Diệp Thanh Đình cũng có thể nhìn ra.
Nhưng đó cũng chỉ là suy nghĩ trong chốc lát mà thôi.
Lúc này Triệu Long mỉm cười hiền lành nhìn Diệp Thanh Đình, giống như một trưởng bối tốt bụng vậy.
Nhưng cho dù là Tần Vũ Phong hay Diệp Thanh Đình, bọn họ đều biết người trước mặt nhất định không phải là người tốt bụng gì.
“Làm gì có ý nghĩa gì? Chủ yếu là hai người đến từ Đại Hạ đây, chúng tôi tuyệt đối không thể bỏ qua cho những người đã làm tổn thương người của Thiên Môn chúng tôi, còn khiến họ bị bắt và bỏ tù như vậy.
“Vậy thì ông muốn cái gì?”
Diệp Thanh Đình cau mày, cố gắng duy trì sự bình tĩnh.
Nếu không, Diệp Thanh Đình thật sự muốn quất vào vẻ mặt đạo đức giả của Triệu Long ngay lập tức.
Diệp Thanh Đình hít sâu một hơi.
Phải biết rằng, đây không phải là lần đầu tiên Triệu Long làm khó Long
Môn.
Thực sự mà nói là bởi vì trong Long Môn có một bộ công pháp mà Triệu Long đã tham muốn từ lâu.
Khi Diệp Bắc Địa lên nắm quyền, Triệu Long đã đưa ra yêu cầu hết lần này đến lần khác, nói rằng ông ta muốn có được bộ công pháp đó.
Diệp Bắc Địa giữ vững quan điểm rằng những người không thuộc chủng tộc của Đại Hạ thì phải có tư duy khác biệt đi nên chưa bao giờ đưa ra bộ công pháp đó.
Triệu Long cũng vì thế mà nuôi hận trong lòng về việc này.
Sau đó, khi Diệp Bắc Địa dần dần ngừng quản lý việc của Long Môn và để lại mọi việc cho hai chị em Diệp Thanh Đình và Diệp Kính Dương lo liệu thì sự trả thù của Triệu Long càng trở nên không kiềm chế được.
Ông ta cố tình công kích rất nhiều lần, mục đích cuối cùng là để Long Môn đưa ra bộ công pháp đó.
Tuy nhiên ông ta chưa hề thành công một lần nào cả.
Ngược lại, bởi vì Long Môn và Thiên Môn va chạm với nhau mấy lần, quan hệ càng ngày càng lạnh nhạt hơn, hiện tại gần như đóng băng rồi.
Nó thậm chí còn không thể được cho là điểm đóng băng, ít nhất điểm đóng băng cũng có một chút liên quan tới nhau.
Hẳn phải là xung khắc như nước với lửa mới đúng.
Hai bên đều không ngừng tìm chuyện khiêu khích lẫn nhau, cho dù Diệp Thanh Đình muốn dàn xếp ổn thỏa mọi chuyện nhưng thật ra người bên dưới lại không muốn như thế.
Dù sao người Đại Hạ cũng khá là hiếu chiến, huống hồ chưa nói đến người không ngừng khiêu khích bọn họ là một tên nhóc tóc vàng mắt xanh này.
Ai có thể chịu đựng được? Không ai chịu chấp nhận điều này, bọn họ cũng nhịn không được mà ra tay độc ác với người của Thiên Môn.
Còn Diệp Thanh Đình lúc trước thật sự không biết hai người ở khu Chinatown hôm nay là người Long Môn.
Nếu không Diệp Thanh Đình nhất định sẽ không động thú.
Bị Thiên Môn nắm được cái cớ, để Thiên Môn bắt đầu dây dưa không dứt thì mọi chuyện sẽ trở nên phiền phức vô cùng.
Giữa các môn phái nhất định sẽ xảy ra cuộc tàn sát đến mức không thể ngừng lại được.
Nhưng bây giờ, mọi thứ đã xong xuôi, mà quan trọng nhất là Triệu Long đã đưa cả người của Thiên Môn đến tìm họ rồi..