Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 361: Kiếm đạo thất (thượng)




- Không phải chứ, không lẽ hắn nghĩ chỉ dựa vào loại kiếm pháp hạng hai thế này sẽ luyện thành kiếm pháp tuyệt thế chắc?

- Ngu thật.

- Không biết người như vậy tại sao được gọi là tuyệt thế thiên tài?

- Thành tích sáu mươi điểm chắc không phải là Tấn quốc bỏ hết vốn ra nâng lên đó chứ?

- Ha ha.

Những người đó bàn tán Lục Nguyên hoàn toàn không nghe lọt tai, chìm đắm trong trạng thái say mê, muốn cùng lúc học nhiều kiếm ý, đó là việc khó khăn biết bao. Bên cạnh đám người bàn tán cái gì hắn không nghe, vùi đầu vào trong 'Ngũ Nguyệt Thảo Trường Oanh Phi kiếm pháp'.

Những người đó còn đang xì xầm, một ông lão áo đen đi vào trong tàng thư các. ông lão mặc áo đen đi tới, trong sân liền yên tĩnh. Mới rồi đám người còn đang bàn tán đều im lặng.

Người này là trong hai trăm người xếp hạng ba, Mộ Dung quốc, Mộ Dung Thất.

Mộ Dung Thất khác với Mộ Dung Hoàng Phục.

Mộ Dung Hoàng Phục là thiếu niên đắc ý, ba trăm tuổi đã đến đỉnh đại đạo cảnh ngũ tầng, được xưng là tuyệt thế thiên tài, lần này rất có khả năng trùng kích tiến vào trung ương thiên triều.

Mộ Dung Thất khác với Mộ Dung Hoàng Phục. Mộ Dung Thất bây giờ là chín trăm năm mươi ba tuổi, năm đó cũng được gọi là thiên tài nhưng liên tiếp trùng kích vẫn không thể vào trung ương thiên triều. Gã biết rõ muốn vào trung ương thiên triều rất khó, bây giờ là lần thứ ba Mộ Dung Thất trùng kích trung ương thiên triều, cơ hội cuối cùng trong đời, không thành công thì thành nhân.

Mộ Dung Thất khác với Mộ Dung Hoàng Phục thiếu niên đắc chí.

Mộ Dung Thất cẩn thận, tỉ mỉ, quan sát kỹ càng.

Ví dụ như Lục Nguyên, người được gọi là tuyệt thế thiên tài nhưng xếp hạng lại ở áp chót.

Mộ Dung Thất có nghe nói nhiều về Lục Nguyên, e rằng tuyệt thế thiên tài không phải giả, bây giờ xếp hạng hai trăm là có lý do gì đó. Mộ Dung Thất vào tàng thư các là muốn tìm một quyển sách, nhưng thấy Lục Nguyên chăm chú đọc sách thì thầm nghĩ rằng, tiểu tử này chắc không tầm thường. Mơ hồ Mộ Dung Thất trực giác Lục Nguyên rồi sẽ là đối thủ của Mộ Dung Hoàng Phục kinh thế thiên tài.

Quang!

Một sấm sét to lớn chấn trong tàng thư các phong vũ một mảnh.

Xếp hạng trên Việt Lộc Sơn, một là khiêu chiến giữa hai trăm thượng nhân, thách đấu thắng sẽ có điểm, thua thì mất điểm.

Hai là tại kiếm đạo thất, pháp đạo thất, tốc độ thất trùng kích, có thể vào sâu bên trong là sẽ được nhiều điểm hơn.

Hai bên hợp thành toàn thứ hạng.

Bây giờ Lục Nguyên đi hướng kiếm đạo thất, hắn tạm thời không có ý định trùng kích kiếm đạo thất kiếm điểm. Bây giờ hắn tu hành luân hồi, đang ở lúc mấu chốt, mơ hồ cảm giác các kiếm ý nhưng chậm chạp không thể luyện thành.

Mình đã thông qua lý luận vậy là quan sát đủ rồi, chắc là nên thực hành.

Tại Việt Lộc Sơn, muốn thực hành luyện kiếm thì đi kiếm đạo thất chắc là lựa chọn không tệ.

Lục Nguyên theo bản đồ rất nhanh tìm ra kiếm đạo thất, trên kiếm đạo thất có tấm biển, nó chi một hàng kỷ lục.

'Mộ Dung Hoàng Phục, trùng kích tầng thứ tư kiếm đạo thất.'

'Chung Hạ Minh, trùng kích tầng thứ ba kiếm đạo thất.'

'Mộ Dung Thất, trùng kích tầng thứ ba kiếm đạo thất.'

Chỉ ghi nhớ mười hàng đầu, những người này đều có kỷ lục trong kiếm đạo thất, trong số đó chỉ mình Mộ Dung Hoàng Phục là đến tầng thứ tư, trùng kích tầng thứ ba cực kỳ ít ỏi, đa số là trùng kích đến tầng thứ hai mà thôi. Kiếm đạo thất cực kỳ khó xông, khó đến không thể tưởng tượng.

Lục Nguyên là một trong hai trăm thượng nhân, lúc tiến vào Việt Lộc Sơn được một khối đồng bài, ký hiệu thân phận của mình, giờ hắn dựa vào đồng bài tiến vào trong kiếm đạo thất.

