Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 682: Phá vỡ Hồng Hoang tinh thạch (hạ)




Lục Nguyên, đi chết cho ta! Kiếm Tuệ ở trong lòng ác ý nghĩ.

Hiên Viên Ti Long thi triển Ti thuật tấn công vai trái của Lục Nguyên, theo tư liệu cho biết tay trái hắn luôn cầm rượu, ít khi nắm kiếm, đây là sơ hở tự nhiên. Hiên Viên Ti Long dùng Ti thuật, ti hệ thuật là loại thuật hình phạt chính phạt, có lôi điện hỏa vũ chấn nhiếp, tuyệt đối cường đại.

Hiên Viên Cốt Long dùng vô số xương cốt đâm sau lưng Lục Nguyên, gã sử dụng chiêu Cốt Ma Tế Thiên. Kiếm Tuệ thì thi triển Đại Trí Đại Tuệ Kiếm. Ba người công kích biến thành từng đợt ba lôi vân phong bạo, thiên địa thần phạt, tựa như có thần phật đại trí đại tuệ phán xét nhân gian bi ai.

Ba người chiến đấu gộp lại uy lực gần như vô biên vô hạn, như có vô tận thần phạt hướng đến thanh iếm chính giữa. Mặc kệ thanh kiếm có uy lực gì đều sẽ bị thần phật thần phạt phán xét tội chết, vô số xích sắt khóa thân kiếm, hướng tới nhược điểm kiếm.

Nhưng trong chớp mắt, thanh kiếm bị vô số xiềng xích khóa lại như phi long thăng thiên, vô tận lực lượng nhân quả tiêu trừ vô tận thần phạt, hơn nữa luân hồi và âm dương cùng phát uy. Nhân quả cực kỳ chính xác lấy vô tận kiếm kỹ, lực lượng vô cùng khổng lồ ngay mặt đánh vào thần phật.

*Ầm!*

Thần phật tan biến.

Hiên Viên Ti Long, Hiên Viên Cốt Long, Kiếm Tuệ mặt biến trắng bệch.

Tính cách của Hiên Viên Ti Long, Hiên Viên Cốt Long cực kỳ ác độc, vẫn muốn tấn công Lục Nguyên, nhưng hắn không chút khách sáo Dưỡng Ngô tiên kiếm đâm xuyne hai người, triệt để giết chết. Tiêu diệt hai người này xong Lục Nguyên thuận tay thu tài nguyên của họ vào túi.

Hai người kia một người có hơn hai mươi vạn thượng phẩm linh thạch, hơn bốn mươi con linh thú cấp truyền thuyết, và một điểm năm lượng kết tinh phòng ngự.

Nếu là hai người tức là hơn bốn mươi vạn thượng phẩm linh thạch, hơn tám mươi con linh thú cấp truyền thuyết, cùng với ba điểm kết tinh phòng ngự.

Trừ điều đó ra còn có vài bản như 'Ti thuật tổng tập', 'Cốt Thần Ma Chiến' vân vân, hắn tùy tiện ném vào không gian của mình.

Tiếp theo Lục Nguyên chỉ hướng Kiếm Tuệ.

Kiếm Tuệ biến sắc mặt nhưng lập tức trở lại bình thường.

- Ngươi không dám giết ta đâu, vì sau lưng ta đứng là Kiếm Chủ, khác với họ, Kiếm Chi Tử luôn bao che khuyết điểm, nếu ngươi giết ta sẽ phải chịu đựng lửa giận từ Kiếm Chi Tử.

Gã cười khẽ nói:

- Vậy đi, ta cho ngươi đủ ích lợi, trên người ta có ba mươi vạn thượng phẩm linh thạch, năm mươi con linh thú cấp truyền thuyết, đều cho ngươi hết, còn đưa ngươi một số kiếm pháp. Không phải ngươi thích nhất là kiếm pháp sao? Chúng ta làm giao dịch đi. Đương nhiên về sau ta sẽ rời khỏi Kiếm Môn một trăm năm, một trăm năm sau chắc ngươi trưởng thành rồi, vậy thì ta sẽ không tính kế ngươi nữa, mọi người hòa bình ở chung.

Kiếm Tuệ đang thuyết phục Lục Nguyên, ở bất cứ lúc nào gã đều không hoảng hốt, dù là dưới tuyệt cảnh vẫn bình tĩnh như vậy.

Gã nói:

- Chúng ta đều là người dùng kiếm, sau này có thể cùng nhau phục hưng kỷ nguyên kiếm đạo, sử dụng lực lượng của mình. Ngươi đã thấy kế sách của ta rồi, không lẽ sau này kiếm đạo hồi phục không cần mưu kế của ta sao?

Kiếm Tuệ cảm thấy mình đúng là thiên tài, dưới tình huống này vẫn không chút hoang mang, một mặt dùng Kiếm Chi Tử, thứ hai dụ dỗ ích lợi, thứ ba là thuyết phục đại nghĩa. Dưới tình huống như vậy, Lục Nguyên không thể nào không trúng kế. Một khi gã tìm được đường sống lập tức sẽ kêu Kiếm Chi Tử đối phó Lục Nguyên, tiêu diệt hắn, đương nhiên thậm chí không cần kêu Kiếm Chi Tử, chỉ riêng việc hắn luyện hóa hồng hoang tinh thạch đủ khiến đám thái cổ văn minh đánh chết hắn rồi, Kiếm Môn cũng không bảo vệ được hắn.

Kiếm Tuệ nhìn Lục Nguyên, hắn đang cất kiếm vào bao.

