Chương 1625
Mà người đàn ông trông có vẻ nho nhã yếu đuối kia lại vừa mới dám dùng từ “chẳng qua” để miêu tả cao thủ Tông Sư!
Điều đó đã khơi dậy sự tức giận của tất cả mọi người.
Bây giờ mọi người đều muốn xem người đàn ông yếu đuối kia sẽ quỳ xuống dưới trướng của người đàn ông cao lớn như thế nào.
Nhưng mà cho dù người đàn ông cao lớn đánh bằng cả sức lực, Tân Vũ Phong vẫn đứng im như cũ. Dường như thân hình vững vàng như đóng chặt tại chỗ.
Thậm chỉ đến cả tư thế đứng tấn ổn định cũng không chắc bằng.
Cứ tùy tiện đứng bình thường như vậy nhưng lại dễ dàng chống đỡ được sức mạnh của người đàn ông cao lớn.
Lúc này, rốt cuộc Quách Thành đã hoàn hồn lại, nhìn chäm chăm người đàn ông mặt đen, tức giận nói: “Này, anh làm gì vậy? Anh có biết người trước mặt anh là người nào không mà dám láo xược như vậy!”
Quách Thành vừa nói vừa vươn tay kéo bàn tay đang đặt ở trên vai Tân Vũ Phong của người đàn ông mặt đen.
Nhưng cho dù Quách Thành ra sức đến mức mặt đỏ cả lên, nổi gân xanh… vẫn không thể lay chuyển được người đàn ông mặt đen.
Không phải người đàn ông mặt đen có sức mạnh to lớn khiến Quách Thành không kìm hãm được.
Mà dường như có một luồng sức mạnh vô hình nảm lấy tay của anh ta!
Vốn dĩ anh ta muốn dùng sức mạnh to lớn của mình để chèn ép người đàn ông trông có vẻ yếu ớt ở trước mặt quỳ xuống.
Nhưng không ngờ có một luồng áp lực mạnh mẽ hơn kìm hãm anh †a lại, khiến anh ta không thể cử động được gì.
Không thể đè xuống cũng không thể rút ra.
Sắc mặt của người đàn ông mặt đen thay đối dữ dội nhưng do màu da thật sự quá đen nên không nhận ra thôi.
“Quách Thành, buông tay” Lúc này Tân Vũ Phong thản nhiên ra lệnh. Quách Thành nghe thấy vậy, nhìn Tân Vũ Phong với vẻ mặt rối rằm.
Quách Thành do dự một lát, cũng chỉ đành buông tay thả người đàn ông mặt đen ra.
Người đàn ông mặt đen đang định thở phào nhẹ nhõm thì có một luồng sức mạnh vô cùng mạnh mẽ lao thẳng tới người đàn ông mặt đen!
Một tiếng bốp!
Thân hình cao to vững chắc của người đàn ông trông có vẻ gần một trăm năm mươi ký trực tiếp bị hất bay, để lại một cái hố sâu trên mặt đất!
Bỗng chốc, tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm, bất ngờ nhìn cảnh tượng trước mắt.
Ai đã ra tay?
Ngoại trừ người thanh niên vừa rồi mới đi kéo người, hai người đàn ông còn lại đều rất yếu đuối, không giống người có sức mạnh gì cả.
Người người thanh niên đi kéo người kia cũng không thể nào hất nổi một người đàn ông to khỏe như vậy…
Nhưng…
Vừa nãy khi người đàn ông yếu đuối bị người đàn ông mặt đen kìm hãm, dưới sức mạnh cực lớn của người đàn ông mặt đen nhưng lại không hề lung lay.
Lẽ nào người đàn ông yếu đuối kia dùng nội lực để hất bay người đàn ông mặt đen?
Bõng chốc, tất cả mọi người đều bị sốc và không còn gì để nói.
Trông thì có vẻ nho nhã yếu đuối, thậm chí giống như thư sinh tay trói gà không chặt.
Mà lại có sức mạnh to lớn như vậy!
Đây lại là đệ tử nào của Ẩn Môn Môn Phái vậy?
Nhưng trông cũng chẳng giống!
Lúc này, rốt cuộc cũng có người nhận ra người đàn ông trẻ tuổi mặc quần áo phóng khoáng còn lại.
“Đó… đó có phải là Công Tôn Vũ của Long Hố Sơn không!”
“Anh ta cũng đến đây!”
“Anh ta đến rồi thì chúng ta còn cơ hội gì nữa…”
“Nói đúng hơn thì Công Tôn Vũ đến đây, không phải là phạm luật Sao…”
“Vừa tt không?”
“Cũng chưa chắc, có thể đi cùng Công Tôn Vũ thì lai lịch của tên nhóc này cũng không phải dạng vừa!”
“Đúng vậy!”
Mọi người bỗng chốc bàn tán sôi nổi, còn sắc mặt của Tân Vũ Phong vẫn hờ hững như cũ. Anh gật gật đật với Quách Thành, ra hiệu Quách Thành đi theo anh và Công Tôn Vũ.
Quách Thành vội vã đi theo là Công Tôn Vũ ra tay hất bay người anh em kia đúng.