Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 706: Nghiệp hỏa (hạ)




Gã đàn ông như gấu quát:

- Tên của bổn đại gia là Pháp Cường Đế Tử!

Thật ra cái gọi là Bại Giả Tổ sớm đã sắp xếp tốt, nhưng pháp cổ văn minh có một chút tính kế, đầu tiên là nói bị đào thải tiếp theo nói có Bại Giả Tổ, rèn luyện năng lực chịu đựng tâm lý của mọi người. Tất nhiên bên trong có ác thú vị của mấy thánh tử vài hàng đầu pháp cổ văn minh.

Pháp Cường Đế Tử như gấu quát:

- Có phải thua rất khó chịu không? Muốn rửa nhục thì theo ta huấn luyện. Nào, hét ba tiếng coi, rửa nhục! Rửa nhục! Rửa nhục!

Bị Pháp Cường Đế Tử cổ động, một trăm năm mươi người cùng hét ba tiếng rửa nhục, thanh âm to lớn. Một trăm năm mươi người này có ai không phải được gọi là thiên tài trong thiên tài của bổn môn bỏn phái? Ai không cường đại? Bình thường ở môn phái ít khi thất bại, giờ tại đây liền bị thua, giờ bị cổ động đương nhiên muốn rửa nhục. Duy nhất Lục Nguyên không bị thua chỉ vì nguyên nhân lạ lùng mới bị loại trừ cũng đi theo rống. Mới rồi giản chi văn minh Trương Quân Khả đó vì hắn sai sót không tham gia chiến đấu mà gã vô cùng huênh hoang, nói cái gì hắn sợ gã. Tốt lắm, nếu đã nói mình sợ gã thì tới đây, mình sẽ huấn luyện tại chỗ Pháp Cường Đế Tử một đoạn thời gian, rồi tới lúc chà đạp Trương Quân Khả, không thì cho rằng mình dễ chọc.

Đương nhiên bây giờ mình thắng chắc giản chi văn minh, Trương Quân Khả, tiếc rằng không có cơ hội.

Chỉ có ở lại đây huấn luyện mới có cơ hội.

Cha nó! Lục Nguyên đem khó chịu đè nén vào trong câu này.

Pháp Thánh Đế Tử ngồi trong Vạn Pháp Thánh Điện. Tòa Vạn Pháp Thánh Điện của gã lấy vô tận pháp thuật tụ hợp thành.

Bình thường Pháp Thánh Đế Tử uy nghiêm, nghiêm túc.

Nhưng không bao gồm ở trước mặt muội muội.

Đặc biệt là tứ muội Kiếm Linh Đế Cơ, ngũ muội Pháp Linh Đế Cơ.

Tứ muội Kiếm Linh Đế Cơ là thiếu nữ yêu kiều thướt tha, tuy mang khăn trắng che mặt nhưng có thể thấy đường nét khuôn mặt thiên địa linh tú. Ngũ muội Pháp Linh Đế Cơ là cô bé hơn mười tuổi, đang vòng quanh Kiếm Linh Đế Cơ.

- Tứ tỷ, tứ tỷ, tỷ nói cho ta về bên ngoài, về Kiếm Môn đi mà!

Kiếm Linh Đế Cơ sờ đầu Pháp Linh Đế Cơ, đối với muội muội nhỏ nhất thì nàng có phần cưng chiều.

- Ngũ muội, Kiếm Môn là...

Nàng kể một chút việc về Kiếm Môn, nhưng cố ý tránh đi chuyện liên quan đến Lục Nguyên.

Pháp Thánh Đế Tử ở bên trên nghe mà buồn cười, muội muội của mình thật là tâm tình thiếu nữ nha.

- Đúng rồi, vòng thứ nhất đào thải ra sao? Mấy người ta trọng điểm quan sát thế nào?

Pháp Thánh Đế Tử hỏi trợ thủ bên cạnh. Đó là một cô gái vóc dáng cao kiều, thân hình bốc lửa, bộ ngực to lớn. Nàng này là thuộc hạ đắc lực trái phải của Pháp Thánh Đế Tử, Pháp Nhãn Phá Theien Liễu Như Mi, nghe nói pháp nhãn của nàng vô song, khó có tình báo nào trốn khỏi mắt nàng.

Liễu Như Mi thưa rằng:

- Mấy người đế tử quan sát đều thuận lợi qua vòng thứ nhất, chỉ có Lục Nguyên bị đào thải.

- Cái gì!?

Kiếm Linh Đế Cơ kinh ngạc, tay che môi hồng.

Pháp Thánh Đế Tử nhíu mày nói:

- Không thể nào, vòng thứ nhất một đối một, Lục Nguyên chỉ đấu với đối thủ hỗn động cảnh lục tầng, dù là bổn tọa dùng thực lực hỗn động cảnh lục tầng cũng khó thắng được Lục Nguyên, sao hắn thua được?

Liễu Như Mi thầm kinh, Lục Nguyên này lợi hại như vậy sao? Pháp Thánh Đế Tử thừa nhận nếu là pháp lực hỗn động cảnh lục tầng thì đánh không thắng hắn. Pháp Thánh Đế Tử có kinh nghiệm cỡ nòa chứ, nắm giữ bao nhiêu thiết tắc mà không có tự tin, Lục Nguyên thật không bình thường.