Kiếm Tuệ biết mình thành công, khóe môi nhếch lên, đúng là thứ vũ phu. Ngay khi Kiếm Tuệ ch oằng kế đã thành thì Lục Nguyên nặng nề đánh một đấm vào gã, đánh gã thành đầu heo.

- Kiếm Tuệ, ta buồn nôn nhất là bộ dạng phẩy quạt của ngươi.

Khi nói thì Lục Nguyên đánh ra tám trăm tám mươi tám quyền, vô số quyền ảnh đánh vào người Kiếm Tuệ. Kiếm Tuệ bị đánh bay tới bay đi bay lui bay ngược, dần dần gã không biết mình đang làm gì nữa. Cố tình Kiếm Tuệ luyện Tuệ Tâm quyết, sẽ không hôn mê, cảm giác đau đớn so với người thường càng sâu sắc, bây giờ khắp người vô cùng đau đớn.

- Kiếm Tuệ, ngươi tính kế ta rất nhiều lần.

Lục Nguyên lại đánh ra tám trăm tám mươi tám quyền, mỗi một đấm đánh rất sảng khoái, dù là giết chết Kiếm Ma cũng không sung sướng như vậy.

- Càng đáng giận là ngươi dám đi Hoa Sơn, lại muốn bắt ngươi Hoa Sơn uy hiếp ta, chết tiệt!

Lục Nguyên lại đánh ra tám trăm tám mươi tám quyền.

- Trước khi chết còn muốn dùng Kiếm Chi Tử uy hiếp ta? Buồn cười!

Lục Nguyên lại đánh ra tám trăm tám mươi tám quyền.

- Chết cho ta!

Lục Nguyên lần nữa đánh tám trăm tám mươi tám quyền.

Đối với Kiếm Tuệ tổng cộng ăn mấy ngàn đấm, đánh đã ghiền chết được.

Lý do mình thu kiếm không phải muốn hòa đàm với Kiếm Tuệ, chỉ cảm thấy dùng kiếm giết gã không sướng mấy.

Muốn dùng Kiếm Chi Tử uy hiếp mình hả, đáng tiếc, nằm mơ đi, trước giờ mình chưa từng sợ ai.

Mình phải dung nắm đấm đánh cho cái tên phẩy quạt lông ngu ngốc tươi sống bị đập chết!!! Thật đã ghiền!

Mỗi đấm đều đánh vào đầu heo của Kiếm Tuệ, chứng minh giờ phút này sung sướng.

Nắm đấm thứ bốn ngàn năm trăm!

Nắm đấm thứ bốn ngàn tám trăm!

Nắm đấm thứ năm ngàn một trăm!

Lục Nguyên một đấm tiếp một đấm nhanh chóng đánh ra, mỗi nắm đấm đánh cực kỳ sung sướng!

Kiếm Tuệ, xem ngươi làm bộ dáng phe phẩy quạt lông! Đáng chết!

Kiếm Tuệ, ai kêu ngươi làm bộ làm tịch tính kế! Đáng giết!

Kiếm Tuệ, còn định đến Hoa Sơn bắt cóc người hả! Nên diệt!

Kiếm Tuệ, còn muốn kéo nhiều người đến giết ta! Nên tru!

Kiếm Tuệ, xem ngươi ở phút cuối trước khi chết dám dùng Kiếm Chi Tử đè ta? Mệnh nên tuyệt!

Đối với gã đàn ông làm bộ làm tịch như Kiếm Tuệ, Lục Nguyên không thèm quăng cho chút hảo cảm, làm như là Gia Cát tái sinh vậy, làm người buồn nôn chết được, còn chạm nghịch lân của hắn nữa vậy nên, ngoan ngoãn đi chết đi. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Kiếm Tuệ thì sao? Bị Lục Nguyên không ngừng đánh bay, trong đầu gã có muôn vàn kế sách, vạn loại pháp môn để trốn chạy nhưng đối mặt cú đấm nhanh của Lục Nguyên thì không lấy ra được một món, chỉ có không ngừng như bao cát bị đánh tới đập lui, mặt sưng to hơn đầu heo gấp mười lần.

- Cú đấm thứ một vạn!

Cú đấm thứ một vạn của Lục Nguyên tụ tập tất cả khó chịu với Kiếm Tuệ lại thành một đấm.

Nắm đấm cuối cùng, thật là kinh thiên động địa!

Nặng nề đập hướng Kiếm Tuệ.

*Ầm!*

Trời đất trong khoảnh khắc này dường như chấn đọng rồi tĩnh lại.

Kiếm Tuệ, chết!

Kiếm Tuệ bình thường vũ phiến quan cân, tái thế Gia Cát, nhàn nhã thong dong, gặp chuyện gì cũng không hốt hoảng, các loại kế sách trong lòng, khoảnh khắc này bị Lục Nguyên triệt để xóa bỏ, chết cực kỳ thảm hại.

Kiếm Tuệ thật ra trí tuệ rất cao, đặc biệt có chữ tuệ hỗ trợ. Tiếc rằng mất đi chữ tuệ thì trí tuệ giảm sút nhiều, càng vì hận Lục Nguyên mà đích thân ra trận. Nếu không thì Kiếm Tuệ thói quen không bao giờ lộ mặt sẽ không chết trong tay Lục Nguyên, đương nhiên dù gã có ra trận đã có sắp đặt hoàn mỹ, hồng hoang tinh thạch quá diệu, nhưng ai dè trên người hắn có chữ tiến càng siêu, làm ngược quy tắc kỷ nguyên này. Hơn nữa tuyệt chiêu bảo mệnh Kiếm Chi Tử của gã có tác dụng với người khác chứ Lục Nguyên thì không. Ai kêu Lục Nguyên bản thân không ngại quyèn uy, gan to bằng trời, chỉ lo sảng khoái!