Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 636: Kiếm Ngục (hạ)




Trong hắc ám, một người đàn ông trung niên gầy gò đôi mắt lóe tham dục dày đặc.

kiếm đạo bát cực, Kiếm Tham.

Kiếm Tham cười khằng khặc:

- Trái cây rốt cuộc chín. Lục Nguyên, tiên kiếm của ngươi, ta muốn.

Gã định không lâu sau sẽ ra tay, bây giờ không tiện lắm.

Tiên khí vô biên vô tận rốt cuộc lại rơi xuống, ngưng kết trên mặt linh kiếm. Tiên khí vô cùng tận xông vào trong tiên khí, Lục Nguyên không ngừng dùng tiên viêm chi hỏa thiêu đốt. Khi hoàn toàn phong ấn tiên khí trong kiếm, hắn bắt đầu đưa pháp lực bản thân vào trong.

Không biết qua bao lâu, dần nghe bóc một tiếng, thanh âm vang lên, Lục Nguyên phát hiện tiên khí xông thiên từ tam xích thanh phong của mình phát ra. Tiên khí của mình, thành.

Lục Nguyên cúi đầu nhìn, phát hiện Dưỡng Ngô linh kiếm trải qua biến đổi nhiều.

Thanh kiếm trong tay vẫn là ba thước ba phân, sáng long lanh, bề ngoài giống chính mình vô cùng tùy ý, nội hạch giống như lòng mình vô cùng kiên định.

Kiếm trừ ma, kiếm chém yêu.

Dưỡng Ngô tiên kiếm.

Dưỡng Ngô tiên kiếm rốt cuộc thành. Lục Nguyên nhẹ vuốt tiên kiếm trong tay, đây là một thanh tiên kiếm vô cùng rắn chắc lại không có sát khí, là thanh kiếm chính đạo, đường đường chính chính chi đạo, hành đường đường chính chính chi kiếm. Cùng lúc đó, Lục Nguyên phát hiện giây phút tiên kiếm thành tựu, vô tận tiên khí ùa vào người mình, khiến trong ngoài thân thể tất cả pháp lực hơi biến đổi, loại biến đổi này còn đang tiếp tục. Cẩn thận dò xét mới phát hiện, bây giờ biến đổi thật ra là đang chiết xuất pháp lực của mình, khiến pháp lực ít tạp chất hơn, càng tinh thuần, pháp lực đến loại trạng thái nguyên.

Pháp lực bản thân không tăng lên gì, nhưng vì bị chiết xuất nên chiếm chỗ ít hơn, khiến trong người chừa ra bộ phận lớn có thể hấp thu càng nhiều nguyên khí thiên địa. Thân thể cũng qua chiễnuaast, biến càng rắn chắc. Lục Nguyên lập tức ăn miêu yêu châu, khiến bản thân lại đến trạng thái cân bằng vô thượng cương nhu thân.

Hỗn động cảnh nhị tầng rèn luyện tiên kiếm rốt cuộc bị mình đạt tới.

Một ngày này đến đây thì chính thức kết thúc.m sau khi chấm dứt tiếp theo là công tác trao đổi, môn hạ Thái Sử chí tôn đếntầng thứ hai, môn hạ Thượng Quan chí tôn vốn ở tầng thứ hai thì xuống tầng thứ ba. Hiển nhiên môn hạ Thượng Quan chí tôn vô cùng không cam lòng thua môn hạ Thái Sử chí tôn, nhưng thua chính là thua, thua là phải đổi số tầng Kiếm Đạo Thụ, đây là quy luật thép, môn hạ Thượng Quan chí tôn không dám sửa đổi, dù là tài năng như Kiếm Ma cũng chỉ có nước ngoan ngoãn phục tòng quy định cấp trên.

Ngồi ở tầng thứ hai Kiếm Đạo Thụ, mười mấy người môn hạ Thái Sử chí tôn đều thấy như nằm mơ.

Đến bây giờ họ vẫn không dám tin có thể đến tầng thứ hai Kiếm Đạo Thụ, cho dù đang thực sự đứng ở đây.

Thái Sử Bi cảm thán, trong thư sư phụ nói thiên phú của Lục sư đệ rất có khả năng trên cả Yến sư đệ, quả nhiên không giả. Dù là Yến sư đệ lúc tuổi trẻ cũng không cường như vậy, tuy nhiên bây giờ tu vi của Yến sư đệ chắc đã tới tình trạng sâu không lường được. Một khi y quay về trung ương thiên triều, e rằng sẽ dấy lên phong vân cả Kiếm Môn.

Lục Nguyên đang tìm kiếm đạo diệp trấp. Ở tầng thứ hai muốn tìm kiếm đạo diệp trấp không khó, cái gọi là kiếm đạo diệp trấp chính là chồi trên tầng đỉnh Kiếm Đạo Thụm, mỗi ngày sáng sớm có một phần cành lá sẽ sinh ra kiếm đạo diệp trấp, nhưng hiển nhiên hôm nay đã bị môn hạ Thượng Quan chí tôn mang đi hết rồi. Ngày thứ hai, Lục Nguyên rốt cuộc tìm ra kiếm đạo diệp trấp.

Kiếm đạo diệp trấp màu xanh biếc.

Lục Nguyên dùng bát hứng một chén trở về, sao giống trà quá.

Lục Nguyên không thích trà, không phải nói trà khó uống.

Chẳng qua người thích rượu ít ai cũng thích trà.

