Phong Minh Ý cũng là đế tử quan trọng của phong chi văn minh, kiến thức rộng, nghĩ đến trong kỷ nguyên trước, kiếm cổ văn minh có một vị tên gọi Cửu Cửu chủ văn minh thiên phú hơi giống Lục Nguyên, nhưng bàn về thiên phú thôi chứ tính cách không giống.
Hoành Trảm là người khá bá khí, thầm nhủ rằng Lục Nguyên tuyệt vời như vậy, gã phải biến giỏi, đao không kém gì kiếm. Hoành Trảm là người hoàn toàn hiến dâng cho đao đạo, xuất thân từ nước ngoài, bây giờ xông đến thế giới cảnh bát tầng cũng coi như kỳ tích.
- Grao!!!
Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ tăng tốc độ luyện hóa, năm mùi vị ngày càng đậm, dựa theo tốc độ thì tối đa một nén hương là Lục Nguyên, Phong Minh Ý cùng với Hoành Trảm đều bị nó hoàn toàn luyện hóa.
Rốt cuộc thành! Ngũ vị chi kiếm.
Ngũ vị chi kiếm, cũng không thể xếp vào trong thượng cổ kiếm đạo. Bởi vì thượng cổ kiếm đạo, đã không chỗ để dung, mặt sau từng kiếm so với một kiếm loại hại hơn. Cường độ của ngũ vị chi kiếm kém hơn kiếm cửu, thất tình chi kiếm nhiều, đương nhiên không khả năng làm kiếm thập, kiếm thập kinh thiên động địa kiếm.
Thượng cổ kiếm đạo không thể dung thì chỉ còn cách sáng tạo một kiếm đạo.
Kiếm đạo này gọi là hi kỳ cổ quái kiếm đạo đi.
Đem một ít chiêu thức cường lực mình sang tạo ra nhưng uy lực không lớn gộp vào trong.
Bây giờ ngũ vị chi kiếm gọi là chiêu thứ nhất của hi kỳ cổ quái kiếm đạo.
Cổ quái đệ nhất kiếm, ngũ vị chi kiếm!
Cổ quái kiếm đạo như vậy có lẽ uy lực không lớn nhất nhưng có chút tác dụng quái dị, sau này có thể khiến đối thủ khó lòng phòng bị. Đương nhiên, cổ quái kiếm đạo không có quy luật một kiếm mạnh hơn một kiếm của thượng cổ kiếm đạo, có thể mạnh có thể yếu, mọi thứ tùy tâm. Lúc này Lục Nguyên cảm thấy suy yếu, thấy yếu ớt là vì Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ.
Cũng là lúc cho ngươi biết mùi rồi, Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ.
Toàn thân Lục Nguyên bị đầu lưỡi to lớn quấn lấy, năm mùi vị không ngừng truyền đến, tay không thể nhúc nhích nhưng thần niệm động, chớp mắt Dưỡng Ngô tiên kiếm cắt tới.
- Phong chi ngọt kiếm, trảm!
Đây là một kiếm pháp ngọt như mật, bị thương người trng triền miên, thương người nhất chính là ngọt. Dưới kiếm, đầu lưỡi to lớn bị chém ra một khe hở.
Lục Nguyên đã thoát khốn phóng ra, quả nhiên, mình sáng tạo ra kiếm pháp kia có tác dụng. Lúc trước mình dùng hết pháp lực chém chặt đều không thể tổn thương chiêu thức to lớn nhưng bây giờ vị ngọt của phong chi điềm kiếm lại thắng vị ngọt của Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ, đây là thế giới mùi vị xưng hùng.
Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ lập tức phản công. Lục Nguyên trở tay ra hai kiếm. Một cái là phong chi toan kiếm, một cái là phong chi khổ kiếm. Đau xót đắng thương tổn Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ khiến nó thụt lùi ra sau.
Lục Nguyên trở tay lại chém ra hai kiếm.
