Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 538: Thứ hai (thượng)




Lục Nguyên không chút khách sáo ngự bạch đế kiếm đạo chạy ở đằng trước nhất. Thủy triều xám bạc không ngừng đuổi theo phía sau, tốc độ đang tăng nhanh, biến nhanh không ngừng. Lúc này, có tiếng hét thảm rồi bị thủy triều xám bạc nuốt mất. Người đó hét thảm một tiếng lập tức bị thủy triều xám bạc đóng băng, thoạt trông không có nguy hiểm tính mạng, nhưng biểu hiện tại cửa thứ nhất, không thể nghi ngờ gã thành tích kém nhất, vậy thì được tài nguyên e rằng kém nhất trong ba mươi người. Khó khăn lắm mới cực kỳ may mắn tiến vào cấm địa, kết quả không được bao nhiêu tài nguyên, đó mới là việc bực mình nhất.

Lục Nguyên ngoái đầu nhìn, thầm nhủ, cửa thứ nhất Thái Hoàng Thiên thủy triều chắc là thử thách về tốc độ rồi.

Bạch đế kiếm đạo của Lục Nguyên vốn cực nhanh, tất nhiên là bay đằng trước ba mươi người. Thấy thế, lập tức có tăng thêm điện kiếm ý. Điện kiếm ý bỏ vào bạch đế kiếm đạo thì tốc độ càng nhanh vài phần. Lúc này hắn cách thủy triều xám bạc khá xa nên còn có tâm tình nhìn đôi chút.

Quay đầu lại phát hiện một số người tốc độ không nhanh, mắt thấy sắp bị thủy triều xám bạc cuốn lấy, lập tức có người đánh ra một pháp thuật, dường như là loại thổ chướng thuật, muốn làm chậm lại thủy triều xám bạc. Tuy nhiên, thủy triều xám bạc không chút khựng lại mang theo người lẫn pháp thuật cùng đông trong thủy triều.

Đó là ai? Sử dụng pháp thuật có sáng ý như vậy. Ngươi làm ra pháp thuật sáng ý gì thế này? Một tên mập thấy sắp bị thủy triều xám bạc bắt được, chớp mắt dùng kim cầu thuật. Kim cầu thuật là pháp thuật loại phòng thủ, tiếp thu ngũ hành chi kim vào người cấu thành quả cầu, khiến kẻ địch tạm thời không thể công kích bản thể. Nhưng thủy triều xám bạc đâu quan tâm nhiều thế, lập tức đông luôn tên mập và pháp thuật.

Kia chẳng phải là tiểu công chúa Chân Nhất Môn Dạ Cơ Tuyết đó sao? Chỉ thấy khi Dạ Cơ Tuyết sắp bị thủy triều xám bạc cuốn lấy thì đánh ra pháp bảo họ thân Chân Nhất Lệnh. Trên đỉnh đầu nàng chớp mắt dựng một cái dù to, đó là Vạn Pháp Bất Xâm Đại Tán, nhưng chỉ chống đỡ mấy giây rồi bị thủy triều xám bạc đông lại.

Có người đánh ra kiếm pháp, nhưng kiếm pháp có diệu cỡ nào ở trước mắt thủy triều xám bạc cũng không có bất cứ tác dụng gì, chớp mắt người và kiếm bị đông lại.

Kiếm pháp vô dụng! Pháp thuật cũng không được! Võ đạo vô vụng! Pháp bảo mất linh!

Tất cả mọi thứ đều vô dụng cả.

Bây giờ còn sót lại hai mươi người đều hiểu rằng, đối mặt thủy triều xám bạc cách duy nhất là chạy càng nhanh càng tốt. Cửa này chính là tốc độ, còn lại không thể làm gì, càng lâu bị thủy triều xám bạc đông lại thì sẽ được đánh giá càng cao. Mọi người yên lòng, bắt đầu không ngừng chạy như bay.

Lục Nguyên không mấy căng thẳng, tuy hắn không cố ý luyện tốc độ bay cái gì nhưng bạch đế kiếm đạo thêm vào điện kiếm ý, cái này không bình thường chút nào, cho nên hắn luôn bay trước nhất.

Sau đó là từng người bị thủy triều xám bạc bắt lấy, từng tiếng hét thảm vang lên, bị đóng băng.

Thủy triều xám bạc đúng là siêu thật.

Bây giờ hoàn toàn là chơi trò tốc độ sinh tử.

Mọi người đang so ai nhanh hơn ai.

Lúc này chỉ còn lại hơn mười người. Lại nghe á một tiếng, một người nữa bị thủy triều xám bạc bắt lấy. Vốn lấy thực lực của Bách Lý Băng có thể kéo chậm chút nữa nhưng trước đó không lâu trong trận Liệp Long Hải nàng trọng thương trong tay Hiên Viên Lệnh, dù sau này dùng nhiều linh dược nhưng thân thể không hồi phục đến mười phần mười. Lần này trước thủy triều xám bạc, mọi người đều hết sức liều mạng, nàng không cẩn thận bị thương, đau đớn thất thần bị thủy triều xám bạc đông lại.

