Chương 1634
Dung Chiêu nhìn chắm chảm bóng lưng Tân Vũ Phong rời đi, suy nghĩ thật lâu.
Tân Vũ Phong trông còn trẻ tuổi hơn anh ta.
Còn trẻ như vậy, mà sức mạnh lại vượt xa anh ta.
Nếu như người này ở trong Ẩn Môn Môn Phái.
Sẽ kinh khủng cỡ nào!
Dung Chiêu nghĩ đến đây lại thấy ớn lạnh.
Hơn nữa, cho dù hôm nay Dung Chiêu bị Tân Vũ Phong đánh bại ở trước mặt bao người, vô cùng mất mặt thì Dung Chiêu vẫn không có nghĩ đến chuyện trả thù.
Không nói đến tính cách của Dung Chiêu, chỉ nói đến Tân Vũ Phong tuổi còn trẻ mà tu vi lại cao như vậy, lại còn có quan hệ tốt với đại sư huynh của Long Hổ Sơn, Công Tôn Vũ nữa.
Cho dù đó là vì bối cảnh xuất thân, hay là do thực lực…
Thì loại người như vậy đều rất đáng sợ!
Dung Chiêu không dám đắc tội!
Đại sư huynh của Long Hổ Sơn ở bên ngoài thì lịch sự nho nhã, nhưng thật ra tính cách lạnh lùng đến cỡ nào, mọi người đều biết.
Đây là lần đầu tiên, mọi người nhìn thấy Công Tôn Vũ đi cùng người ngoài, ngoại trừ người của Long Hổ Sơn.
Tin tức Tân Vũ Phong chiến thẳng Dung Chiêu được truyền đi một cách dễ dàng giống như là chắp thêm cánh vậy. Rất nhanh lan xuống La Phù Sơn, rồi lan rộng ra dãy núi Côn Luân.
Rất nhiều đệ tử Ẩn Môn Môn Phái đến đây tham gia đại hội tỷ thí võ công đều nghe được tin tức này.
Cũng nghe nói về nhân vật này.
Mặc dù tin tức từ miệng nhiều người khác nhau, nhưng lại có một loại ăn ý không cần hẹn trước.
Đó chính là không ai nhắc đến việc Tân Vũ Phong có mối quan hệ tốt với Công Tôn Vũ.
Đối với một người trẻ tuổi mạnh mẽ và bí ẩn như vậy, lại có bạn bè ở cấp bậc như Công Tôn Vũ, không phải là chuyện bình thường sao?
Tất nhiên, mọi người cũng không biết câu chuyện ở bên trong.
Cũng không biết rằng Công Tôn Vũ và Tân Vũ Phong đã từng giao đấu với nhau. Mặc dù ngưỡng mộ lẫn nhau, nhưng vì có mối quan hệ với Lão Thiên Sư của Long Hổ Sơn nên mới hòa hợp.
Thậm chí có thể nói, Tân Vũ Phong là vì Lão Thiên Sư nên mới chịu nể mặt Công Tôn Vũ.
Nhưng mọi người cũng không cần biết câu chuyện bên trong đó, thậm chí cũng không cần biết Tân Vũ Phong và Công Tôn Vũ có quan hệ tốt.
Một người mạnh mẽ như vậy có quan hệ tốt với ai, có quan trọng gì đâu?
Nói tóm lại, tin tức này gần như bùng nổ, đã tăng thêm không ít câu chuyện cho những người đang chờ đợi đại hội tỷ thí võ công.
Sau đó, thời gian trôi qua như nháy mắt.
Rất nhanh đã đến ngày tham gia đại hội tỷ thí võ công.
Hôm nay, Tân Vũ Phong, Công Tôn Vũ và Quách Thành đã sớm đi tới chân La Phù Sơn.
Dù sao thì đây là lần đầu tiên Quách Thành nhìn thấy Ẩn Môn Môn Phái.
Đến địa giới của La Phù Sơn, Quách Thành như người nhà quê, ngửa đầu lên cảm thán: “Đại nhân, La Phù Sơn thật lớn!”
Tân Vũ Phong thuận miệng nói qua loa: “Ừ, còn rất cao nữa”
“Đúng vậy đại nhân, anh nhìn cái cây kia đi, còn xanh hơn cây ở.
bên ngoài!”
Mặt Tân Vũ Phong u ám: “Vậy tại sao cậu không nói mặt trăng ở La Phù Sơn còn tròn hơn so với bên ngoài đi?”
“Có thật không?”
Quách Thành chớp chớp mắt, nhìn Tân Vũ Phong: “Đại nhân, mấy ngày nay tôi nghỉ ngơi sớm quá không thấy được mặt trăng, đêm nay trở lại nhà khách cùng ngắm trăng đi?”
Công Tôn Vũ ở bên cạnh không khỏi cười thầm, sau đó lắc đầu.
Quách Thành mới chợt hiểu ra ý tứ trong lời nói của Tân Vũ Phong.
Quách Thành lúng túng ho khan một tiếng: “Khụ, tôi mệt quá, đêm qua không có nghỉ ngơi tốt, đêm nay vẫn nên đi nghỉ ngơi sớm.”
Tân Vũ Phong cũng không khỏi bật cười vì Quách Thành.
Tân binh này… Không khỏi khiến anh nhớ tới khi anh vừa mới gia nhập biên giới phía bắc.
Nhìn cái gì cũng mới mẻ, toàn bộ thế giới đều mới mẻ.