Chương 1522
Mà chỉ có một suy nghĩ duy nhất.
Thoải mái!
Quá thoải mái!
Chiến thần Thiên Vũ nên làm như vậy.
Ngông cuồng bất chấp, không sợ hãi gì.
Cho dù phải đối mặt với cao thủ võ thuật số một của Đông Hoàng.
Lúc này, sau khi bị chiến thần Thiên Vũ từ chối thẳng thừng, gương mặt Kitano Takeshi hiện rõ vẻ không vui, không khí xung quanh cũng không bị đồn nén xuống nữa.
Khuôn mặt Kitano Takeshi cứng đờ, ông ta nhìn chằm chẵm vào hai mắt của chiến thần Thiên Vũ.
“Rõ ràng anh đến từ đất nước Đại Hạ mà sao không hiểu chút lẽ nghĩa, không biết tôn trọng đối thủ như vậy?”
Nghe Kitano Takeshi hỏi như vậy, khuôn mặt Tân Vũ Phong vẫn lạnh lùng như vậy, thậm chí còn mang theo mấy phần khinh thường.
“Tôn trọng… tôi chỉ nên tôn trọng những đối thủ ngang hàng”
Trận so tài này vẫn còn chưa bắt đầu.
Hai người mới chỉ đứng đối đầu với nhau và nói mấy câu.
Nhưng đã khiến đám đông xung quanh trở nên rất hỗn loạn.
“ý của chiến thần Thiên Vũ là Kitano Takeshi không phải là đối thủ của anh ta sao?”
“Đám người Đại Hạ bên kia đúng là quá ngông cuồng”
“Chiến thần Thiên Vũ thật xuất sắc! Để cho đám giặc Đông Hoàng kia biết sự lợi hại của võ thuật Đại Hạ chúng ta đi!”
“Đám người Đại Hạ, bây giờ cứ ngông cuồng như vậy đi, một lát nữa mấy người không có kết cục tốt đẹp đâu. Cho dù thế nào, Kitano Takeshi đại nhân của chúng ta cũng là cao thủ số một về võ thuật, danh tiếng lẫy lừng”
“Ha ha, cao thủ võ thuật số một Đông Hoàng của mấy người đứng trước mắt chiến thân Thiên Vũ của chúng ta thì có là cái thá gì chứ?”
“Đúng vậy, chiến thần Thiên Vũ của chúng ta còn không thèm quan tâm”
Đám đông hai bên, người này nói một câu, người kia nói một câu.
Thật sự là cảnh tượng nước lửa không chịu nhau.
Còn chiến thần Thiên Vũ và Kitano Takeshi, đứng ở trung tâm của đám đông đang chuẩn bị so tài.
Giữa hai người bắt đầu có một cuộc đọ sức vô hình về khí tràng.
Hai người không hề che giấu khí tràng trên cơ thể mình.
Khí tràng bắt đầu phóng ra bên ngoài, không e dè, kiêng ky gì.
Gần như trong nháy mắt, khí thế trên người của Kitano Takeshi và Tân Vũ Phong bắt đầu đọ sức với nhau.
Hai người bắt đầu cuộc tranh tài vô hình.
Mới bắt đầu, Kitano Takeshi khó chấp nhận được sự ngông cuồng của chiến thần Thiên Vũ nên dùng khí thế của mình để trấn áp trước.
Một sức mạnh che lấp trời đất, gần như bao phủ cả đỉnh núi Phù Hoa chỉ trong chớp mắt.
Những người có mặt ở đó ngay lập tức cảm nhận được một áp lực vô hình.
Cảm giác này giống như ngàn cân đang đè nặng lên người mình, đến sống lưng cũng không thẳng đứng được.
Dưới áp lực đó, bên phía Đông Hoàng không hề hoảng loạn mà càng trở nên vui vẻ hơn.
“Uy lực của Kitano Takeshi đại nhân đúng là mạnh mẽ”
“Không hổ là cao thủ võ thuật số một của Đông Hoàng chúng ta”
“Đại nhân Kitano Takeshi nên làm vậy từ sớm để cho tên chiến thần Thiên Vũ kia biết tay”
“Đúng vậy, nếu ngay từ đầu Kitano Takeshi đại nhân đã làm như: vậy thì chiến thần Thiên Vũ cũng không thể ngông cuồng được như vậy?
Bên phía Đại Hạ, sắc mặt của mọi người lại không được tốt lắm.
Trình độ trung bình của những người luyện võ ở Đại Hạ khá thấp, thực lực của người thấp nhất là ở mức ám kình đỉnh, giống như Nhạc.
Linh Linh trước khi thăng cấp lúc trên đài.
Có một số người không chịu được khí thế bên phía Kitano Takeshi áp xuống nên đã nôn ra máu tươi Những võ giả có thực lực khá cao bên phía Đại Hạ lập tức dùng hết sức lực của mình, tạo ra một tấm chẳn, bảo vệ những vỏ giả có lực thấp bên phía mình.
Mặc dù sức chịu đựng của bên phía Đông Hoàng không khá hơn so với bên phía Đại Hạ bao nhiêu.
Nhưng cho dù thế nào thì người tấn công cũng là Kitano Takeshi bên phía bọn chúng.
‘Vậy nên, bên phía Đông Hoàng vừa chịu đựng vừa tươi cười hớn hở.
Tâm trạng của những người bên phía Đại Hạ này không được tốt như bên phía Đông Hoàng.
Nhưng đúng vào lúc đó.
Một sự thay đổi đột ngột xảy ra.