Một cái là phong chi lạt kiếm, hỏa bạo không gì sánh được, chém khúc lưỡi bên cạnh Phong Minh Ý. Khúc lưỡi đó đó lấy vị cay hỏa bạo làm chính, địch không lại một kiếm lạt của Lục Nguyên vỡ ra một lỗ. Phong Minh Ý sớm bị trói đến khó chịu đương nhiên bay ra ngoài, trốn thoát.
Lục Nguyên lại một kiếm đâm bên cạnh Hoành Trảm, là phong chi khổ kiếm, cái này đắng tới cực điểm, kiếm pháp triền triền miên miên này lấn át vị khổ bên cạnh Hoành Trảm gây nên vết thương. Hoành Trảm giơ đao thoát ra.
Đến đây thì Lục Nguyên liên tục đánh ra năm kiếm, ở trên đầu lưỡi của Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ vạch năm vết thương, cứu ra mình và Phong Minh Ý, Hoành Trảm.
- Grao!!!
Hỗn độn ma lưỡi chi chủ rốt cuộc nổi giận, nó lại bị sinh linh như nhân loại tỏn thương, sao không giận cho được. Chỉ thấy ma lưỡi khổng lồ vô cùng di chuyển, rậm rạp ùn ùn ập hướng Lục Nguyên, Phong Minh Ý và Hoành Trảm. Năm vị chua, ngọt, đắng, cay, mặt chớp mắt đậm đặc gấp vạn lần.
Thì ra Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ còn chưa dùng hết bản lĩnh nhưng giờ thì dốc hết sức.
Chớp mắt trong trời đất mọi thứ biến mất hết, chỉ còn lại năm vị.
Dường như thế giới này hoàn toàn cho mùi vị tổ thành.
Tất cả chúa tể đều là mùi vị.
Hoành Trảm cảm thấy chân nhũn ra, dù là Phong Minh Ý 1thế giới cảnh cửu tầng cũng cảm giác pháp lực trì trệ, đều bị năm vị ngăn cản.
Đây là cực độ vị đạo!
Lục Nguyên giơ tay lên, quát khẽ:
- Cổ quái đệ nhất kiếm, ngũ vị chi kiếm!
Chớp mắt một kiếm đánh ra, kiếm này dường như hỏa bạo, quái dị, đau khổ, triền miên, ngọt ngào. Trong một kiếm năm loại cảm giác và dường như hợp thành một, hóa thành một kiếm bình thường.
*Xoẹt!*
So tài mùi vị trong chớp mắt bắt đầu.
Rào rào rào, mùi vị va đụng.
Năm vị chua, ngọt, đắng, cay kịch liệt tỏa ra, chớp mắt năm vị đậm đặc khiến Hoành Trảm, Phong Minh Ý không nhìn thấy kết quả. Chợt nghe bóc một tiếng, dường như có vật nặng rớt xuống đất. Họ trợn to mắt mới phát hiện là một khúc lưỡi, chiêu thức to lớn đỏ thẫm rớt một khúc.
Lục nguyên thừa thắng truy kích, lại chém ra một kiếm, vẫn là ngũ vị chi kiếm, chém rớt một khúc lưỡi to cỡ mấy trăm trượng rơi xuống đất. Khúc lưỡi rớt xuống đất không ngừng mấp máy, bên trong ma thức chưa mất. Tâm hồn Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ đầy kinh sợ, nó sinh ra không biết bao nhiêu kỷ nguyên rồi, trừ công nhận bên đầu óc Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ ra nó không thừa nhận sinh linh nào khác. Chỉ cần nó ở trong khoang miệng thì trước giờ vô địch, chưa từng bị trọng thương như vậy, giờ bị Lục Nguyên đánh đến run sợ. Nó thậm chí cảm thấy kiếm quang của Lục Nguyên khắc chế nó.
Nó hét chói tai, chớp mắt mấy vạn đầu lưỡi xuất hiện.
Cùng lúc đó Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ bỏ trốn, trong đời lần đầu tiên nó chịu thương nặng như vậy, so mùi vị mà còn thua người thì không trốn không được, lá gan của nó vốn không lớn. Mấy vạn đầu lưỡi cùng đâm hướng Lục Nguyên, muốn ngăn trở hắn trong giây lát để nó thong thả trốn đi.
