Đệ nhị trọng gọi là thiên địa pháp tắc. Đặc điểm quan trọng của nó là có thể quan sát được dấu vết của thiên địa. Khi đạt đến đệ nhị trọng thì có thể khống chế một đầu thiên địa pháp tắc, được gọi là thiên địa pháp tắc chi cảnh.
Đệ tam trọng chư đa pháp tắc là nắm giữ rất nhiều pháp tắc chi cảnh.
Đệ tứ trọng pháp tắc quy nhất là rất nhiều pháp tắc quy nhất hóa thành một lời niệm chú.
Đệ ngũ trọng nguyên anh hóa sinh là rất nhiều pháp tắc trong đó tìm pháp tắc bổn mạng, hóa sinh trở thành nguyên anh.
Đệ lục trọng nguyên anh chúa tể, là nguyên anh chúa tể sở hữu tất cả pháp tắc.
Đệ thất trọng đầu đính khánh vân là rất nhiều pháp tắc hợp làm một, nguyên anh làm chủ, sinh ra đầu đính khánh vân. Lúc ấy, Chu Thanh Huyền, Sở Đoạn, Đông Phương Yêu đã tế ra được đầu đính khánh vân.
Đệ bát trọng thiên địa pháp tương là rất nhiều pháp tắc bắt đầu sáp nhập vào trong nguyên anh, hóa sinh thành pháp tướng.
Đệ cửu trọng vô thương kim thương là pháp tướng phản hồi bản thân, cường hóa thân thể đến vô thượng kim thân chi pháp.
Đệ thập trong đại viên mãn là trùng kích đến viên mãn chi cảnh của đại đạo cảnh. Khi đến cảnh này thì có thể trùng kích Đại cảnh giới, Hỗn Dòng cảnh.
Trong mười cảnh giới của Đại Đạo cảnh, mỗi một cảnh giới về sau đều quan trọng hơn so với cảnh giới trước đó, có thể khống chế được thiên địa nguyên khí, thiên địa pháp tắc, nguyên anh hóa sinh kết thành đầu đính khánh vân, hóa ra thiên địa pháp tương, ngưng tụ thành vô thượng kim thân. Mỗi một cấp độ đều rất quan trọng. Một khi tu thành thì lợi hại vô cùng.
Rốt cuộc cũng đã thành tựu Đại Đạo cảnh, Lục Nguyên thở phào một hơi.
Lúc này chỉ cảm thấy pháp lực bản thân đã đổi thành pháp lực tinh khiết, cuồn cuộn chuyển động toàn thân. Vốn lúc trước, pháp lực giống như một con suối nhỏ, nhưng hiện tại pháp lực lại giống như một con sông lớn, lưu chuyển bên trong thân thể của Lục Nguyên.
Bao nhiêu lần tiến đến hiểm cảnh, bao nhiêu lần đối mặt với đối thủ cường đại, bao nhiêu lần xuất kiếm, bao nhiêu lần tu hành, bao nhiêu lần hấp thu linh khí, bao nhiêu lần đoạt được dị thú hôm nay hết thảy, hết thảy đều hóa thành sự thống khoái. Rốt cuộc trả giá nhiều như vậy đổi lại thành tựu lần này, tiến đến Đại Đạo cảnh. Đây được xem như sự hồi báo vô cùng lớn.
Lục Nguyên cảm giác được pháp lực toàn thân giống như hai dòng sông cực lớn.
Lục Nguyên vốn không biết, Đại Đạo cảnh bình thường, pháp lực toàn thân đã giống như một dòng sông cực lớn. Mà lúc này, pháp lực của Lục Nguyên so với Đại Đạo cảnh nhất trọng bình thường phải cường đại hơn nhiều, giống như hai dòng sông cực lớn.
Pháp lực toàn thân thống khoái như vậy, vượt xa khi đạt được Trường Sinh cảnh.
Lục Nguyên rốt cuộc đã hiểu được vì cái gì mà Trường Sinh cảnh tuyệt đối đánh không lại Đại Đạo cảnh. Cái này thật là kém quá xa rồi. Nếu mình không phải mượn Huyền Họa Tử, Minh Kiếm Tử hai đại khôi lỗi thì không có khả năng vượt qua sự khác biệt này, khoảng cách chênh lệch không thể tưởng tượng được.