Ngay cả cao thủ như Bách Lý Băng cũng bị thủy triều xám bạc bắt lấy, người còn lại ngay càng ít ỏi.

Đương nhiên số người còn lại đều tò mò, thanh y thanh niên chạy ở trước nhất là ai? xem hắn chắp kiếm thì chắc là người Kiếm Môn, nhưng trước nay không nghe nói Kiếm Môn ra nhân vật trẻ tuổi xuất sắc.

Lại á một tiếng, lại có người bị đóng băng.

Bây giờ người còn lại ngày càng ít. Thủy triều xám bạc không ngừng tăng tốc, lại á một tiếng, Triệu Thiên Lôi cũng bị thủy triều xám bạc bắt lấy.

Bây giờ chỉ còn lại ba người.

Đan dược văn minh Lý Thọ, Chân Nhất Môn Tống Duy Nhất, Kiếm Môn Lục Nguyên.

Trong ba người thì hai người trước có danh tiếng khá lớn, chỉ mình Lục Nguyên trừ trong Kiếm Môn còn lại hoàn toàn vô danh.

Bây giờ không ai rảnh bận tâm nhiều vậy, trước thủy triều xám bạc, mọi người đều đang chưoi trò sinh tử tốc độ, giờ trong đầu suy nghĩ duy nhất là phải bay càng nhanh, rảnh đâu chú ý người xung quanh.

Đan dược văn minh Lý Thọ bình thường chú ý nghiên cứu tốc độ, giờ nuốt vào viên tuyệt tốc đan. Tuyệt tốc đan có thể đme tốc độ của gã bùng nổ đến tình trạng cực cao, đan dược văn minh là văn minh chuyên môn nghiên cứu đan dược, đủ các loại đan dược đồi có nghiên cứu cả. Nuốt uống tuyệt tốc đan, tốc độ của Lý Thọ lại tăng nhiều.

Tống Duy Nhất thì lấy ra pháp bảo dong dực, pháp thuật vận.

Kiếm Môn Lục Nguyên cũng lấy ra bạch đế kiếm đạo của mình, điện kiếm ý, đều dùng hết, pháp lực đẩy đến cực hạn.

Xoạt một tiếng, Tống Duy Nhất bị thủy triều xám bạc bắt lấy.

Một lát sau, ào một tiếng, Lục Nguyên cũng bị thủy triều xám bạc đóng băng.

Qua không lâu, lúc này thủy triều xám bạc đã nhanh như chớp ập xuống Lý Thọ.

Đông lại hết ba mươi người rồi, thủy triều xám bạc lại vọt lên một khoảng cách mới chậm rãi dừng thế đi. Lát sau, thủy triều xám bạc chậm rãi tan, nhiều người bị thủy triều xám bạc đông lại từ từ rơi xuống, một lát sau ai nấy hồi phục năng lực hoạt động.

Mới rồi cái loại cùng thủy triều xám bạc chưoi trò sinh tử tốc độ đúng là quá đã. Đây chính là Thái Hoàng Thiên thủy triều, nếu lại có cơ hội chơi một lần thì chắc chắn mọi người rất muốn thử, vì lần này chưa đã.

Mọi người phát hiện chỗ bia đá cấm địa Thái Hoàng Thiên Tôn có dao động nguyên khí, lập tức bay đến đó. Mỗingwười có cách bay của riêng mình, chỉ người Kiếm Môn là ngự kiếm đi. Lục Nguyên ngự kiếm mà đi, tới chỗ đó thì thấy bên cạnh bia đá cấm địa Thái Hoàng Thiên Tôn xuất hiện bảng danh sách.

Hạng nhất rõ ràng là cái đầu Lý Thọ, hiển nhiên cấm địa tự động mô phỏng đầu Lý Thọ.

Hạng hai đương nhiên là đầu Lục Nguyên.

Hạng ba là Tống Duy Nhất.

Hạng bốn là Triệu Thiên Lôi. Từng tên xuống dưới, lần này Bách Lý Băng phát huy hơi tệ, ở hạng mười.

Mọi người xem xong tấm danh sách mới xuất hiện, bất giác nhìn hướng cái đầu hạng hai, rất nhanh tìm ra Lục Nguyên.

- Người đó là ai?

- Không biết, xem khí thế thì còn trẻ.

Tại trung ương thiên triều, đa số người sống quá lâu, lâu lắm rồi, thích dùng diện mạo gì là có cái đó, vậy nên xem tuổi thường xem khí thế. Khí thế của người lớn tuổi và trẻ tuổi hoàn toàn khác nhau, tùy tiện cảm giác liền thấy ra ngay. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

- Chẳng ngờ là hạng hai, người đó là ai vậy?

- A, ta biết người này!

Triệu Thiên Lôi suy nghĩ một lúc, nói:

- Người này là Lục Nguyên.

Bởi vì biểu hiện của Lục Nguyên trong cuộc chiến chỉ đạo với pháp cổ văn minh, ý nghĩa lôi pháp có hơi điều tra tư liệu về hắn, vừa lúc Triệu Thiên Lôi có nhìn nên nhận ra ngay.

- Người này trong tranh tài cuộc chiến chỉ đạo pháp cổ văn minh thắng người mới pháp cổ văn minh.