Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 585: Bát phẩm đài sen (thượng)




Nhưng cái tên Lục Nguyên thiên tài dỏm lần thứ hai lan truyền.

Một ngày sau.

Không Chi Sơn. Trong Càn Khôn cung.

Thái Sử Không tay động ném qua một bình rượu:

- Tới đây, uống miếng rượu nào.

Lục Nguyên đương nhiên không khách sáo nhận lấy. Thái Sử Không thích rượu thứ gì cũng có. Thái Sử Không là cái loại tửu quy thích nghiên cứu các loại rượu, Lục Nguyên cũng nghiên cứu rượu nhưng không giống như Thái Sử Không. Cầm lấy rượu uống một ngụm có tên Thiên Khúc Nhưỡng, vị vào miệng trăm chuyển ngàn hồi.

Thái Sử Không cười nói:

- Đời người có trăm ngàn loại vị, người có trăm ngàn loại gặp gỡ. Đôi khi sống không khả năng thuận buồm xuôi gió, có khi gặp trắc trở, ngươi không cần quá để ý.

Lục Nguyên vốn là người tiêu sái, trong cuộc đời gặp rất nhiều trắc trở, nhưng hắn tò mò là hôm nay sư phụ tìm mình nói những điều này làm gì?

Hắn suy nghĩ, nói:

- Sư phụ, ngươi muốn nói không lẽ là hôm qua trong kiếm quyển Kiếm Cực Sơn ta không có kiếm ý nào, cộng thêm ngoài kiếm ý thì chỉ được ba kiếm ý thôi?

Thái Sử Không gật đầu:

- Chính là việc này, cuộc sống đủ loại trắc trở, chúng ta phải chấp nhận hết.

Lục Nguyên cười to, lấy ra thiên địa pháp tướng của mình.

Thái Sử Không nhìn thiên địa pháp tướng của Lục Nguyên, bắt đầu là tùy tiện liếc rồi lập tức trợn to mắt.

Gã la to:

- Bát phẩm! Bát phẩm đài sen!

Gã dụi mắt, sợ nhìn lầm.

- Đúng vậy, là bát phẩm đài sen.

Lục Nguyên hời hợt đáp, nếu điều dưỡng chút là có thể lên tới cửu phẩm đài sen.

Thái Sử Không kinh ngạc nói:

- Chuyện này là sao? Ta nhớ ngươi chỉ có ngũ phẩm đài sen, sao đột nhiên thêm hai, ba mươi loại kiếm ý?

Lục Nguyên nói:

- Con nói là được trong kiếm quyển thì sư phụ có tin không?

Thái Sử Không ngơ ngác nhìn Lục Nguyên:

- Xem ra ngươi quả nhiên có đại cùng pháp, nói ở trong kiếm quyển được đến thì ta nên tin, nhưng xưa nay Kiếm Môn ra nhiều nhân vật xuất sắc, trong đó bao gồm Kiếm Chi Tử tối đa chỉ có thể được hơn mười kiếm ý trong kiếm quyển, ngươi có đến hai, ba mươi cái. Thôi thôi, người đại khí vận như vậy nếu trưởng thành thì thì ta không lo nghĩ nữa.

Gã đích thực không cần lo nghĩ, dù sao Lục Nguyên ở đỉnh cao đại đạo cảnh, phẩm tính không tệ.

Thái Sử Không vỗ đùi, nói:

- Sáng hôm nay cái tên Hiên Viên Vọng thấy ta cố ý nhắc tới ngươi, đắc ý trước mặt ta, ha ha, nếu hắn biết người thành bát phẩm đài sen ói máu là chuyện nhỏ.

Thái Sử Không cười to, rất là sung sướng.

Thời gian tiếp theo Lục Nguyên hiểu ra quan hệ thiên và địa kiềm chế nhau, cửu âm cửu dương đã thành thất âm thất dương chỉ kém cuối cùng nhị âm nhị dương. Thiếu thiện và ương kiếm ý. Lục Nguyên suy tư, bây giờ mình có nên thử trùng kích hỗn động cảnh không?

Dù sao mình có được Kiếm Thắng Đan có ba phần khả năng trùng kích hỗn động cảnh, Đại Hỗn Động Thạch hai rưỡi khả năng, Tiểu Hỗn Động Thạch nửa phần khả năng, cùng với Ngộ Hóa Hỗn Động Đan một phần khả năng, kết hợp lại có bảy phần khả năng, cao đấy chứ.

Tới đại đạo cảnh thập tầng, hiện giờ bày trước mặt Lục Nguyên chỉ có một cửa cuối cùng, đó là trùng kích hỗn động cảnh.

Bây giờ các loại linh vật trong tay mình cộng lại một chỗ có bảy phần khả năng tới hỗn động cảnh được.

Bảy phần khả năng, khá là cao.

Mình có cần thử một lần xung kích hỗn động cảnh không?

Lục Nguyên rơi vào suy tư, nhưng lúc này hắn lờ mờ cảm giác mình trùng kích hỗn động cảnh chưa chắc thành công, rất có khả năng thất bại, đây là cảm giác kiếm đạo. Lục Nguyên luôn tin tưởng trực giác kiếm đạo của mình, vậy nên tạm thời không vội xông hỗn động cảnh, dù sao nếu xông thất bại thì những linh vật khó khăn lắm mới thu gom lại sẽ uổng phí.