Lục Nguyên toàn thân lần đầu tiên chảy đầy pháp lực khổng lồ như vậy, chỉ cảm thấy muốn phát tiết một phen, liền lập tức bay lên trên không sông Hắc Thủy, đối với sông Hắc Thủy liên hoàn xuất kiếm. Một kiếm tiếp một kiếm oanh xuống dưới. Thủy hoàng kiếm đạo đánh ra, biết bao nhiêu vật trong sông Hắc Thủy bị đánh bay lên, ngay cả một số cấm pháp cũng bị Lục Nguyên trực tiếp phá vỡ.
Đó là Vạn diệu cấm pháp Hắc Thủy.
Đó là Cùng sinh dụ đồ cấm pháp Hắc Thủy.
Hai cấm pháp quan trọng này, trước kia có rất nhiều Tu tiên giả Đại Đạo nhất trọng dùng pháp lực đánh từ trên xuống mà không một chút sứt mẻ. Chỉ có thượng nhân trong số Đại Đạo cảnh nhị trọng Thiên địa pháp tắc mới có thể dùng pháp lực từ trên phá hư xuống. Nhưng Lục Nguyên đang là Đại Đạo cảnh nhất trọng một kiếm bổ xuống, hai cấm pháp này rõ ràng bị phá hư.
Lục Nguyên pháp lực hùng hậu như thế nào lại vượt qua cả Đại Đạo cảnh nhất trọng, mà đạt tới vị trí thượng nhân Đại Đạo cảnh nhị trọng thiên địa. Điều này thật sự quá mạnh mẽ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Những người khác hoàn toàn không tưởng tượng nổi.
Nhưng trái với tưởng tượng, Lục Nguyên vừa rồi trải qua thiên kiếp như Thập giáp tử thần mộc kiếp, Chư thiên hỏa thần kiếp…đều là những kiếp nạn Đại Đạo cảnh bình thường căn bản không gặp được chứ đừng nói đến Thủy hoàng thiên kiếp đáng sợ như vậy. Sau khi trải qua thiên kiếp, pháp lực tăng lên có thể so sánh với Đại Đạo cảnh nhị trọng cũng là chuyện bình thường.
Đương nhiên, coi như là pháp lực không sai biệt lắm. Nhưng nếu so về chiêu thức ảo diệu thì Đại Đạo cảnh nhị trọng thiên địa pháp tắc thượng nhân vẫn hơn Lục Nguyên. Dù sao bọn họ có thể khống chế thiên địa pháp tắc, còn Lục Nguyên thì không thể.
Nhưng, nếu tăng thêm chiêu thức, Lục Nguyên cùng với nhóm thượng nhân Đại Đạo cảnh nhị trọng đến tột cùng ai mạnh ai yếu cũng không biết.
Lục Nguyên thi triển một phen, mới cảm giác pháp lực toàn thân theo thời gian từ từ bình thưởng trở lại.
Mục tiêu kế tiếp của hắn chính là trùng kích đến cảnh giới rất cao.
Trong tu tiên giới, một khi đạt đến Đại Đạo cảnh thất trọng Đầu đính khánh vân thì có thể được gọi là tông sư. Mà Tấn Nguyên hai nước, kể cả yêu ma lòng đất tổng cổng chỉ có tám vị tông sư. Đông Phương Yêu đã chết, nhưng bây giờ Nhâm Độc đã bổ sung vào, cũng còn đủ tám người. Nếu như hắn có thể tăng lên Đại Đạo cảnh ngũ trọng, Đại Đạo cảnh lục trọng thì chiến lực có thể thẳng lên đỉnh cấp hai nước Tấn Nguyên.
Tựa hồ, cửa ải gian nan chính mình đã sắp trèo qua được.
Đương nhiên, nói như thế, tựa hồ như sắp trèo lên đến đỉnh núi, nhưng khi đứng ở sườn núi thì thấy rất gần, nhưng thực tế xem ra lại rất xa.
Lục Nguyên phát tiết một phen, vẫn còn muốn công phá hai bên bờ sông Hắc Thủy.