Liễu Như Mi giải thích rằng:

- Lúc trước Lục Nguyên hấp thu nghiệp hỏa trên tinh thần số một ngàn lẻ ba, luyện kiếm ý, kết quả bỏ lỡ so tài, vì trễ thời gian nên chưa đấu đã bị phán là thua.

Nghe Liễu Như Mi giải thích, Pháp Thánh Đế Tử gật đầu, coi như đã hiểu.

Kiếm Linh Đế Cơ vẫn tràn đầy lo lắng.

Pháp Thánh Đế Tử khoanh tay nói:

- Nghiệp hỏa trên tinh thần số một ngàn lẻ ba, thú vị, tình báo này phải bẩm lên phụ thân. Phụ thân có dặn ai hấp thu nghiệp hỏa trên tinh thần số một ngàn lẻ ba thì phải bẩm báo ngay.

Gã thấy Kiếm Linh Đế Cơ dáng vẻ lo âu thì buồn cười nói:

- Tụ Tuyết, muội không cần quá lo, phụ trách huấn luyện Bại Giả Tổ là lão thập ngũ Pháp Cường Đế Tử. Pháp Cường Đế Tử có lẽ càng thích hợp Lục Nguyên, không chừng còn hợp hơn Pháp Tiêu Đế Tử. Để ta chờ xem, trải qua tay lão thập ngũ, Lục Nguyên sẽ trưởng thành như thế nào.

Pháp Linh Đế Cơ cười hi ha nói:

- Tứ tỷ rất lo lắng cho người tên Lục Nguyên hả? Chắc không phải là thích hắn rồi đi?

Tỷ muội đồng tâm, Pháp Linh Đế Cơ lập tức nghĩ đến khả năng này.

Kiếm Linh Đế Cơ mặt ửng hồng, mũi quỳnh khẽ hừ nói:

- Muội nói cái gì đó?

Thiếu nữ còn tưởng lòng mình không có người thứ hai biết.

Có thể nói Lục Nguyên là người khá đặc biệt, mấy trăm người khác có bao nhiêu người khiến có mấy huynh muội Pháp Thánh Đế Tử để ý đâu?

Pháp Cường Đế Tử, là đế tử thứ mười lăm của pháp cổ văn minh.

Đây cũng là một vị thế giới cảnh.

Tuy rằng trong pháp cổ văn minh chỉ là một đế tử địa vị không mấy quan trọng, nhưng đặt ở bên ngoài thì cũng nổi như cồn, không dám bảo chấn động chư thiên nhưng uy chấn như phương không khó gì.

Pháp Cường Đế Tử chắp tay sau lưng đứng, nói:

- Một trăm năm mươi người các ngươi bây giờ cần thêm một phần hiệp ước mới nhận đặc huấn được.

Cái gọi là hiệp ước thật ra cũng đơn giản.

Tất cả người nhận đặc huấn không thể chủ động tấn công pháp cổ văn minh.

Tức là nói nếu pháp cổ văn minh không trước tiên khiêu khích, tấn công ngươi thì ngươi không được công kích pháp cổ văn minh.

Pháp cổ văn minh thống trị vùng đất này, huấn luyện mấy thiên tài, đương nhiên không khả năng không được lợi gì huấn luyện miễn phí. Bây giờ hiệp ước này muốn ngươi không chủ động tấn công pháp cổ văn minh, thật ra yêu cầu này không có gì quá đáng, một trăm năm mươi người nhanh chóng đồng ý.

Trong quá trình hứa hẹn phải nhỏ một giọt máu vào thì hiệp ước mới có hiệu lực.

Ấn ký xong hiệp ước, Pháp Cường Đế Tử nói:

- Nên làm thì đã làm xong rồi, tới lúc dạy kỹ năng thật cho các ngươi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Pháp Cường Đế Tử nói:

- Ta là đế tử pháp cổ văn minh, chủ yếu vẫn là pháp thuật, còn các ngươi thế lực nào cũng có, có phong chi văn minh, có giản chi văn minh, có dược chi văn minh, và các loại môn phái, không cùng trình độ.

- Trong các ngươi có nhiều người là binh khí lưu, muốn đổi hết thành pháp thuật lưu là không thể nào.

Pháp Cường Đế Tử nói:

- Nhưng nói đi phải nói lại, dù là binh khí lưu, hay là pháp thuật lưu đều sử dụng chiêu thức.

- Cho nên lần này dạy các ngươi là một môn tâm pháp đều thích hợp binh khí lưu, hoặc pháp thuật lưu.

Pháp Cường Đế Tử nói tiếp:

- Tức là Pháp Tôn Bá Khí Quyết.

Trong một trăm năm mươi người có không ít nghe hiểu Pháp Tôn Bá Khí Quyết là cái gì, mặt lộ vui mừng.

Nhưng cũng có một số người không biết Pháp Tôn Bá Khí Quyết là thứ gì, ví dụ như Lục Nguyên.

Hiển nhiên Pháp Cường Đế Tử đã nghĩ đến tình huống này, thản nhiên nói:

- Trong thiên địa tồn tại nhiều cổ khí, ví dụ bá khí, sát khí, ma khí, yêu khí, chính khí, phật khí, nhiều khí đều có tác dụng.

- Hoàng khí có thể khiến ngươi không tự chủ được sinh ra sự thần phục.

- Sát khí có thể khiến người không kiềm được tim đập chân run.

- Ma khí có thể hấp dẫn tâm thần người, kéo vào ma đạo, vạn kiếp bất phục.

- Chính khí khiến người tự động sinh ra chính khí, tiêu trừ yêu tà.