Hỏa Vũ Chiến Thần Tần Vũ Phong

Chương 1897: Chương 1896






Khoảng thời gian này, mọi người đều ngây người Nhưng mà điều bọn họ sợ nhất là khí thế trên người Tu La lúc này, hồn nhiên vong ngã.

Dường như đã hợp thành một thể với thanh kiếm ở trong tay.

Đây mới thật sự là chuyện khiến mọi người vô cùng khiếp sợ.

Nhưng hiện tại, Ma Quân Cửu U làm gián đoạn như vậy, mọi người đã hoàn hồn trở lại.

“Ha ha, tên Tu La này điên rồi.

Lấy một thanh kiếm sắt, cũng dám kêu gào với Ma Quân Cửu U đại nhân của chúng ta sao?”
“Thanh kiếm sắt này, sợ rằng tôi chặt một cái cũng gãy “Tên Tu la này thật sự đang diễn hài sao?” rồi!”
“Cười chết tôi rồi.

Đây thật sự không phải tiết mục góp vui do Ma Quân sắp xếp chứ?”
“Cậu muốn chết sao? Ma Quân đại nhân đích thân góp vui cho cậu sao?”
“Tôi…tôi không có ý này.

Thằng nhóc kia lấy ra một thanh kiếm sắt, tôi không phải.”
“Cậu là cái đầu cậu đấy!”
“Thật không ngờ vũ khí của Tu La lại là cái này.”

“Đúng đấy.

Có phải vì Tu La quá ngông cuồng, ỷ vào bản thân đang sở hữu Vô Tương Thiên Ma Công, cho nên rất hiếm khi sử dụng vũ khí?”
“ít nhất thì cũng phải có một vũ khí ra dáng chứ…
Thanh kiếm này, con trai tôi cũng chẳng thèm xách theo!”
“Một thanh kiếm hỏng, cũng dám rút ra trước mặt mọi người..

“Quả thực làm trò cười cho thiên hạ.”
Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người bàn tán xôn xao, bọn họ đều đang thảo luận về thanh kiếm trong tay Tần Vũ Phong.

Khuôn mặt Tần Vũ Phong bình thản, không hề có bất kỳ sự khác thường nào.

Dường như những lời cười nhạo của đám đông không hề dao động tâm tình của Tần Vũ Phong.

Ma Quân Cửu U thấy thế, trong lòng cũng thầm hoảng
Không nói đến những thứ khác.

Tâm tính của thằng nhóc này, thật sự vững vàng đến mức nhất định.

Đối mặt với sự chê bai của nhiều người như vậy, lại không hề dao động một chút nào.


Vô cùng kiên định như trước.

Vốn dĩ Ma Quân Cửu U còn hy vọng, những lời bàn tán của đám đông, ít nhất có thể dao động ý chí chiến đấu của Tu Dao đứng ở phía đối diện.

Như vậy thì phần thắng của ông ta sẽ càng lớn hơn.

Không phải Ma Quân Cửu U vẫn chưa khai chiến, cảm thấy bản thân đã không phải là đối thủ của Tu La.

Mà là Ma Quân Cửu U đối với người có sức nặng này.

Trong lúc chiến đấu, sử dụng năm mươi phần trăm sức lực, cũng rất mất mặt.

Hiện tại không phải Ma Quân Cửu U đang hoài nghi bản thân có phần thắng hay không, điều ông ta hoài nghi chính là
Chính là khi chiến đấu với Tu La ở trước mặt, có cần dùng hết sức lực để ứng phó hay không?
Mặc dù Ma Quân Cửu U cũng không cảm thấy bản thân sẽ thất bại.

Nhưng đường đường là quân chủ Ma Môn lại dùng toàn lực để ứng phó với một thằng nhãi ranh mới ra đời, sợ rằng sẽ trở thành trò cười trong thiên hạ.

Rất có khả năng, đến lúc đó địa vị của bản thân cũng không vững.

Ông ta dùng toàn lực để ngưng chiến với một thằng nhãi ranh, khi đó người khác sẽ không đem toàn bộ công lao gán cho thực lực đối phương hùng mạnh.

Mà sẽ hoài nghi thực lực của Ma Quân Cửu U đã suy giảm, nghi ngờ Ma Quân Cửu U có phải đã không còn tư cách ngồi ở vị trí này nữa hay không.

Đến lúc đó, Ma Quân Cửu U phải đối mặt với rất nhiều sự khiêu chiến của đối thủ.

Ma Quân Cửu U không muốn nhìn thấy hậu quả như vậy xảy ra..