Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 569: Phần thưởng (thượng)




Gã cười tủm tỉm, dù là đại chân quân nhưng kỳ thực gã là người làm ăn, nếu đã là người làm ăn thì tất nhiên vừa mở miệng liền nịnh hót, dù sao thuận miệng nói không tốn cái gì, Lục Nguyên dù gì là một hậu bối rất có tiềm lực.

- Quy tắc của khiêu chiến lâu luôn là nếu có một người liên tiếp thắng một vạn trận khiêu chiến lâu vậy sẽ dâng lên chí bảo. Bây giờ ngươi liên tiếp thắng một vạn trận, dựa theo quy tắc tặng ngươi một bộ chí bảo.

Hóa Kim Chân Quân nói:

- Tại đây có nhiều lựa chọn, thứ nhất ngươi có thể chọn một môn tâm pháp, bảo đảm tuyệt đối cao cấp. Chỗ của ta có ít nhất mười bản sẽ không kém gì tâm pháp sư phụ Thái Sử Không của ngươi luyện tâm, mặc ngươi chọn lựa.

Vị này chịu bỏ vốn liếng.

Lục Nguyên lắc đầu từ chối.

- Hoặc là ngươi có thể thử pháp bảo xem. Pháp bảo thì để xem ngươi muốn cái gì, có pháp bảo phòng ngự, có loại tấn công. Pháp bảo phòng ngự thì bảo đảm đại đạo cảnh thập tầng đánh với ngươi sẽ không tổn thương một cọng lông của ngươi. Pháp bảo tấn công có thể khiến ngươi cùng lúc như có mấy đại đạo cảnh thập tầng giúp đỡ. Hoặc là loại linh hồn pháp bảo như Vương Pháp Đạo đã dùng, trực tiếp tấn công thiên địa pháp tướng pháp bảo cũng có.

Lục Nguyên lắc đầu từ chối, hắn luôn không hứng thú với pháp bảo.

Hóa Kim Chân Quân nói:

- Nếu là đan dược thì không có loại trùng kích hỗn động cảnh, nhưng đan dược đại đạo cảnh khác thì cái gì cần có đều có, thậm chí có kiếm pháp có thể khiến ngươi bước vào nửa bước hỗn động.

Lục Nguyên lắc đầu, hắn thật tình không có hứng thú gì với nửa bước hỗn động.

- Vậy thì là loại ngộ đạo.

Hóa Kim Chân Quân nói:

- Trong tay ta có một Giám Động Minh Tĩnh Quả, có thể dùng để ngộ hai thiên địa pháp tắc động, tĩnh. Hai thiên địa pháp tắc động, tĩnh tuy không phải khó nhất trong thập đại thiên địa pháp tắc nhưng cũng thuộc hàng rất khó lĩnh ngộ, đứng thứ hai.

Tuy nhiên Giám Động Minh Tĩnh Quả chỉ có hiệu quả ba ngày, có thể trong ba ngày cảm ngộ hai thiên địa pháp tắc động, tĩnh hay không thì phải xem chính ngươi.

- Bình thường những tuyệt thế thiên tài có thể trong ba ngày cảm ngộ ra một loại thiên địa pháp tắc.

- Thiên tài bình thường thì rất có khả năng không ngộ được một loại thiên địa pháp tắc.

Hóa Kim Chân Quân hỏi:

- Cái này ngươi có muốn không?

Lục Nguyên vừa nghe lập tức dứt khoát gật đầu nói:

- Cái này đi.

Hai thiên địa pháp tắc động, tĩnh chính là thứ mình cần. Trong âm dương thiết tắt cửu âm cửu dương có một âm một dương, tức là nhất động nhất tĩnh, thứ này là điều mình cần.

Hóa Kim Chân Quân đưa một cái phong linh dược hộp vào tay Lục Nguyên. Phong linh dược hộp này vô cùng tinh xảo, Lục Nguyên nhận lấy xong bật cơ quan của phong linh dược hộp, liền thấy một trái cây màu tím đỏ đặt ở chính giữa phong linh dược hộp, dường như có ma lực kỳ diệu.

Hóa Kim Chân Quân nói:

- Nhớ kỹ, trái cây này từ lúc nuốt vào có hiệu quả là ba ngày ba đêm.

Lục Nguyên gật đầu:

- Ba ngày ba đêm ư.

Sau đó hắn không vội vàng nhận khiêu chiến mà ngồi xếp bằng một bên, lấy được liên tiếp thắng một vạn trận rồi có thể nghỉ ngơi một đoạn thời gian dài. Mỗi một con số tròn liên tục liền có thời gian nghỉ ngơi rất dài. Hắn ngồi xếp bằng nhắm mắt nghỉ ngơi, mãi đến ba canh giờ sau Lục Nguyên mới mở mắt ra.

Nghỉ ngơi một trận giờ thì tinh thần phấn khởi.

