng tất cả đều chạy sang giúp nhóm người kia rồi.
Tần Vũ Phong lấy sức lực của một mình anh để đi đối phó lại với năng lực của hơn mười người.
Kết quả này khiến cho Diệp Thanh Đình thật sự chỉ biết ngẩn ngơ, giương mắt mà nhìn, vẻ mặt không thể tin nổi.
Bởi vì nhìn vào dáng vẻ của Tần Vũ Phong lúc này, có thể thấy anh không cần tốn quá nhiều sức lực.
Dường như cái chuyện một lúc đánh hạ thật nhiều người như vậy, đối với anh mà nói, chẳng phải việc gì quá khó khăn!
Mà vào lúc này đây, người cảm thấy vô cùng khiếp sợ không chỉ có một mình Diệp Thanh Đình, còn có Triệu Long đang ở một góc khác.
Hai mắt Triệu Long trợn trừng lên, ông ta không thể tin được nhìn tất cả cảnh tượng đang diễn ra trước mắt mình.
Phải biết là những người mà ông ta mang đến để bao vây, càn quét Diệp Thanh Đình đều không phải là hạng người tầm thường vô dụng gì.
Trước hết không cần nói đến những người máy cải tạo kia, chỉ nói tới những võ giả trong đó, cảnh giới của bọn họ đều đã đạt tới ám kình cảnh giới.
Nhưng mà cho dù có như vậy, cũng không phải là đối thủ của tên nhãi con bên người Diệp Thanh Đình?
Làm sao có thể như vậy! “Mike, lên đi.
Hai mắt Triệu Long đông cứng lại, ông ta nhìn một người trong nước Mễ ở bên cạnh mình, ra mệnh lệnh.
“Rõ, thưa ông chủ” Đối phương đồng ý rất nhanh, nhìn về phía Tần Vũ Phong rồi lao qua.
Tần Vũ Phong khế híp mắt, nhìn thấy động tĩnh của hai người bọn họ.
Đây là một người trong nước có hình thể cao lớn, nếu so với Tần Vũ Phong thì anh ta còn cao hơn một ít, tóc vàng mắt xanh, dáng người cường tráng.
Anh ta đang lao về phía Tân Vũ Phong, trong mắt còn tỏa ra ánh sáng màu xanh thấm đẫm.
Tần Vũ Phong nhìn ánh sáng màu xanh kia rất quen thuộc.
Lúc trước, Tần Thiên Lâm ở trong nước Đại Hạ bị anh chặt đứt một cánh tay, móc ra một con mắt.
Tần Thiên Lâm phải đi lắp lại một cái mắt giả như vậy.
Nếu như Tần Vũ Phong đoán không sai, đôi mắt giả kia thậm chí có thể phân tích được sức lực chiến đấu của đối phương..