Chương 1707
Không cần lo lắng sau khi Tân Vũ Phong và Tùy Tịch chiến đấu sẽ trực tiếp thăng cấp, anh ta cũng có thể tự mình khiêu chiến Tân Vũ Phong.
Tân Vũ Phong và Tùy Tịch đứng trên sàn đấu, đối mặt với nhau.
Tùy Tịch cầm trong tay kiếm Vạn Tượng, không hề lảng tránh mà trực tiếp nhìn vào mắt của Tân Vũ Phong.
Tùy Tịch nói: “Anh Tân, là một đối thủ đáng để tôi tôn trọng”
“Tân Vũ Phong không nói lời nào, tuy vẻ mặt nghiêm túc, nhưng rõ ràng anh cũng đã coi Tùy Tịch là đối thủ. Tuy nhiên trong tay anh cũng không cầm Đao Bắc Thần hay Hiên Viên Kiếm.
Tùy Tịch cũng không vì điều này mà cảm thấy tức giận hay xấu hổ.
Rốt cuộc, Tân Vũ Phong là người đã đánh bại Tả Thanh Phùng, người đứng thứ tư trong bảng Thiên Kiêu.
Hơn nữa, trong trận chiến, Tân Vũ Phong không hề sử dụng vũ khí hay bất cứ thứ gì. Anh chỉ sử dụng Long Uy Thiên Cang để chống lại sát thương của đối thủ và chỉ băng tay không để đánh bật Tả Thanh Phùng ra khỏi sàn đấu.
Tùy Tịch biết đối thủ Tả Thanh Phùng mạnh mẽ như thế nào, vì vậy có thể tưởng tượng được Tân Vũ Phong mạnh đến mức nào.
Anh ta chấp nhận sự khinh thường của Tân Vũ Phong, nhưng sẽ không bao giờ khinh thường Tân Vũ Phong.
Cứ như vậy, đại hội tỷ thí võ công của La Phù Sơn, một trận chiến giữa người đứng thứ ba trong bảng Thiên Kiêu và cao thủ trẻ tuổi thần bí bắt đầu.
Vẻ mặt Tùy Tịch nghiêm túc, nhìn chăm chắm từng động tác của Tân Vũ Phong, Lúc này càng phải đề phòng, Tùy Tịch không dám ra tay tùy tiện, vì sợ lộ ra điểm yếu của mình. Đến lúc đó thật sự sẽ thua rất oan uổng.
Do đó, bỗng chốc cả hai đều không di chuyển.
Lúc này, Tân Vũ Phong đột nhiên gây khó dễ.
Hai chân của Tân Vũ Phong nện trên mặt đất, cả người lao nhanh như viên đạn lấy đà nhảy trực tiếp lên không trung, một tay trực tiếp giơ nắm đấm về phía Tùy Tịch.
Tùy Tịch sửng sốt, sau đó nhanh chóng xoay người tránh đi.
Anh ta không phải chỉ né tránh một cách mù quáng, mà là tìm cơ hội tấn công Tân Vũ Phong. Bây giờ Tân Vũ Phong đang không phòng bị nên đây chính là cơ hội tốt nhất của anh ta.
Thanh kiếm Vạn Tượng của Tùy Tịch nháy mắt được rút ra khỏi vỏ, âm thanh sắc bén của thanh kiếm vang lên giữa đỉnh La Phù Sơn.
Trong lòng anh ta biết đối mặt với cao thủ cấp bậc như Tân Vũ Phong, anh ta thường chỉ có một cơ hội.
Nếu cơ hội này không thành công thì có thể trực tiếp tuyên bố thất bại.
Đây là lần đầu tiên và cũng là cơ hội duy nhất của Tùy Tịch trong trận chiến này.
Tùy Tịch sẽ không bao giờ để lỡ mất nó.
Cầm thanh kiếm Vạn Tượng trên tay và tung ra chiêu đầu tiên cũng là chiêu mạnh nhất mà anh ta đã luyện tập trong đời.
“Đại Đạo Vô Cực Trảm Vạn Tượng!”
Với một tiếng hét lớn phát ra từ miệng của Tùy Tịch, kiếm Vạn Tượng lập tức lan ra khắp võ đài, bao trùm toàn bộ sàn đấu.
Cùng lúc đó, một kiếm trận hình Bát quái thái cực xuất hiện ở trung tâm của võ đài. Trong kiếm trận chỉ có một kiếm duy nhất và đó chính là kiếm Vạn Tượng.
Nhưng trong đó Vạn Tượng điều hòa Âm Dương và tất cả không khí đều dồn vào trong kiếm, uy lực vô cùng mạnh mẽ.
Đại Đạo Vô Cực Trảm Vạn Tượng mà Tùy Tịch thi triển khác xa với thứ mà Tùy Tịch thi triển ở vòng trước.