Trong Ngũ Thiệt Địa Ngục một khi nó trốn thoát thì muốn bắt lại nó không dễ. Bởi vì Ngũ Thiệt Địa Ngục là khoang miệng hỗn độn văn minh thú, quá mức khổng lồ, to đến khó thể tưởng tượng.
- Này này này này, suýt nữa giết ba người chúng ta, muốn trốn đi dễ dàng thế sao? Hơn nữa hình như ngươi vô địch ở đây quá lâu rồi? Ngay cả chạy tốn cũng chẳng có nghệ thuật gì cả.
Lục Nguyên thuấn di tới gần Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ, uống ngụm rượu, nói:
- Lấy rượu hóa kiếm, thần diệu rượu, xuất hiện đi!
thần diệu rượu là một loại rượu khiến vị giác của mình tăng lên gấp mười, gấp trăm lần. Với tăng cao như vậy thì một xíu mùi vị cũng hưởng thụ gấp mười, một trăm lần. Thần diệu rượu rất khó có được, vốn Lục Nguyên vì hưởng thụ mỹ vị mới chuẩn bị nhưng giờ ngẫm lại, thần diệu rượu có thể tăng cảm nhận vị giác, vậy có tăng uy lực ngũ vị chi kiếm được không?
Ực một tiếng, thần diệu rượu một nửa đến bụng, một nửa đến thân kiếm Dưỡng Ngô tiên kiếm. Lấy rượu là kiếm, lấy rwuj làm kiếm, lấy rượu vung kiếm, lấy rượu chém kiếm.
Kiếm xuất!
Cổ quái đệ nhất kiếm, rượu chi ngũ vị kiếm!
Trong thoáng chốc ngũ vị chi kiếm to lớn đánh ra. Mạnh quá! Có thần diệu rượu phụ trợ đúng là tăng lên tác dụng ngũ vị chi kiếm, tăng gấp ba lần. Lục Nguyên chớp mắt lấy ra ngũ vị kiếm. Ngũ vị phiêu sái phong chi toan kiếm cắt hướng Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ. Kiếm quang xẹt qua Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ, chớp mắt một kiếm chặt làm hai.
*Xoẹt!*
Đầu lưỡi mấy ngàn trượng bị kiếm quang bão táp biến thành hai khúc.
- A!
Một tiếng hú cực kỳ quái dị vang vọng trong Ngũ Thiệt Địa Ngục, khắp Ngũ Thiệt Địa Ngục nghe thấy. Phú chốc sinh mệnh Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ đã tận
Khoảnh khắc đó, Lục Nguyên phát hiện vô số linh thạch rớt ra từ người Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ. Hỗn độn văn minh thú lúc còn sống quá khủng bố nên chết rồi còn không ngừng sản sinh linh khí, hóa thành nồng đậm thiên cấp linh thạch tích lũy trên người Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ. Bây giờ thiên cấp linh thạch đều rớt ra hết, Lục Nguyên dùng thần niệm quét qua đến, phát hiện thiên cấp linh thạch có tổng cộng một vạn khối, đây là phát tài rồi. Lần này ở cửa Ngũ Thiệt Địa Ngục hắn kiếm được rất nhiều linh thạch, kiếm đến sướng tay. Lục Nguyên giơ lên tương hỏa luyện sống đầu lưỡi mà sau khi Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ chết để lại. Làm xong những điều đó Lục Nguyên mới trở lại chỗ cũ.
Trở lại chỗ cũ hắn thấy Phong Minh Ý, Hoành Trảm còn ở đó.
Phong Minh Ý nói:
- Lục Nguyên, mặt đất này là Hỗn Độn Thiệt Tinh, vật báu vô giá. Năm đó một khúc đầu lưỡi của hỗn độn văn minh thú đói với ngươi có tác dụng rất lớn. Ngũ Thiệt Địa Ngục là ngươi đã cứu chúng ta, cũng toàn là ngươi ra tay nên ngươi hãy thu đi.
