Chương 1716
Mặc dù Quách Thành là người lỗ mãng nhưng tuyệt đối không phải không có mắt nhìn, cũng biết Công Tôn Vũ có ý tốt nhắc nhở nên cũng không tính toán nữa.
Hai người ngồi cãi nhau thì trận đấu giữa Lộc Thu Nương và Tần Vũ Phong trên đài cũng sắp tuyên bố bắt đâu.
Ba vị trưởng lão vừa ra lệnh, cây gậy trong tay Lộc Thu Nương liền vung lên.
Cho dù là Tùy Tịch hay Kiểm Trần đấu cùng Tần Vũ Phong lúc trước hoàn toàn không cùng một cách
Hai người trước đều luyện kiếm.
Như vũ khí của Lộc Thu Nương là một cây gậy, cũng là vũ khí mà Mộng Trạch Môn thường dùng. Lúc này, Lộc Thu Nương vung cây gậy lên, nội lực tràn đầy tuôn ra nhanh chóng bao phủ toàn bộ võ đài.
Tần Vũ Phong không phản ứng lại, lại cảm thấy hành động của mình bắt đầu có chút hạn chế. Tần Vũ Phong nheo nheo mắt, vậy mà có thể thông qua phân bố nội lực để hạn chế hành động của đối thủ.
Xem ra mạnh hơn nhiều so với âm dương sư gặp ở Đại hội giao lưu võ thuật Đông Hoàng.
Trong lòng Tần Vũ Phong nhanh chóng lóe lên, tiếp theo Lộc Thu Nương bắt đầu tấn công.
Lộc Thu Nương di chuyển, hai ba bước liền xuất hiện trước mặt Tần Vũ Phong, trong tầm mắt Tần Vũ Phong liền xuất hiện một khuôn mặt thanh tú có chút gian xảo của Lộc Thu Nương.
“Anh Tần Vũ Phong, ngẩn người rồi?”
Giọng nói lạnh lùng mang theo ý cười của Lộc Thu Nương vang lên, tiếp theo cây gậy trong tay lần nữa vung lên, khí thể đánh về phía Tần Vũ Phong.
Cây gậy của cô ta là một gậy mảnh dài không biết làm từ chất liệu gì, dài khoảng một cánh tay.
Bên trên gần một viên ngọc trai sáng chói, bên dưới gắn nhiều viên ngọc nhỏ. Nhưng đây tuyệt đối không đơn thuần chỉ để trang trí cho đẹp.
Nếu thật sự bị Lộc Thu Nương đánh xuống, Tần Vũ Phong tuyệt đối không có kết quả tốt.
Tần Vũ Phong không chút do dự nghiêng mình, cơ thể bị cọ vào viên ngọc lớn nhất, cùng mấy viên ngọc nhỏ. Một cái vung tay nhẹ nhàng như vậy mà làm lớp vải trên vai Tần Vũ Phong bị rách. Đột nhiên trong lòng Tần Vũ Phong cũng vô cùng kinh ngạc.
Một nữ tu sĩ xinh đẹp ngoài khả năng hỗ trợ, khả năng tấn công cũng làm người khác kinh ngạc như vậy.
Xem ra tuyệt đối không thể trông mặt mà bắt hình dong.
Mà lúc này, mọi người dưới đài cũng có chút kinh ngạc.
“Vị trí của Lộc Thu Nương trong bảng Thiên Kiêu không phải là vị trí mười mấy sao? Vậy mà làm Tần Vũ Phong bị thương!”
“Cũng không thể nói là làm bị thương Tần Vũ Phong, nhúng cho dù nói thế nào, Lộc Thu Nương đúng là người đầu tiên tấn công trúng vào người Tần Vũ Phong “Nhưng vị trí thứ ba thứ bốn lúc trước, đều…
“Haiz, bảng Thiên Kiêu không thể tính như vậy, bảng
Thiên Kiều chỉ tính một phần thực lực, Lộc Thu Nương nằm trong bảng hỗ trợ, căn bản chưa tính tới năng lực tấn công của Lộc Thu Nương “Thì ra là vậy…
“Lần này có kịch hay xem rồi? Lộc Thu Nương không những có thể tăng cường khả năng của đồng đội, mà còn có thể tăng cường năng lực của bản thân, cộng với bản thân có một số thủ đoạn tấn công…
“Tôi ngược lại cảm thấy, Tần Vũ Phong vẫn sẽ thắng lợi.
“Không sai, công pháp mà Mộng Trạch Môn tu luyện vốn hoàn toàn khác với mọi người, Tần Vũ Phong không thể chống lại cũng là bình thường.
“Nói không chừng Tần Vũ Phong rất nhanh liền có thể nắm được cách tấn công của Lộc Thu Nương?”
“Nói cũng đúng…
Thực tế đúng như mọi người đoán.
Lúc đầu dưới sự ràng buộc công pháp của Lộc Thu Nương, hành động có vài phần khó khăn.
Sơ hở trong chốc lát, thật sự bị Lộc Thu Nương làm bị thương vài cái.
Nhưng rất nhanh, Tần Vũ Phong liền tỉnh táo lại.
Tần Vũ Phong đúng tại chỗ, đầu lưỡi áp vào vòm miệng, khí tụ tại đan thiền, phát ra nội lực tạo thành một lớp bảo vệ chặt chẽ đến giọt nước cũng không lọt, đến Long Uy Thiên Cang cũng chưa triệu hồi ra, liền chặn lại sự ràng buộc nội lực của đối phương.
Trước mắt, cảm giác ràng buộc lúc đầu của Lộc Thu Nương tạo ra cho anh đã hoàn toàn biến mất.
Trong nháy mắt Tần Vũ Phong đã có thể tự do di chuyển.
Thế tấn công bây giờ của Lộc Thu Nương đã rất khó làm hại đến Tần Vũ Phong.
Tần Vũ Phong đứng vững trên võ đài, thở ra một hơi, một đạo kiếm vung lên tấn công về phía Lộc Thu Nương.
Lộc Thu Nương không tệ lại bị một kiếm của Tần Vũ Phong đâm thẳng vào bả vai!
Không hề có một chút thương hoa tiếc ngọc. Trên võ đài, thương hoa tiếc ngọc với nữ tu sĩ mới chính là sự không tôn trọng lớn nhất với họ.