Chương 1638
“Có chuyện như vậy sao?”
Sư phụ của Cố Khánh nghe thấy mà giật mình: “Có người chỉ dùng một chiêu đã có thể đánh bại Dung Chiêu, người xếp thứ ba mươi trong bảng Thiên Kiêu sao?”
Cố Khánh gật đầu: “Đúng vậy, không chỉ có vậy, người kia lại là người chưa từng thấy, còn tự xưng là Tán tu không có môn phái.”
Ông lão nghe xong thì rơi vào trầm tư một lúc lâu, sau đó vừa vuốt râu của mình vừa nói: “Thực lực của Dung Chiêu Thiên Quyền Tông… tuy tuổi của Dung Chiêu vẫn còn trẻ, nhưng nhất định không phải là người mà kẻ nào cũng có thể đánh bại. Bình thường, dù có là võ giả đã tu luyện mấy năm thì sợ rằng cũng khó có thể là đối thủ của Dung Chiêu. “
Chứ đừng nói là dùng một chiêu là có thể đánh bại Dung Chiêu”
“Nếu lời đồn này là sự thật, vậy thì chứng minh vị võ giả kia chắc chẩn phải có công lực nhất định, có thể nói là cao thủ”
Ông lão dừng lại một chút, tiếp tục suy đoán: “Có khi là tán tu có tiếng đã tu luyện được mấy chục năm cũng nên?”
“Không phải!” Cố Khánh vội vàng lắc đầu.
“Cái gì mà đã tu luyện mấy chục năm, cao thủ kia là một cao thủ ột trẻ tuổi. Nghe nói, nếu nhìn thoáng qua thì cũng chỉ tâm hai mươi tuổi thôi” “Nghe nói lúc ấy, vì xảy ra xung đột với một người hầu đi theo thiếu chủ Dung Chiêu của Thiên Quyền Tông, cho nên anh đã đá đối phương đến mức xương sống cũng vỡ vụn. Đối phương bị áp chế trên mặt đất mà không thể nhúc nhích được. Dung Chiêu dĩ nhiên sẽ không chấp nhận như vậy, cho nên đã xảy ra xung đột với đối phương. Dung Chiêu nói muốn đấu với cao thủ trẻ tuổi kia mà vị cao thủ trẻ tuổi kia cũng đồng ý một cách rất thoải mái. Khi hai người bọn họ so tài…
những đòn tấn công của Dung Chiêu hoàn toàn không thể rơi xuống người vị cao thủ trẻ tuổi. Vị cao thủ trẻ tuổi dường như đã di chuyển trong nháy mắt, trực tiếp vòng ra phía sau Dung Chiêu rồi đá bay Dung Chiêu chỉ với một cú đá. Những người có mặt lúc đó nói, khi ấy Dung Chiêu đã bị đá ra vị trí cao khoảng ba bốn mét. Sau khi rơi xuống đất, xương trên người anh ta có rất nhiều chỗ bị gãy, ngay cả bàn tay cũng bị thương không nhẹ.”
Cố Khánh dừng lại một chút rồi tiếp tục nói: “Theo con thấy, đây mới được gọi là một cao thủ thật sự, một thiên tài thật sự. Tuy tuổi vẫn còn trẻ, lại chưa từng được xếp hạng trong bảng Thiên Kiêu, nhưng công lực vẫn vô cùng đáng sợ. Chỉ cần dùng một chiêu đã có thể đánh bại Dung Chiêu, đừng nói là mười người đứng đầu trong bảng Thiên Kiêu, con cảm thấy cho dù có là người đứng đầu bảng Thiên Kiêu thì cũng không có cách nào trực tiếp nghiền nát Dung Chiêu một cách triệt để như vậy!”
Tân Vũ Phong ở một bên nghe thấy vậy thì ho khan một tiếng.
Cái này gọi là vận may đảo ngược đó sao?
Rõ ràng vừa rồi, Tân Vũ Phong còn cười nhạo Công Tôn Vũ vì chuyện anh ta bị người khác bàn tán và gièm pha. Nhưng trong nháy mắt, kết quả là nhân vật chính của cuộc bàn tán này lại biến thành chính mình.
Hơn nữa, anh còn bị đưa ra bàn tán mấy chuyện trên trời dưới đất…
Mức độ thổi phùng này cũng ngang ngửa với lúc Nhạc Linh Linh ca tụng chiến thần Thiên Vũ.
Ngay cả Tân Vũ Phong đang đứng ở bên cạnh nghe được chuyện này cũng nóng nảy đến mức hoảng hốt.
Công Tôn Vũ dùng quạt lông võ nhẹ lên bả vai của Tân Vũ Phong rồi cười nhạo Tân Vũ Phong.
“Cũng không tệ đâu, vị trí đầu của bảng Thiên Kiêu đã nằm trong tầm tay rồi đó”
Tân Vũ Phong thấp giọng quát lớn: “Đừng nói nhảm!”
Công Tôn Vũ phe phẩy cái quạt trong tay, chỉ cười mà không nói.
Tân Vũ Phong lại ho khan một lần nữa rồi nhìn thoáng qua hai người đang khen ngợi anh mà cố tình phóng to âm lượng: “Thật ra tôi cảm thấy vị cao thủ vô danh kia… cũng không lợi hại lắm. Người giỏi còn có người giỏi hơn, trời cao cũng sẽ có chỗ cao hơn…
Nhưng Tân Vũ Phong còn chưa nói xong, cô gái lúc trước còn đang ca tụng Tân Vũ Phong là Cố Khánh đã lập tức hùng hăng trừng mắt về Phải biết rằng, trong lòng Cố Khánh, vị cao thủ vô danh kia đã trở thành thần tượng.
Thân là tán tu nhưng vẫn bị các môn phái lớn coi thường. Thậm chí, ngay cả Thất Thập Nhị Tông có công lực thấp, chỉ cần được kế thừa từ Ẩn Môn Môn Phái thì đều coi thường bọn họ.
Nhưng sự xuất hiện của vị cao thủ vô danh kia đã thay đổi cục diện này.