Sát Thiên Mạch: “Hoa Mãn Lâu, ngươi rốt cuộc là có ý gì?”
Hoa Mãn Lâu ôm lấy Sát Thiên Mạch: “Ta luôn luôn tự nguyện.”
Hoa Thiên Cốt đẩy cửa mà vào: “Sát tỷ tỷ, ca ca, sư phụ lại khi dễ ta! Ách. . . Các ngươi tiếp tục tiếp tục, muội ra bên ngoài chờ, hắc hắc.”
Nhìn đi, Hoa Thiên Cốt vốn rất yêu quý Sát Thiên Mạch, một người như vậy đúng ra phải có người đến thủ hộ mới đúng, nàng cảm thấy Hoa Mãn Lâu là thích hợp nhất, mà khi Hoa Mãn Lâu và Sát Thiên Mạch bên nhau Tiểu Cốt cũng sẽ rất hạnh phúc, không ngược, ngọt ngào!
Bình luận truyện