Vừa rồi, Lục Nguyên dẫn phát Thiên kiếp, khiến chung quanh trở nên hoang tàn. Hiện tại một lần nữa, lại đánh phá hết tám trăm dặm sông Hắc Thủy. Chuyện còn lại là của chính đao tiên môn. Lục Nguyên chỉ là một phần tử trong đó. Hơn nữa, Lục Nguyên hiểu rất rõ, thực lực của mình hiện tại tuy đã tăng lên Đại Đạo cảnh, nhưng so với thực lực của yêu ma sông Hắc Thủy thì vẫn còn kém xa.
Lục Nguyên và mọi người đều trở về công việc của mình.
Khi Lục Nguyên trở về, đã có người tìm hắn nói chuyện ngay. Người tìm hắn nói chuyện chính là Phong Chủ Bắc Phong Phương Nho. Tại Bắc Phong Xuất Vân Tiên Cảnh tuy còn sáu vị Đại Đạo cảnh, nhưng họ đã lui xuống, không còn khả năng quản lý quá nhiều chuyện. Bọn họ hiện tại đã đem mọi chuyện giao cho Phương Nho. Khi nào Bắc Phong cần chiến lực, cần sự hỗ trợ thì bọn họ mới ra tay.
Phương Nho nói:
- Kỳ thật đây chỉ là thông báo thường lệ đến cho mọi người biết về chuyện của ngươi.
Lục Nguyên có chút khó hiểu. Chuyện của mình nhất định phải cho người khác biết không? Nhưng hắn cũng im lặng chờ Phương Nho nói tiếp.
Phương Nho nói tiếp:
- Không bao lâu nữa, ngươi sẽ tiếp nhận một đợt huấn luyện đặc biệt, chuẩn bị tiến vào Trung Ương Thiên Triều.
- Đến Trung Ương Thiên Triều?
Lục Nguyên khẽ giật mình.
- Đúng, đến Trung Ương Thiên Triều.
Phương Nho gật đầu.
- Trung Ương Thiên Triều chính là Đại địa trung ương. Trên mặt đất thiên đình, độ nồng đậm của nó gấp mười lần so với chúng ta, thậm chí mấy chục lần. Chúng ta tại đây đều là trưởng lão, nhưng rất ít người tiến đến Đại Đạo cảnh. Nhân vật đứng đầu đệ tử chân truyền có thể tiến lên Đại Đạo cảnh, trưởng lão có thể tiến lên Đại Đạo cảnh thì có thể bổ sung lực lượng. Trường Sinh chân chính cũng có, Đại Đạo cũng có và Hỗn Dòng cảnh cũng có.
- Ngươi cho dù đến nơi nào thì ở nơi đó cũng nhận được sự đề cao thật lớn. Ở Tấn quốc, ngươi tuy tiềm lực rất lớn, nhưng cũng sẽ phải gánh trách nhiệm thật lớn. Năm đó Yến sư bá, Chu sư bá, Sở sư bá những người này đều đi qua Trung Ương Thiên Triều. Mà lúc ấy, đời thứ tám đệ ngũ Trác Không Đảng ngươi cũng nghe qua chứ, ông ấy cũng đã tiến vào khảo hạch Trung Ương Thiên Triều, nhưng không thể qua. Đời thứ tám là một đời hoàng kim, có đến ba người có thể tiến vào Trung Ương Thiên Triều. Đời thứ bảy không ai có thể tiến vào Trung Ương Thiên Triều. Độ khó của nó bởi vậy có thể tưởng tượng được.
- Tất nhiên, trước khi để cho ngươi bước vào cuộc khảo hạch thì sẽ có một đợt huấn luyện đặc biệt.
Phương Nho nói.
Kỳ thật thì Phương Nho đối với cái này cũng không hiểu rõ lắm, bất quá chỉ là máy móc thôi.
Dù sao, Phương Nho bây giờ cũng chỉ là Trường Sinh Thập Trọng. Ông ta tuy bề ngoài không có biểu lộ gì, nhưng đối với việc Lục Nguyên trùng kích được Đại Đạo cảnh thì cũng không ngừng hâm mộ. Ông ta kẹt ở Trường Sinh Thập Trọng lâu rồi, chậm chạp không đột phá được Đại Đạo cảnh. Cuối cùng cũng là công dã tràng. Những lời này cũng không phải là nói suông.
Trung Ương Thiên Triều sao?
