Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 883: Tại Địa Long Tinh (7)




Lục Nguyên nhẹ vuốt kiếm khắc hoang, rốt cuộc thì mình đã luyện kiếm khắc hoang đến trạng thái hoàn chỉnh.

Lúc Lục Nguyên vuốt kiếm khắc hoang thì hiểu mấy tác dụng của kiếm khắc hoang.

Thứ nhất là cắn nuốt, đây là năng lực vốn có chẳng qua bây giờ càng tăng cường thêm.

Thứ hai là ngụy trang, trước kia kiếm khắc hoang ra ngoài liền tỏa vị kiếm khắc hoang, bây giờ thì bắt đầu ngụy trang, còn có thể ngụy tạo một khí báu vật khắc hoang. Nếu thái cổ văn minh điều tra thì hắn có thể ngụy trang một ít báu vật khắc hoang khiến thái cổ văn minh không thể tra ra nó, không tra được đến kiếm khắc hoang, dù sao những thứ báu vật ngụy tạo này không đáng giá.

Thứ ba là gì, càng bí ẩn. Điểm thứ ba này Lục Nguyên phát hiện kiếm khắc hoang bên cạnh như là bồi dưỡng phân thân khác.

Bình thường ban đầu văn tự đúng là sẽ bị thôn phệ long khắc chế.

Nhưng đây chỉ là tình huống bình thường.

Tựa như chữ hoang, tiên, võ sớm nhảy ra ngoài ngũ hành, không ở trong tam giới.

Những kiếm đạo văn tự này thôn phệ long không khắc chế được.

Trời sinh vỏ quýt dày có móng tay nhọn, không khả năng có vật gì hoàn toàn không bị khắc chế.

Ví dụ chữ hoang là văn tự mạnh nhất kỷ nguyên này sinh ra, tương ứng văn tự môn có một chữ khắc khác có thể khắc chế chữ hoang. Chữ khắc là tử địch của chữ hoang, nhưng chữ khắc luôn ở trong văn tự môn chưa phun ra, bây giờ Lục Nguyên phát hiện kiếm khắc hoang của mình lờ mờ liên thông với chữ khắc, nếu bồi dưỡng thêm thì có thể triệu hoán ra phân thân chữ khắc, thậm chí cuối cùng còn triệu được phân thân. Đây là tuyệt học, tuyệt chiêu đối phó chữ hoang, sau này gặp chủ thái cổ văn minh thì rất hữu dụng.

Thân kiếm thanh việt, hàn mà lạnh.

Kiếm phong mỏng, nhẫn mà tà.

Bảng kiếm như sói đói.

Lục Nguyên vuốt kiếm khắc hoang, giờ mục tiêu là trước tiên bồi dưỡng phân thân chữ khắc, có phân thân chữ đạo rồi, giờ bồi dưỡng thêm phân thân chữ khắc, đều là văn tự rất cường đại.

Hắn giơ tay lên, kiếm khắc hoang biến mất trong kiếm chi không gian.

Lục Nguyên nhận được tin tức, là hai thái thượng trưởng lão Cơ Thiên Vũ, Chúc Viêm phát đến. Lục Nguyên lập tức chạy qua, đi tới một cái sân, chính giữa ba phái và cách địa giai linh mạch không xa, coi như điểm chỉ huy tạm thời của liên minh ba phái. Nhóm Chúc Viêm, Cơ Thiên Vũ đợi Lục Nguyên ngồi xuống.

Cơ Thiên Vũ nói:

- Bây giờ chúng ta nắm giữ Địa Long Tinh nhưng không thể khinh thường, vẫn cần bày ra chút trạm tình báo. Không biết về mặt tuần tra hiện nay Kiếm Môn có thể cho ra người được không?

Lục Nguyên lắc đầu, nói:

- Người Kiếm Môn hiện nay trừ ta ra đều bị trọng thương, tạm thời không phái người đi tuần tra, làm phiền Thiên Thủy Môn, Ngự Hỏa Môn làm thay giùm.

- Cái này không phải chuyện gì lớn.

Cơ Thiên Vũ gật đầu, nói:

- Vậy để hai chúng ta sắp xếp.

Cơ Thiên Vũ và Chúc Viêm lập tức sai người vòng quanh tinh thuần tuần tra, Lục Nguyên cũng gửi một phong thư, nhờ người Thiên Thủy Môn giúp đỡ mang tới gần điểm Kiếm Môn, muốn tìm chút dược trị thương. Đám Cửu Thanh Sơn bị trọng thương nặng, có dược thì sẽ hồi phục nhanh chút.

Ba vị đứng đầy Địa Long Tinh trò chuyện với nhau, sau đó dự định tản ra.

Chính lúc này có một người đáp xuống nói:

- Bẩm Cơ trưởng lão, chúng ta không xông ra Địa Long Tinh này, dường như có trận pháp vậy!

Đó là người Thiên Thủy Môn phái đi tuần tra.

- Bẩm Chúc trưởng lão, ta không xông ra ngoài Địa Long Tinh được!

Đó là người Ngự Hỏa Môn phái đi tuần tra.

- Bẩm Lục trưởng lão, phụng mệnh của ngươi đi gần Kiếm Môn tìm dược nhưng không ra được.