'Thành công tiến vào tầng thứ nhất kiếm đạo thất, dấu hiệu người Tấn quốc, Lục Nguyên, tổng hợp số điểm kiếm đạo thất, pháp đạo thất, tốc độ thất xếp hạng hai trăm.'

Hắn vừa vào tầng thứ nhất kiếm đạo thất thì thấy trên đầu bài biểu hiện một hàng tin tức, xem ra đồng bài trong tay còn có công dụng như vậy.

Lục Nguyên phát hiện bây giờ mình đang ở trong gian phòng không tính quá lớn, đây là tầng thứ nhất kiếm đạo thất ư? Không gian này cho Lục Nguyên cảm giác hơi lạ, không hoàn toàn là không gian thật mà ở nửa ảo nửa thật.

Trong không trung xuất hiện một hàng chữ.

'Trong kiếm đạo thất, chỉ kiểm tra kiếm đạo thất, bất cứ yêu thú nào đều tương đương pháp lực của ngươi.'

'Tầng thứ nhất kiếm đạo thất sẽ có sáu con yêu thú đại đạo cảnh nhất tầng xuất hiện.'

Trong không khí lại xuất hiện chữ, chưa đợi Lục Nguyên phản ứng lại thì chữ đã biến mất. Trong sân lập tức xuất hiện bốn con yêu thú đại đạo cảnh nhất tầng. ở ngay mặt hắn là một con yêu thú bộ dạng cực kỳ dữ tợn, thương bối kim phát, Trường Tí Kim Nhu. Loại Trường Tí Kim Nhu này chính là yêu thú trong yêu thú, trước nay đều nuốt yêu thú khác, lực lớn vô cùng, năng lực chiến đấu kinh người.

Bốn phương tám hướng còn có năm con yêu thú khác, trong đó có Kim Chu phun ra hai tơ kim ngân. Có bay trên trời Thiên Niên Hỏa Điêu, toàn thân rực cháy lửa, đôi mắt hung ác kim nhãn thần bào, có bạch hàn thiên bức.

Sáu con yêu thú, bao vây Lục Nguyên.

Kiếm đạo thất này quả nhiên cực kỳ khó khăn.

Chỉ là tầng thứ nhất đã phải đối phó sáu yêu thú có cùng pháp lực.

Tu tiên giả bình thường đối phó một quái thú cùng cấp pháp lực đã rất khó.

Đám thượng nhân tiến vào Việt Lộc Sơn tu hành đa số là nhân tài, không ai yếu cả, nhưng muốn cùng lúc đối phó sáu yêu thú pháp lực bằng mình thì không dễ dàng.

Tất nhiên đó không bao gồm Lục Nguyên. Lục Nguyên bình thường toàn là vượt cấp thắng địch, đến sáu yêu thú cùng cấp thì có khó khăn gì?

Giờ Lục Nguyên lấy quái vật kiếm đạo thất làm luyện tập, nhoáng tay lên rút ra Dưỡng Ngô linh kiếm. Thi triển ra Dưỡng Ngô kiếm pháp, không vội giải quyết dứt điểm đối thủ, hắn không ngừng luyện kiếm pháp gần đây xem, cái gì mà 'Hóa Nê Linh Lạc ba trăm sáu mươi mốt kiếm', 'Ngũ Nguyệt Thảo Trường Oanh Phi kiếm pháp', 'Hạ Sa kiếm pháp', vân vân và vân vân.

Lục Nguyên luyện kiếm pháp, sử dụng từng chiêu thức với quái vật không nhanh chút nào.

Hắn vừa sử dụng vừa cảm giác nhiều kiếm ý.

Đánh đến sướng thì sử dụng cả thiên ngộ thạch, nhiều kiếm ý ở trong đầu óc không ngừng vòng quanh. Nếu lần này có thể thành công, một lần hiểu ra không phải một kiếm ý mà sẽ là nhiều kiếm ý. Còn một lần có thể ngộ bao nhiêu kiếm ý thì Lục Nguyên không biết nữa.

........ Nguồn truyện: Truyện FULL

- Ha, người mới đi vào là tuyệt thế thiên tài Lục Nguyên đấy, giờ còn ở trong tầng thứ nhất kiếm đạo thất chưa ra đấy.

- Không phải chứ, tuyệt thế thiên tài, nghe nói nổi danh kiếm thuật mà sao còn ở mãi tầng thứ nhất kiếm đạo thất vậy?

- Chắc không phải chỉ biết về kiếm pháp đi?

Mấy người ra khỏi tầng thứ nhất kiếm đạo thất nói. Mỗi người vào trong tầng thứ nhất kiếm đạo thất đều là độc lập, sẽ không ảnh hưởng nhau. Họ chỉ vừa mới ra khỏi tầng thứ nhất kiếm đạo thất, kết quả nhìn bên ngoài biểu hiện Lục Nguyên còn ở trong tầng thứ nhất kiếm đạo thất, không ít người cảm thán.

Trong đám người bàn tán, không biết khi nào thì Mộ Dung Thất đứng đó, gã chắp tay đứng. Lục Nguyên luôn ở tại tầng thứ nhất kiếm đạo thất thì đúng là lạ, giờ Mộ Dung Thất càng ngày càng nhìn không thấu Lục Nguyên, hắn tuyệt đối không nên biểu hiện ra thực lực như thế này.