Lục Nguyên không khách sáo, cầm lên khối Hỗn Độn Thiệt Tinh đó. Mới cầm lên bị hù giật mình, khối Hỗn Độn Thiệt Tinh không lớn chỉ chừng một gian phòng, độ rộng khoảng ba thước nhưng trọng lượng thì cỡ mười vạn cân. Nặng quá, đây mới là một chút đầu lưỡi thôi, vậy bản thân hỗn độn văn minh thú rốt cuộc nặng cỡ nào chứ, tuyệt đối là con số thiên văn.
Lục Nguyên ném Hỗn Độn Thiệt Tinh vào tân kiếm thế giới của mình, dùng thần niệm xâm nhập Hỗn Độn Thiệt Tinh. Xâm nhập vào trong hắn phát hiện hình thức sinh mệnh nơi đây vô cùng hoàn mỹ, hắn ở bên trong quan sát, đó là hoàn mỹ cỡ nào chứ, hoàn mỹ hơn hình thức sinh mệnh của mình rất nhiều.
Hình thức sinh mệnh của mình đã rất là hoàn mỹ rồi.
Luyện khí kỳ thì, khí kỳ viên mãn.
Luyện thể kỳ thì, thân thể viên mãn.
Trường sinh cảnh thì, thần hồn viên mãn.
Đại đạo cảnh thì, khí, thể, thần ba cái kết hợp hoàn mỹ.
Hỗn động cảnh thì không gian cá nhân ngoài người hoàn mỹ.
Mỗi một đại cảnh giới đều đem phương hướng luyện hoàn mỹ.
Bây giờ thân thể mình là thần thể, cũng tức là thân thể hoàn mỹ.
Lúc bình thường mình luôn tự nhận thân hình của mình khá là hoàn mỹ.
Nhưng bây giờ trông thấy chủ văn minh trong Hỗn Độn Thiệt Tinh mới phát hiện cái gọi là hoàn mỹ thân thể đáng sợ biết bao. Nhìn từ góc độ hoàn mỹ thì mình là bò sát trên mặt đất, một phần thân thể trong Hỗn Độn Thiệt Tinh thì là rồng trên trời, chênh lệch quá lớn.
Đó là hoàn mỹ cỡ nào chứ, nhìn tế bào hoàn mỹ chết đi xếp hàng, Lục Nguyên hoàn toàn si mê.
Không biết say đắm bao lâu thì óc Lục Nguyên chợt lóe sáng, nghĩ đến cách từ thế giới cảnh cửu tầng trùng kích thế giới cảnh thập tầng.
Không sai, bây giờ mình vẫn là thế giới cảnh bát tầng, mục tiêu hàng đầu hiện nay là trùng kích thế giới cảnh cửu tầng quy nhất cảnh. Nhưng không biết tại sao mình nghĩ tới cách trùng kích thế giới cảnh thập tầng.
Lần này mình ở thế giới cảnh bát tầng chân giới cảnh đã nghĩ đến cách từ thế giới cảnh cửu tầng quy nhất cảnh trùng kích thế giới cảnh thập tầng đại viên mãn, thật là việc đáng giật mình.
Nói trắng ra cũng đơn giản, Lục Nguyên phát hiện hình thức sinh mệnh trên Hỗn Độn Thiệt Tinh siêu hoàn mỹ, so với hình thức sinh mệnh của mình hoàn mỹ rất nhiều. Mặc dù mỗi một tế bào nhỏ bé đều hoàn toàn chết nhưng dù nó chết thì hình thức sinh mệnh sắp hàng vẫn rất hoàn mỹ, hoàn mỹ đến khó tin.
Cái gọi là thế giới cảnh thập tầng đại viên mãn lúc trước Lục Nguyên tại nho chi văn minh có điều tra tư liệu tương đối. Hắn biết thế giới cảnh thập tầng đại viên mãn nói thẳng ra là hình thức sinh mệnh viên mãn nhất, cần tăng hình thức sinh mệnh, tế bào sắp hàng hoàn mỹ, thế thôi.
