Chương 1381
Những gì Lăng Khiếu Thịnh phải đối mặt không chỉ là sự nhục nhã vì khi nãy đã quỳ trên sân khấu.
Mà còn có những lời trách mắng từ đồng đội trong đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ.
Lúc nãy Lăng Khiếu Thịnh vô cùng tức giận, nói với Tần Vũ Phong câu nói “Anh được thì anh lên đi!” đã khiến cho mọi người phấn chấn trở lại.
Dẫu sao trong lòng của mọi người, Tần Vũ Phong mới là người có hi vọng đánh bại Hirano nhất.
Lăng Khiếu Thịnh và Tần Vũ Phong cãi nhau thì những người khác nhất quyết không đồng ý.
“Đủ rồi!
Vẻ mặt Nhạc Quốc Phong hiện rõ nét ủ rũ, gằn giọng tức giận mắng.
“Có phải các người cảm thấy chúng ta chưa đủ mất mặt, nên cứ muốn làm trò cười cho người Đông Hoàng không?
Các người cảm thấy đẹp mặt lắm hả?”
Dẫu sao Nhạc Quốc Phong cũng là trưởng đoàn của đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ. Lời nói của ông ta vẫn có trọng lượng nhất định.
Đoàn trưởng lên tiếng bảo mọi người im lặng. Cho dù bọn họ có khó chịu đến đâu thì cũng đành ngừng trách mảng Lăng Khiếu Thịnh.
Tiếp theo, đến lượt Thiền Nguyên Dung lên thi đấu.
Thiền Nguyên Dung là một học trò rất được phái Nga Mi xem trọng.
Bà ta lại có mối quan hệ tốt với Nhạc Linh Linh – con gái của người đứng đầu phái Hoa Sơn.
Hơn nữa, Thiền Nguyên Dung còn rất có trách nhiệm, bà ta thường giúp cha của Nhạc Linh Linh quán xuyến mọi công việc trong đoàn.
Thiên Nguyên Dung cũng có nhiều đóng góp lớn. Trong đoàn đại diện võ thuật Đại Hạ, cho dù là tính cách và uy tín đều rất được người khác xem trọng.
Người chủ trì sân khấu thông báo cho Thiền Nguyên Dung lên đài thi đấu. Tất cả mọi người trong đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ đều nháo.
nhào cổ vũ cho bà ta.
“Sư tỷ Thiền, cố lên!”
“Chị Thiền cố lên!”
“Nguyên Dung, cố lên nhé!”
Nhạc Linh Linh nắm lấy cánh tay Thiền Nguyên Dung và nói: “Chị Thiền, chị đừng cảm thấy áp lực. Chị cứ cố găng hết sức mình là được rồi”
Thiền Nguyên Dung gật đầu với Nhạc Linh Lăng, mím môi nói: “Được”
Sau đó, Thiền Nguyên Dung quay lại và kiên quyết bước lên sân khấu.
Mặc dù Thiền Nguyên Dung không hề tỏ ra nghiêm minh, nhưng bà †a có một niềm tin mãnh liệt vào chiến thắng.
Lúc nãy khi Lăng Khiếu Thịnh ở trên sân khấu và sau khi anh ta đã bước xuống, Thiền Nguyên Dung không thể chịu đựng nổi dáng vẻ của anh ta.
Nhưng Thiền Nguyên Dung cũng không tức giận mắng nhiếc Lăng Khiếu Thịnh. Nhưng điều đó không có nghĩa Thiền Nguyên Dung cảm thấy Lăng Khiếu Thịnh không sai.
Chẳng qua là bởi vì tính cách trời sinh của bà ta là như thế, một người điềm đạm và bình tĩnh.
Thiên Nguyên Dung cũng cảm thấy rằng hành động của Lăng Khiếu Thịnh đã làm mất lòng những người có danh tiếng trong đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ.
Giờ đây Thiền Nguyên Dung cũng muốn kiếm lại chút thể diện cho đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ.
Bà ta nhất định phải thắng!
Thiên Nguyên Dung đứng trên sân khấu, mím môi và hạ quyết tâm.
Người chủ trì trận đấu đứng bên cạnh bắt đầu giới thiệu về Thiền Nguyên Dung: “Đây là Thiền Nguyên Dung đến từ đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ, là học trò của phái Nga Mi – một môn phái nhân gian của Đại Hạ”
Đơn vị Dung cúi đầu, yên lặng lắng nghe.
Một lúc sau, một võ sĩ đến từ Đông Hoàng bước ra sân.
Người đó là một cao thủ Muay Thái tên là Nhị Gia Khang.
Trường phái Muay Thái chú trọng đến sức bền. Anh ta liếc sơ thấy vóc người của Thiền Nguyên Dung đang đứng trước mặt rất đỗi mỏng manh, nhất là nửa thân trên.