Lục Nguyên nhìn xuống bầy người dưới ba trăm tầng, hét to:

- Bắt đầu từ bây giờ, mỗi ngày ta sẽ nghênh chiến hai ngàn đối thủ! Ai có gan thì đến đâu!

Lục Nguyên rống như vậy lập tức thiêu đốt không khí bên dưới, khoảnh khắc giống nồi dầu sục sôi.

Bình thường một ngày tiếp chiến đối thủ tối đa là bốn, năm trăm người mà thôi.

Bây giờ Lục Nguyên muốn đem một ngày nghênh chiến bốn, năm trăm đối thủ tăng lên hai ngàn người, áp lực với hắn tăng lên không ít.

Nhưng cũng biểu hiện Lục Nguyên đang khiêu khích.

Thế nào? Ta đồng thời một ngày chiến hai thắng đó, có thể liên tục thắng.

Điều này đối với người dưới lầu là khiêu chiến rõ rành rành, sao không khiến họ cũng sôi sục nhiệt huyết chứ?

Kỳ thực Lục Nguyên bị buộc bất đắc dĩ, Giám Động Minh Tĩnh Quả chỉ có hiệu quả ba ngày ba đêm, không nhân dịp này nắm chắc thì sao luyện thành hai kiếm ý tĩnh động? Một khi bỏ lỡ thôn này là không có điếm nữa. Không chút nghi ngờ, hai chữ động tĩnh chú ý là động, tĩnh. Đấu với người, đủ lại động, đủ loại tĩnh là cách tuyệt nhất hiểu ra động tĩnh. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Cho nên cứ thế bắt đầu khiêu chiến hào hùng to lớn.

Một ngày liên tục chiến với hai ngàn đối thủ.

Đến đây đi, đến hết đi!

Chơi là phải chơi cho đã!

Chiến là phải chiến kích tình!

Ngửa cổ lên, nuốt vào Giám Động Minh Tĩnh Quả trong phong linh dược hộp, chân chính bắt đầu thời gian kích tình.

- Lục Nguyên, người thứ một vạn lẻ một từ ta đến đi!

Là một công tử ăn mặc quý khí bất phảm nhảy lên đài cao. Lục Nguyên đưamắt nhìn lại, không ngờ là Mộ Dung Hoàng Phục.

Lục Nguyên ngây ra:

- Là ngươi.

- Đúng vậy, là ta.

Mộ Dung Hoàng Phục nói:

- Sau khi vào trung ương thiên triều, ta vốn tưởng luôn cố gắng là có thể đuổi kịp ngươi, nhưng bây giờ xem ra vẫn là không theo kịp. Tuy nhiên, nếu đã thế thì sảng khoái đấu một trận đi, xem coi ta với ngươi chênh lệch rốt cuộc lớn bao nhiêu.

- Tốt, đón kiếm!

Lục Nguyên bắn ra một kiếm chỉ, kiếm chỉ này tuy là hắn tùy tiện bắn ra nhưng bây giờ Lục Nguyên tùy tiện cũng có uy lực to lớn. Kiếm khí cực kỳ mênh mông như giang hà cuồn cuộn ập hướng Mộ Dung Hoàng Phục. Mộ Dung Hoàng Phục thầm kinh, tay chuyển ở trước người lấy ra một tấm thuẫn băng tinh.

Kiếm khí như giang hà của Lục Nguyên đánh vào mặt băng tinh thuẫn lập tức bắn ngược về.

Cái này! Này là pháp bảo hệ phản đạn!

Chỉ là pháp bảo hệ phản đạn thì không tính cái gì, cố tình pháp bảo hệ phản đạn của ma đạoph mới rồi bắn ra trên bảy mươi phần trăm, tuy chỉ là bảy mươi phần trăm dưới hỗn động cảnh, nhưng cũng rất đáng sợ rồi. Người đứng xem có một ít sáng suốt thầm nghĩ trong bụng, xem ra pháp bảo văn minh lại có một đệ tử khá xuất sắc.

Lục Nguyên cũng mỉm cười. Mộ Dung Hoàng Phục tiến vào là pháp bảo văn minh, hơn nữa tu hành pháp bảo hệ phản đạn, thú vị. Hắn lại giơ tay lên, kiếm khí phun ra, hóa thành từng đạo kiếm khí trường hà lao hướng Mộ Dung Hoàng Phục. Tấm thuẫn của Mộ Dung Hoàng Phục không ngừng biến đổi.

Lục Nguyên đang quan sát phản đạn thuẫn của Mộ Dung Hoàng Phục, sau khi ăn vào Giám Động Minh Tĩnh Quả, cảm giác nắm giữ động và tĩnh vượt xa bình thường trên trăm lần. Hắn quan sát, chỉ cảm thấy phản đạn thuẫn trong quá trình bắn ngược là từ động chuyển tĩnh, rồi chuyển động, tự do chuyển đổi, đây là một quá trình rất huyền diệu, nếu không phải hắn ăn Giám Động Minh Tĩnh Quả thì e rằng không thể nhìn thấu.