Lục Nguyên không khỏi khẽ giật mình.
Đúng vậy, kỳ thật đã sớm minh bạch, hành trình của mình sẽ còn phải trải qua Trương Ương Thiên Triều.
Dù sao, chỗ đó mới thật sự là một sân khấu lớn.
Nhưng chuyện này nói sau.
Lục Nguyên cảm giác rất cổ quái. Chính mình chẳng qua uống có chút say nên sau đó ngủ trong chốc lát. Khi tỉnh lại, có người nói với hắn, chi dịch sông Hắc Thủy đã xong. Bạch Phát Ưng Vương trong bốn Đại yêu vương đã chết. Tử Lân Yêu Vương và Xích Dực Yêu Vương hai người đều đã bỏ trốn.
Sau đó, hắn còn được biết, chiến cuộc ở thế giới trong lòng đất cơ bản đã xong.
Cái này cũng thật nhanh quá.
Chính mình vừa vặn trải qua một hồi chiến đấu ở Bất Tử, mà chính đạo tiên môn tấn công lòng đất tốt xấu cũng chẳng bao lâu đã muốn xong rồi.
- Kỳ thật rất đơn giản.
Bắc Phong Xuất Vân Tiên Cảnh Lục Thanh Đào nói.
Lục Thanh Đào cũng là người thích uống rượu, nên cũng có vài phần cảm tình với Lục Nguyên.
Lục Thanh Đào nói tiếp:
- Đông Phương Yêu chết rồi, Nhâm Độc không có lập tức thượng vị. Bởi vậy, yêu ma trong lòng đất không có khả năng ngăn cản được chính đạo tiên môn. Lúc này hành động tất phải thắng. Bởi vì cơ hội quá tốt, nên so với trong tưởng tượng đơn giản hơn rất nhiều.
- Đương nhiên, đây cũng là do Yến sư huynh năm đó một tay tạo dựng nên ưu thế ngàn năm. Đến bây giờ đã khuếch trương trình độ của chính đạo tiên môn mạnh hơn yêu ma trong lòng đất. Hơn nữa, mười vạn yêu ma tấn công Hoa Sơn đã làm tổn thương nguyên khí, lại đụng phải yêu ma bên trong đang loạn nên trận chiến này thắng là điều tất nhiên.
- Hơn nữa còn thắng một cách đơn giản.
Lục Nguyên không khỏi khẽ giật mình:
- Nhâm Độc kia vì sao lại không thừa cơ tiếp nhận vị trí Thánh Đế yêu ma?
Lục Thanh Đào uống cạn một ky:
- Nhâm Độc từ lâu không có xuất hiện, đột nhiên tiếp nhận, lại phải đối phó với công kích của chính đạo tiên môn thì chỉ sợ là khó gánh vác được. Đến lúc đó bại binh là không tránh khỏi. Thứ hai, vốn yêu ma trong lòng đất là tam quốc đỉnh lập Đông Phương Yêu, Phương Tà và Kinh Hoàn Chân. Vốn Phương Tà và Kinh Hoàn Chân lưỡng yêu liên thủ, gây áp lực với Đông Phương Yêu. Mà bây giờ, Nhâm Độc rõ ràng là muốn mượn chính đạo tiên môn để gây áp lực cho yêu ma, mượn cơ hội cho Phương Tà cùng Kinh Hoàn Chân thần phục.
- Hiển nhiên, Nhâm Độc muốn đem cơ nghiệp ngàn năm trong lòng đất vứt bỏ đi. Lại để cho Phương Tà cùng Kinh Hoàn Chân gia nhập dưới tay hắn. Đây chính là ý định của Nhâm Độc.
- Hơn nữa, Kinh Hoàn Chân và Phương Tà, dưới áp lực của chính đạo tiên môn cũng có khả năng hướng về Nhâm Độc.
Lục Thanh Đào phân tích thế cục;
- Mà chính đạo tiên môn bên này, sư huynh Sở Đoạn cùng với những trưởng lão khác làm sao mà không biết ý định của Nhâm Độc. Chỉ là kể từ đó có thể bình định thế giới trong lòng đất, lập nên sản nghiệp to lớn, bất hủ muôn đời thì bọn họ tất nhiên cũng vui vẻ rồi.