Đây là người Thiên Thủy Môn mới rồi bị Lục Nguyên dặn dò.

Ba người muốn xông ra tinh cầu đền bị giam giữ không thể ra ngoài, có vấn đề đây,

Lục Nguyên, Cơ Thiên Vũ, Chúc Viêm lập tức bay ra khỏi tiểu viện. Họ vừa mới bay ra thì phát hiện bề mặt tinh thần một vạn trượng xuất hiện thứ xám như sương mù, lúc trước còn tưởng là sương, dù gì Địa Long Tinh dễ dàng nổi sương mù, bây giờ xem ra không phải.

Đây là cái gì!

Chúc Viêm tay động, một đoàn xung thiên xích viêm hỏa diễm bắn ra, đoàn lửa này đánh vào sương mù nhưng nó chẳng hề tán đi. Chúc Viêm kinh hoảng, đây là Hỏa Thần Thất Kiếp Hỏa của lão, thế mà không làm gì được sương mù, sương xám này đúng là quái dị.

Cơ Thiên Vũ tay thuôn ấn trên không trung, quát:

- Thiên thủy đại thủy, vạn thủy quy tông, vụ quy!

Thiên thủy đại thủy có thể khống chế nguồn nước thiên hạ, nghe nói luyện thiên thủy đại thủy đến mức tận cùng là có thể khống chế máu trong thân người. Cơ Thiên Vũ chưa để khống chế máu đối thủ nhưng muốn làm gì sương mù thì không khó. Thế nhưng, nàng dùng đến thiên thủy đại thủy, vạn thủy quy tông, vụ quy rồi mà đoàn sương xám vẫn không nhúc nhích chút nào.

Lục Nguyên nhíu mày, mới rồi hắn đánh ra một luồng kiếm khí đâm vào sương, phát hiện giống đá chìm vào biển không đem lại chút tác dụng.

Đây là sao?

- Khục khục khục khục khục khục khục khục.

Một tiếng cười cực kỳ khó nghe vang lên:

- Bọn các ngươi đã bị vây khốn, đúng rồi, chắc các ngươi tò mò đây là sương mù gì? Nó chính là mê thất vụ.

Mê thất vụ!

Lục Nguyên chưa từng nghe qua, Chúc Viêm cũng vậy, nhưng Cơ Thiên Vũ có vẻ như từng nghe thấy.

Cơ Thiên Vũ giải thích rằng:

- Trong thượng cổ yêu thú có một loại tên gọi Mê Thất Kiêu. Loại Mê Thất Kiêu này tỏa ra sương mù khiến thần linh thời thượng cổ đều lạc đường trong đám sương.

Cơ Thiên Vũ nói:

- Tại Hoang Thú Môn nếu không nhớ lầm thì có một cao thủ thế giới cảnh tam tầng gọi là Bộ Mê, chính là lấy hồn phách của Mê Thất Kiêu luyện công.

- A, Cơ Thiên Vũ biết lai lịch công pháp của gia gia, không tệ, không tệ. Thời nay rất ít người biết Mê Thất Kiêu, không ngờ ngươi biết. Gia gia chính là Mê Thất Kiêu Bộ Mê.

Tiếng cười khằng khặc lại vang lên:

- Vốn gia gia bày trận pháp thủ hộ Địa Long Tinh, kết quả không ngờ Lục Nguyên ngươi xông đến Thú Hồn Sơn, càng lấy thủ đoạn khó tin giết chết Hùng Chiến cùng Đằng Bát Trung Tổ, đúng là ghê gớm. Gia gia cho rằng bản thân không phải đối thủ của ngươi, cho nên mới né tránh.

- Cùng lúc đó, gia gia nghĩ tới Địa Long Tinh chắc chắn thất thủ, nên trước khi nó thay chủ bắt đầu thay đổi trận pháp, khiến thành mê thất trận hiện nay. Các ngươi sẽ bị vây trong mê thất trận không ra được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Bộ Mê cười khùng khục nói:

- Đương nhiên gia gia biết không thể đói chết các ngươi, ba môn phái phát hiện Địa Long Tinh các ngươi mất liên lạc thì sớm muộn gì sẽ tìm đến. Vậy nên gia gia hành động trước một bước, định quay về Hoang Thú Môn tìm một trong hai lão tổ giải quyét các ngươi.

Hoang Thú Môn có hai lão tổ, Chiến Thú lão tổ, Bá Thú lão tổ, đều là thế giới cảnh ngũ tầng.

Dù là ai trong hai người đến đều có thể hủy diệt tất cả người trên Địa Long Tinh.

Cơ Thiên Vũ tức giận nói:

- Mọi người từ lúc bắt đầu dường như đều mặc nhận quy định không thể phái người cấp lão tổ đến chiến trường như Địa Long Tinh, các ngươi làm trái quy định này sẽ bị môn phái chúng ta điên cuồng trả thù!

Bộ Mê cười tà ác nói:

- Hừ, giết hết các ngươi thì ai mà biết cấp lão tổ ra tay? Hơn nữa gần đây Hoang Thú Môn chúng ta trở thành môn phái thuộc hạ của thái cổ văn minh, có chỗ dựa vững rồi, các ngươi làm gì được chúng ta? Đúng là ngu ngốc.