Lục Nguyên lạnh nhạt nói, dường như hắn đang khen một hậu bối, cố tình trước mặt hắn là đứng đầu ma đạo Tấn quốc Nhâm Độc, xưng làm ma đế.
Lục Nguyên hời hợt nói:
- Nếu ngươi có thể đỡ hai chiêu của ta nữa, gom đủ năm chiêu thì ta sẽ tha cho ngươi.
Đó là lời nói đại khí cỡ nào! Dường như thực lực của Nhâm Độc không thể qua được năm chiêu hắn ra vậy.
Kỳ thực ở khiêu chiến lâu liên tục thắng ba vạn hắn đã đánh ra tự tin. Lục Nguyên lần thứ hai ra kiếm khí núi nhỏ đánh xuống, lần này bên trong tập hợp tám mươi chín loại kiếm ý, phối hợp với pháp lực cao đến cực điểm của Lục Nguyên nặng nề đập xuống, chơi trò không phải tinh diệu mà là thuần sức mạnh.
Tám mươi chín loại kiếm ý đập xuống, Nhâm Độc chỉ có nước cứng rắn chống. Gã cảm thấy từng đợt kiếm khí nhập vào người, chớp mắt thân thể sắp nổ tung vậy.
- Chiêu thứ năm!
Lục Nguyên lại đánh xuống một kiếm, vẫn là bạo lực. Tám mươi chín loại kiếm ý, lực luân hồi, lực âm dương, tất cả tập trung một chỗ nặng nề đập xuống. Vô số kiếm ý rót vào người Nhâm Độc, khắp người gã cuồn cuộn vô số kiếm ý.
Tiếp xong chiêu thứ năm, đôi mắt Nhâm Độc nhìn lên trời. Tại sao? Tại sao? Tại sao mình dã tâm hừng hực, thực lực kinh người, mưu kế vô song, thâm trầm gian xảo, nhưng trước đụng Yến Thương Thiên, chính giữa gặp Chu Thanh Huyền, sau chạm Lục Nguyên, trên đời này có bá chủ ma đạo bất hạnh hơn mình không?
Đây là cuộc sống thê thảm cỡ nào.
*Oành!
Nhâm Độc bị tám mươi chín loại kiếm ý trướng người nổ tung, triệt để tạc nổ, trời đất không còn người này.
Độc Thiên Nhất Đế Nhâm Độc, cứ thế ra đi, chết trận tại Thanh Thành sơn, chết trong tay Lục Nguyên.
Ma đế này tại Tấn quốc hô phong hoán vũ hơn một ngàn năm, hai lần khiến chính đạo ngũ đại tiên môn gần diệt vong.
Sau khi ma đế chết, tất cả người đứng xem đều không thể tin.
Tại Tấn quốc làm ác hơn một ngàn năm, xưng hùng hơn một ngàn năm, ma đế Nhâm Độc cứ thế chết rồi, chết đơn giản như vậy, đơn giản đến khiến người khó tin.
Hơn nữa đây là sao? Lúc mới bắt đầu Nhâm Độc biểu hiện ra thực lực nửa bước hỗn động kinh người, có sức mạnh như vậy muốn khuynh đảo Tấn quốc dễ như trở bàn tay, mọi người sợ vỡ mật, sợ Nhâm Độc giết Lục Nguyên, đợi Chu Thanh Huyền phi thăng thì không ai kiềm chế được nữa.
Kết quả không ngờ rằng khi Nhâm Độc dâng trào ma uy, Lục Nguyên xuất hiện, đối mặt người nửa bước hỗn động cảnh mà đánh nhẹ nhàng vô cùng, năm chiêu đã dễ dàng đánh chết Nhâm Độc, hơn nữa khó tin nhất là Lục Nguyên chỉ dùng cùng một chiêu, dùng cùng một kiếm khí bá đạo, cùng một kiểu công kích tấn công Nhâm Độc, hoàn toàn là vũ lực đánh bạo Nhâm Độc.
Loại bạo lực này tất nhiên không bằng loại kỹ xảo khiến người than thở.
Nhưng càng khiến người kinh sợ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Quá mạnh mẽ, quá bạo lực, nhưng người chính đạo chúng ta thích!
Kỹ xảo và bạo lực là hai trường phái.
Tại Tấn quốc thường thì chiến đấu Lục Nguyên hợp với đại danh từ kỹ xảo lưu. Nói đến Hoa Sơn Lục chưởng môn, ai không biết, cơ bản có thể nói là đại biểu đệ nhất cao thủ kiếm thuật Tấn quốc. Nhưng bây giờ Lục Nguyên bày ra cho mọi người thấy là cách đánh tuyệt đối bạo lực. Kiểu bạo lực không đẹp mắt bằng kỹ xảo lưu nhưng càng hung tàn, gọn gàng, không giống kỹ xảo, chỉ dùng kiếm chiêu đơn giản nhất bạo ngươi.
Như vậy càng đả kích người.
Sĩ khí bên chính đạo dâng cao.
Người bên ma đạo không kịp phản ứng, nhìn Nhâm Độc mới rồi còn gào la nửa bước hỗn động vô địch Tấn quốc, kết quả không ngờ chớp mắt đã bị Lục Nguyên dùng kiếm pháp đơn giản mà bạo lực đánh biến mất khỏi cõi đời, toàn thân hóa thành vô số mảnh vụn.
