Chương 151
Tần Vũ Phong búng ngón tay, nội lực ngưng tụ thành một luồng sức mạnh, từ đầu ngón tay bắn ra, lập tức xuyên thẳng vào lồng ngực của Hàn Canh, nổ ra một đóa sen máu.
“Huych”
Cả người Hồng Côn ngã mạnh xuống đất.
Người con thứ hai nổi danh khắp chốn Dương Hải của Kiều gia, lúc này đã chết rồi.
Cũng cùng vào lúc đó, trong hội trường Nhật Hạ ở ngoại ô Dương Hải.
Đây là cửa hàng bán vàng của Kiều gia, thường được trưng bày bán những món hàng vô giá.
Trên bục cao, có đặt một cái lồng rất lớn.
Trong lồng không phải là một con thú cưng, mà là Lâm Kiều Như.
Lâm Kiều Như bị dán chặt miệng bằng băng keo, còn cơ thể thì bị trói bằng dây thừng, càng vùng vẫy, nó càng thít chặt hơn vào người cô, khiến cho cô dù muốn cũng không thể cử động được.
Lúc này, trong đôi mắt xinh đẹp của Lâm Kiều Như hiện lên sự tuyệt vọng và bất lực.
Cô không thể nào ngờ tới, mình chỉ vừa ra ngoài lấy món đồ chuyển phát nhanh, lại phải rơi vào tình cảnh này!
Trên khán đài có hàng trăm khách mời, ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm vào cô.
“Thật đúng là một người phụ nữ xinh đẹp mà.”
“Thiếu gia của Kiều gia này thật sự có thể nghĩ ra cách như vậy để chơi đùa người khác à !”
“Nghe nói cô gái nhỏ này vốn là do cậu chủ Kiều nhìn trúng! Nhưng chính vì cô ta mà cậu chủ Kiều bị bãi miễn, bằng không đến bao giờ mới đến lượt chúng tai”
Nghe những lời này, Lâm Kiều Như trong lồng rùng mình, hai dòng nước mắt trong suốt trượt dài trên má.
Cô biết rằng cô có thể sẽ không thể nào thoát khỏi thảm cảnh đêm nay!
Đúng lúc này, cô phát hiện cả chị gái Lâm Yến Vân và em trai Lâm Hoàng Quân của cô, cũng đến hội trường Nhật Hạ này.
“Chị à, em phải mất mấy triệu mới có thể mua được hai cái vé này từ người bạn của em! Nhưng xem ra công sức để giành được tấm vé này cũng đáng giá lắm!” Lâm Hoàng Quân hả hê nói.
“Thứ đáng ghét Lâm Kiều Như đó, người đã chống lại chúng ta rất nhiều lần, cuối cùng lần này cũng phải chịu quả báo thích đáng rồi!”
Lâm Yến Vân hai tay khoanh trước ngực, trong mắt lộ ra vẻ oán hận, quay sang bên cạnh nói: “Chỉ là đáng tiếc…
còn tên tiểu tử Tần Vũ Phong đáng ghét đó, vẫn đang ung dung ngoài vòng pháp luật.!”
“Chị ơi, em nghe nói chính Tần Vũ Phong đã làm cậu chủ Kiều bị thương! Vì thế nên cậu chủ Kiều mới bắt Lâm Kiều Như, e rằng anh ta sẽ không để cho Tần Vũ Phong yên đâu. Chúng ta hãy chờ mà xem một màn kịch hay!”
Lâm Hoàng Quân tự tin nói.
Đối với cặp chị em này, máu mủ ruột rà cũng chẳng đáng là gì hết Lâm Kiều Như rõ ràng là em gái của họ, nhưng họ rất háo hức được nhìn thấy Lâm Kiều Như bị hành hạt!
Khoảng mười phút sau.
Kiều Thiên Dã đẩy xe lăn bước vào, từ từ leo lên bục cao, hội trường Nhật Hạ vốn ồn ào bỗng trở nên thật yên tĩnh.
“Chào mừng các vị quan khách, rất hoan nghênh mọi người đến với bữa tiệc của Kiều gia chúng tôi!”
Kiều Thiên Dã cầm micro trong tay, liếc nhìn khán giả rồi lớn tiếng nói: “Tôi tin rằng mọi người đều đã nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp này ở trong lồng!
Vẻ ngoài của cô ấy được xem là mỹ nhân số một Dương Hải, cũng không phải lời phóng đại”
“Và đêm nay, cô ấy có thể trở thành vật cưng của mọi người!”
Ngay sau khi giọng nói đó rơi xuống, nhiều người kể cả già hay trẻ đều trở nên vô cùng phấn khích.
Nhìn thấy dáng vẻ này của mọi người, đôi mắt của Kiều Thiên Dã hiện lên một tia điên cuồng.
Anh ta bị Tân Vũ Phong chặt đứt hai chân và của quý, nên anh ta mới muốn dùng cách này để báo thù.
Đột nhiên, ở đằng xa có một âm thanh chói tai vang lên.