Tuy nhiên, vì thử vị kiếm đạo diệp trấp, hắn cắn răng uống, phát hiện mùi vị là vị trà, nhưng uống một ngụm nữa, liền cảm giác pháp lực cực đậm dọc theo diệp trấp xanh nổ tung trong người. Pháp lực thân thể đã bị chiết xuất, lập tức bắt đầu tăng trưởng pháp lực.

Kiếm đạo diệp trấp này đúng là đồ tốt, uống một ngụm đã tăng pháp lực.

Tầng thứ hai Kiếm Đạo Thụ, đúng là sảng khoái thật.

Nhưng không biết Kiếm Đạo Thụ quả ở tầng thứ nhất Kiếm Đạo Thụ có hiệu quả gì nữa, cái thứ đó xếp hạng trên kiếm đạo diệp trấp.

Lục Nguyên ở tầng thứ hai Kiếm Đạo Thụ nhàn nhãn vài ngày, uống kiếm đạo diệp trấp tăng pháp lực, hoặc luyện kiếm, ngày qau vô cùng rảnh ranh. Mấy ngày sau, Lục Nguyên luyện kiếm một lát, định đi ra ngoại dạo một vòng. Hắn bước ra hốc cây, đi qua lá cây cực tươi tốt, đáp trên cành cây đầy lá, nơi này ánh nắng không tốt lắm, phải đi nhánh cây xa chút. Cách cây chính càng xa thì lá cây càng rậm, dễ nằm ngủ.

Lục Nguyên thầm nghĩ, mới bay vài bước đã thấy phía trước trong ánh nắng, thiếu nữ mặc cửu thiên vũ sa từ không trung chậm rãi đáp xuống, như tiên nữ giáng trần.

Kiếm Linh Đế Cơ.

Lục Nguyên dừng bước.

Kiếm Linh Đế Cơ mỉm cười này:

- Đây, đánh cuộc thua đưa ngươi thiên pháp tửu.

Cái gọi là đánh cuộc ý chỉ lúc tiến vào kiếm tu tinh thần, khi đó là xem ai sớm đến kiếm tu tinh thần nhất, nếu Lục Nguyên thua thì phải đồng ý Kiếm Linh Đế Cơ một chuyện, nếu nàng thua thì cho Lục Nguyên thiên pháp tửu đặc biệt dùng ngàn cổ pháp thuật điều phối thành lấy từ pháp cổ văn minh.

Lục Nguyên mê rượu, nghe danh thiên pháp tửu nhưng chưa từng uống, rất là thèm.

Hắn nghe Kiếm Linh Đế Cơ nói là thiên pháp tửu lập tức tinh thần phấn chấn, mới rồi buồn ngủ mất hết. Chỉ thấy trên bàn tay ngọc của Kiếm Linh Đế Cơ nắm một vò rượu.

- Biết ngươi thích rượu, cho nên vò rượu này là một trăm cân.

Kiếm Linh Đế Cơ mỉm cười nói:

- Cuộc tranh đoạt thụ ngươi biểu hiện rất đặc sắc, nhưng sớm muộn gì ngươi sẽ thua ta một lần.

Nàng khẽ hừ, tiếng rất dễ nghe.

Lòng Lục Nguyên đột nhiên nghĩ, không biết tại sao phân thân Nhận Lợi Thiên Ma Tôn biến thành tâm ma sinh ra cô gái là Kiếm Linh Đế Cơ? Nhưng hắn lập tức bỏ qua cách nghĩ này. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Dưới ánh nắng ấm áp, ánh mặt trời chiếu rọi.

Hai nam nữ trẻ tuổi ngồi trên cành cây.

Không biết tại sao, hai người luôn có nhiều chuyện để nói, từ kiếm đạo nghiên cứu thất đã thế, bây giờ cũng là vậy.

Tâm tình nam nữ trẻ tuổi đều đặc biệt vui vẻ, giống như ánh nắng ấm áp này.

Kiếm Tuệ phe phẩy quạt Khổng Minh, mở ra một mặt nước trong như gương.

Ở mặt bên kia của thủy kính, là một chàng trai trẻ tuổi tuấn tú. Trên người chàng trai này có khí tức sáng như mặt trời. Người này là vị lãnh đạo trời sinh. Cả người gã từ trên cao xuống thấp, tỏa ra đều là khí tức thần thánh của kiếm đạo, tựa hồ, gã đại biểu cho văn minh của kiếm đạo vậy. Gã chính là vương giả, hoàng giả, đế giả trong kiếm.

Sự thâm trầm của Kiếm Ngục như ngục, trí tuệ của Kiếm Tuệ như hải, ma khí của Kiếm Ma như sơn, sự tham lam của Kiếm Tham như hỏa, sự hùng bá của Kiếm Hùng vô song, so với vương giả, hoàng giả, đế giả kiếm trung như vậy, không đáng để nhắc tới.

Bởi vì người này chính là Kiếm Chi Tử.

Một trong những Kiếm Chi Tử của khí vận

Kiếm Chi Tử cả thân mình đều là Kiếm đạo Khí vận.

Trước đây rất lâu còn có thể chém giết Kiếm chi tử chí tôn.

Kiếm chi tử là thiên tài tuyệt thế đệ nhất từ cổ chí kim của kiếm môn.

- À, Kiếm Tuệ sao?

Kiếm chi tử thản nhiên nói:

- Có vấn đề gì sao?

- Đúng, có vấn đề.