Cái này! Cái này! Cái này!
Độc Thiên Nhất Đế Nhâm Độc, chính là nhân vật phong vân Tấn quốc hơn một ngàn năm, một tay làm mưa làm gió, mấy lần suýt diệt tuyệt chính đạo tiên môn. Dù là thời đại Yến Thương Thiên tung hoành, Nhâm Độc đều có thể sống sót, bây giờ cứ vậy chết trong tay Hoa Sơn Lục chưởng môn?
Người ma đạo không dám tin, nhưng có mấy người phản ứng nhanh, trong đó phản ứng nhanh nhất không chút nghi ngờ là Kiều Phi Độ. Lần trước đáy lòng gã sợ Lục Nguyên chết được, cho nên phản ứng đầu tiên là bay mất biệt, giống cuộc chiến Hoa Sơn năm đó ma đạo chiến bại thì chạy trối chết vậy. Nhưng gã vừa bay đi thì trên đỉnh đầu xuất hiện chưởng pháp lực cực kỳ to lớn. Đại chưởng pháp lực túm lấy gã, bóp chết như bóp một con kiến. Người đại đạo cảnh ngũ tầng thế mà bị bóp chết như con kiến.
Kinh Hoàn Chân chớp mắt động, gã cho rằng Lục Nguyên tập trung tinh thần vào Kiều Phi Độ, gã phản ứng không chậm hơn Kiều Phi Độ, chẳng qua trước tiên có người hấp dẫn sức chú ý của Lục Nguyên mà thôi. Giây phút Kiều Phi Độ bị bóp chết, gã giương hắc ám dực bay đi
Hắc ám dực là dực bảo gã có được từ sâu dưới đất, nhưng Kinh Hoàn Chân là người rất thâm sâu, bình thường không sử dụng. Bây giờ gã phát động chí bảo hắc ám dực, chỉ thấy tia sáng đen nhanh chớp mắt bay ra mười dặm, đây là tốc độ cỡ nào chứ! Nhưng gã nhanh, đại chưởng pháp lực Lục Nguyên càng nhanh. Một đại chưởng pháp lực ép hướng Kinh Hoàn Chân. Kinh Hoàn Chân không ngờ Kiều Phi Độ hấp dẫn sức chú ý, gã thi triển hắc ám dực rồi mà vẫn không trốn thoát đại chưởng pháp lực của Lục Nguyên. Bây giờ Lục Nguyên so với cuộc chiến tại Hoa Sơn càng đáng sợ, nhưng Kinh Hoàn Chân là người quyết tuyệt, nháy mắt bùng nổ công lực do giết vợ cầu đạo. Gã dốc hết tuyệt học trong đời, nhưng đại chưởng pháp lực vẫn chẳng chút nương tay đánh xuống.
*Ầm!*
Chớp mắt Kinh Hoàn Chân giống con kiến bị bóp chết.
Kinh Hoàn Chân nửa bước tông sư khi đối mặt Lục Nguyên thì chẳng có chút sức đánh lại.
Thực lực này tuyệt đối đứng đầu Tấn quốc.
Ít nhất hiện tại không thấy ai dùng qua sức mạnh đáng sợ như thế. So sánh thì minh chủ ngũ tiên minh Liệp Thiên Thu, chưởng môn Võ Đang Tống Thanh Kiều, nguyên Hoa Sơn chưởng môn Sở Đoạn, so với Lục Nguyên bây giờ thì thực lực kém quá xa, căn bản không cùng cấp bậc.
Lục Nguyên nhẹ phất tay, lại bóp chết Thiên Sửu Lão Nhân, Trương Hư Huyền muốn chạy trốn, như bóp hai con kiến.
Hắn lại tiện tay bóp chết Huyết Kiếm lão tổ núp phía sau. Lục Nguyên bỗng 'ủa' một tiếng, phát hiện Thiên Sửu Lão Nhân bị bóp chết chỉ là một con rối phân thân. Hóa ra Thiên Sửu Lão Nhân cực kỳ sợ Lục Nguyên, thấy hắn liền trực giác không may. Trước khi Lục Nguyên và Nhâm Độc đấu nhau thì chân thân trốn đi, để lại phân thân, là kẻ duy nhất trong các đầu lĩnh ma đạo trốn thoát kiếp nạn.
Nhưng dù Thiên Sửu Lão Nhân chừa lại một mạng, ma đạo Tấn quốc chỉ còn một mình lão, mấy người kia toàn là hạng bốn, năm, không thành đại sự.
Lục Nguyên hiểu rằng bắt đầu từ bây giờ, chính đạo sẽ tiến vào cách cục mới.
Cho nên bây giờ tất nhiên là đi Ma Mộc Nhai.
Trước kia đã giới thiệu địa lý Tấn quốc, Ma Mộc Nhai xây ở nơi cách Thanh Thành sơn không bao xa. Tốc độ của Lục Nguyên hiện nay tiến bộ rất nhiều so với năm đó, một đường rất nhanh bay tới Ma Mộc Nhai. Trên Ma Mộc Nhai đương nhiên có tầng tầng thủ vệ, nhưng Lục Nguyên không thèm để ý đám thủ vệ này. Hắn bay nhanh qua, gặp phải người ma đạo đều bị chém thành hai khúc.