Hỗn Độn Thiệt Tinh là tế bào sau khi hỗn độn văn minh thú chết, tuy sớm không có sự sống nhưng hình thức sinh mệnh vẫn cực kỳ hoàn mỹ, so với thần thể của mình hoàn mỹ hơn rất là nhiều.
Bây giờ đây tế bào sắp hàng trên đầu lưỡi, nếu ở tế bào đầu óc, nếu có tế bào trái tim, lấy một chút trong các bộ phận thân thể thì mình căn cứ vào hình thức sinh mệnh bên trên chẳng phải là sẽ đem hình thức sinh mệnh bản thân đến cảnh giới hoàn mỹ nhất sao?
Kết quả là mình tìm được cách trùng kích thế giới cảnh thập tầng.
Tìm đến một chút tế bào mỗi nơi của hỗn độn văn minh thú. Chỉ cần một chút là sẽ xem được tế bào sắp hàng, mình có thể trùng kích thế giới cảnh thập tầng, thế thì đối với những nơi mặt sau của hỗn độn văn minh thú như là phải đi não này, rồi ruột, trái tim vân vân, Lục Nguyên nổi lên hứng thú dào dạt. Hỗn độn văn minh thú tất cả mặt sau chắc rất thú vị, mình mỏi mắt mong chờ, chờ đặc sắc.
Cùng lúc đó, khi Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ chết phát ra tiếng hét thê lương truyền khắp Ngũ Thiệt Địa Ngục, gần như toàn Ngũ Thiệt Địa Ngục đều nghe thấy. Đó là tiếng hét thảm thiết cỡ nào, chỉ có đầu lưỡi quái vật trước khi chết mới phát ra tiếng vang như vậy, cái khác không được. Ngũ Thiệt Địa Ngục đầu lưỡi quái vật lớn nhất cũng mạnh nhất tất nhiên chính là Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ.
Thanh âm đó thê lương như vậy, không lẽ Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ chết rồi?
Không đúng!
Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ từ khi ra đời đến nay chưa từng chết.
Xác suất Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ chết là không phần trăm, không có một chút xíu khả năng.
Gặp phải Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ thì xác suất chạy trốn là một phần vạn.
Cho nên Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ đối với mọi người là khủng bố.
Mọi người đều nghĩ nếu không gặp phải Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ càng tốt.
Cho nên nghe tiếng hét thê thảm như thế thì nghĩ đến Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ nhưng rồi liền phủ nhận suy nghĩ này. Sao có thể, sao Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ chết được chứ, tuyệt đối không có khả năng. Nhưng mọi người lập tức phát hiện không thích hợp, những này đầu lưỡi tấn công hình như yếu hơn trước rất nhiều.
Ngũ Thiệt Địa Ngục đầu lưỡi yếu thế công chỉ có một lý do, Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ tiêu rồi.
Kết hợp hai việc này mới khẳng định, Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ rất có thể thật sự chết.
Rất nhanh nhiều người thừa nhận điều này.
Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ chết rồi.
- Không ngờ Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ đã chết.
- Trời ạ, từ xưa đến nay chưa từng có ai làm được thế mà cũng thành công.
Có người hỏi:
- Các ngươi nói xem Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ rốt cuộc do ai giết?
Bởi vì đầu lưỡi trong Ngũ Thiệt Địa Ngục đã yếu thế công thì tất nhiên mọi người có rảnh tán dóc, lúc trước một phần người bị đảo thải, gồm một số thế giới cảnh thất tầng và thế giới cảnh bát tầng, thế giới cảnh cửu tầng không ai bị đá ra.
- Nói nhảm, tất nhiên là Hoang Chi Tử rồi. Nếu không phải Hoang Chi Tử thì còn ai giết được Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ chứ? Còn lại cái gì Pháp Chi Tử, Võ Chi Tử, Tiên Chi Tử đều không được.
- Đúng vậy, chắc chắn là Hoang Chi Tử làm.
- Hoang Chi Tử không uổng là kỷ nguyên chi tử nhỉ. Khí vận đệ nhất tử đúng là không bình thường, ngay cả Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ không ai giết được cũng bị hắn giết.