Lục Nguyên sưu tầm mấy quyển sách liên quan đến trùng kích hỗn động cảnh, mới hiểu được hóa ra trùng kích hỗn động cảnh cũng có kiếp số, hơn nữa thiên địa pháp tắc càng nhiều thì thiên kiếp càng đáng sợ.

Lần này mình tiến vào kiếm quyển, cuối cùng lấy tám mươi chín loại thiên địa pháp tắc bước ra. Bình thường hỗn động cảnh thập tầng ghê gớm nhất là ba mươi loại, giỏi hơn nữa là bốn mươi loại, đâu như mình có đến tám mươi chín loại, vậy thiên địa kiếp số của mình sẽ đáng sợ kinh khủng.

Vậy nên dụ là các loại linh vật cung cấp khả năng trùng kích hỗn động cảnh được bảy phần trăm nhưng khả năng thất bại không nhỏ.

Thôi, đè ép một lúc rồi trùng kích hỗn động cảnh đi, Lục Nguyên thầm nghĩ.

Hoặc là tới nhị thiết tắc kiếm thánh rồi tính tiếp.

Một khi đến nhị thiết tắc kiếm thánh, kiếm thuật đạt tới cảnh giới kiếm thánh, đến khi đó sức chiến đấu tăng rất lớn, chắc là muốn ứng đối thiên kiếp cũng sẽ không quá khó khăn.

Lục Nguyên ở trong lòng suy tính, dù gì bây giờ mình cách nhị thiết tắc kiếm thánh còn kém hai loại kiếm ý là quang kiếm ý và thiện kiếm ý.

Kết quả chuyện này tạm thời bị đè ép.

Lục Nguyên không vội trùng kích hỗn động cảnh, mỗi ngày trôi qua rất bình thản, ngẫu nhiên nghĩ làm sao luyện thành quang kiếm ý và thiện kiếm ý, hai kiếm ý này đâu dễ luyện, sô số lần cảm ứng thiên địa quang, cảm nhận sinh linh thiện đều lấy thất bại làm chấm dứt.

Hiện tại, trong Không Chi Sơn.

Thái Sử Không đang đấu với Lục Nguyên.

Thái Sử Không thi triển ra kiếm pháp là bá khí sắc bén, không chỉ vậy, một khi đánh ra thì mỗi kích đều có mùi không gian, giống như không gian thác loạn. Lục Nguyên thi triển kiếm pháp là mùi khống chết mọi thứ, sư tử luân hồi gồm trong đó. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Kiếm pháp hai người khác biệt xa.

Ở một bên mấy đệ tử trung tâm Tần Sương Thành đều đứng xem.

Lúc họ xem không tránh khỏi kinh thán người bên ngoài, đặc biệt là người hệ Hiên Viên chí tôn giờ hay nói Lục sư đệ là thiên tài dỏm, tài hoa tiêu hào gần như không còn, cách nói này buồn cười xiết bao. Bây giờ Lục sư đệ thi triển kiếm pháp có vài phần ngang ngửa với sư phụ, kiếm thuật như vậy sẽ không kém hơn sư phụ bao nhiêu.

Vậy mà gọi là thiên tài dỏm là kiểu như thần ma mới không là thiên tài dỏm?

Thái Sử Không và Lục Nguyên còn đang đấu. Kiếm pháp hai người chiếm một phương, kiếm pháp Thái Sử Không lộ ra mùi giông giống không, kiếm pháp Lục Nguyên thì lộ ra mùi âm dương, không nhất định là luân hồi. Pháp lực hai người đều k othucs đẩy pháp lực nhưng lại bao gồm mùi vị yếu tố thiên địa bên trong.

Kiếm chiêu lại biến, nhát kiếm chia thiên địa, bổ âm dương.

Thái Sử Không hét to:

- Xuất sắc!

Gã hét to một tiếng xong kiếm đâm tới trước, nhát kiếm thẳng tắp có khí thế cực kỳ kinh người.

Đó là kiếm pháp đại khí cỡ nào. Hai người đấu hơn mười chiêu, rốt cuộc, kiếm của Thái Sử Không dừng ở cổ họng Lục Nguyên.

Chớp mắt Thái Sử Không thu kiếm lại, nói:

- Kiếm pháp của ngươi rất không tồi.

- Kiếm pháp của sư phụ càng cường.

Lục Nguyên thầm khen, không uổng là một trong bát đại chí tôn, hơn nữa hắn hiểu trước khi sư phụ bị tiên xích phong tỏa thì thực lực dường như đứng thứ hai trong bát đại chí tôn, bàn về kiếm pháp thôi thì đứng vững ba hàng đầu.

- Kiếm pháp của ngươi rất không sai, nhưng ngươi rất nhanh bị đuổi kịp.

Thái Sử Không nói:

- Xem bộ dạng của ngươi chắc là sắp hiểu ra âm dương.

Lục Nguyên gật đầu đáp:

- Đúng vậy, còn kém hai kiếm ý quang và thiện.