- Cho nên, chiến dịch này chính đạo tiên môn chiếm tiện nghi. Nhâm Độc cũng chiếm tiện nghi. Phương Tà cùng Kinh Hoàn Chân và những thủ hạ của Đông Phương Yêu phải chịu cục diện thiệt hại. Đối với chính đạo tiên môn có lợi như vậy, thì các đại lão tất nhiên sẽ làm.
Lời nói của Lục Thanh Đào quả nhiên phân tích rất rõ ràng.
Mà Lục Nguyên nghe được cũng rất minh bạch sự việc.
Xem ra, cuộc chiến lòng đất rất nhanh sẽ chấm dứt.
Mình cũng đã đến thời điểm chuẩn bị huấn luyện trước khi tiến vào cuộc khảo hạch của Trung Ương Thiên Triều.
Ở giữa thiên địa có một cỗ đại thế. Thuận theo đại thế thì cái gì làm cũng dễ dàng.
Nếu nghịch đại thế thì khó khăn trùng trùng điệp điệp.
Mà lần này, chính đạo tiên môn đánh bại yêu ma, cơ hồ cũng là cũng là thuận theo đại thế. Yêu ma vốn đang yếu thế, lại hao tổn tông sư. Trong tình huống như thế này, nếu không thừa cơ tiêu diệt đám yêu ma trong lòng đất thì thật là nghịch theo đại thế.
Đại Tấn năm thứ năm, ngày 25 tháng 4, chính đạo tiên môn chính thức tiến vào trong lòng đất.
Ngày 27 tháng 4, quyết chiến tại Bất Tử. Lục Nguyên đã đạt được Bất Tử.
Ngày 28 tháng 4, hai bên giằng co bên bờ sông Hắc Thủy. Lúc Lục Nguyên dẫn phát Thiên kiếp, thành tựu Đại Đạo cảnh, Hoàng cấp thiên kiếp đã được ghi vào sử sách.
Ngày 29 tháng 4, sông Hắc Thủy bị phá vỡ. Một trong bốn Đại yêu vương là Bạch Phát Yêu Vương đã chết. Hơn nữa, Mặc Trúc Yêu Vương cũng đã chết ở Hoa Sơn. Tứ đại yêu vương bây giờ chỉ còn lại Tử Lân Yêu Vương và Xích Dực Yêu Vương. Vận số yêu ma coi như chấm hết.
Ngày 2 tháng 5, Đại Nguyên quốc hỏa tốc xuất binh. Tam đại tông sư của Đại Nguyên quốc Mật Tông Thiên Viên tông sư, Âu Dương Phong Hàn tông sư của Vạn Xà sơn trang cùng với Lạn Đà Tự Lực Ma Trí tông sư của Đại Tuyết Sơn đã hướng đến biên cảnh. Nếu không bị yêu ma trong lòng đất liên lụy thì Nguyên quốc đời nào là đối thủ của Tấn quốc. Cho nên muốn hỏa tốc xuất binh, vây Nguy cứu Triệu. Chỉ là lúc này Nam Hải tiên môn đã đến. Chưởng môn Nam Hải tiên môn Yến Nhị tông sư cùng với Minh chủ Ngũ Tiên Minh Tổ Thiên Thu hai vị tông sư cũng đã xuất hiện. Đồng thời, các phái, các giới của Tấn quốc cũng đã phái đến không ít hảo thủ, đem Nguyên quốc vây trong chiến cuộc. Tấn quốc bên này rơi xuống thế hạ phong, nhưng tương đối mà nói, Nguyên quốc bên kia cũng không chiếm quá nhiều ưu thế, không cách nào tiếp tục mở rộng thành quả chiến đấu. Chiến cuộc giằng co. Theo thế cục mà nói thì đây đối với Tấn quốc là có ưu thế. Chỉ cần Tấn quốc hỏa tốc giải quyết đám yêu ma thì chuyện kế tiếp còn không phải dễ như xào một dĩa đồ ăn sao?
Ngày 3 tháng 5, Không Cốc Lâm của thế giới dưới lòng đất đã đến hồi cáo phá. Không Cốc Lâm là địa bàn của Bạch Phát Ưng Vương, nổi tiếng thần bí khó dò. Nhưng một trong những hung địa của thế giới lòng đất hiện tại đã bị phá tan.