Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 207: Chu Thanh Huyền




Thân hình Liên Niên không ngừng biến đổi, cuối cùng tuy vẫn nheo mắt nhưng hơi thở cực kỳ tà ác rốt cuộc biến mất, xem ra Nguyên Lăng đã rời đi, không còn bám vào người Liên Niên nữa. Dường như có pháp lực tẩy thân thể Liên Niên, khoảnh khắc đã tẩy trừ cấm chế Nguyên Lăng đặt trong người lão.

Lúc này, trên mặt đất dù người có trúng độc hay không đều chắp tay kêu:

- Kính chào Chu sư bá!

Lục Nguyên lòng nổi sóng, vị cao thủ ẩn giấu này thật lợi hại, chỉ một ngón tay đủ khiến Nguyên Lăng trọng thương bỏ con rối chạy mất. Trước kia nghe Nguyên Nguyên sư bá nói bây giờ chân chính Hoa Sơn đệ nhất cao thủ ở trong Tư Quá phong, không lẽ đây là chân chính Hoa Sơn đệ nhất tông sư, trong đệ bát đại xếp hạng hai chỉ dưới Yến Thương Thiên, Chu Thanh Huyền?

Hiện nay Hoa Sơn Thanh Thành tiên môn kỳ thực chỉ xếp hạng bốn trong đệ bát đại mà thôi.

Mới rồi nghe giọng điệu Nguyên Lăng thì vị Chu sư thúc tổ này rất có khả năng là đệ nhất tông sư Đại Tấn, thực lực quá đáng sợ.

Người trong Tư Quá phong chắp tay hành lễ, cùng kêu kính chào Chu sư bá nhưng không có hồi âm. Mọi người đều hiểu, cho rằng Chu sư bá còn nghĩ tình cũ và mọi chuyện năm đó nên không muốn ra gặp mọi người. Tuy Chu sư bá vẫn là đệ nhất tông sư Hoa Sơn nhưng vì chuyện năm đó nên không tham gia chuyện gì trong Hoa Sơn, chỉ ở Tư Quá phong. Mấy năm nay mọi người không biết lão sống hay chết, vừa rồi tình hình thật sự nguy ngập mới đi ra, giờ nguy cơ đã hết thì không đáp lại lời mọi người là bình thường.

Trong một sơn mạch vô danh sơn thanh thủy tú gần Hoa Sơn.

- Thật là một chiêu rất diệu. Vì thử Chu đại kiếm thánh còn sống trên đời hay không mà dùng một bàn cục lớn như vậy, lấy mạng sống tất cả người trong Tư Quá phong uy hiếp, diệu, thật là tài tình vô cùng.

Thiên Tàn Lão Nhân chắp tay khen nước cờ của Nguyên Lăng.

- Thật là phiền phức.

Nguyên Lăng nhíu mày, mặt hơi tái xanh. Đệ nhị nguyên thần bị Chu Thanh Huyền làm bị thương, bản thể cũng có vết thương, nhưng hiển nhiên gã không quá chú ý vết thương.

- Vị này còn sống, muốn đảo điên Hoa Sơn thì tăng độ khó rất nhiều.

- Khí Thiên Đế, nếu Chu đại kiếm thánh còn ở trên đời thì hắn sẽ đối phó Chu Thanh Huyền.

Thiên Tàn Lão Nhân nói:

- Cho nên ngươi không cần lo.

- Khí Thiên Đế tự tin như vậy à.

Nguyên Lăng nhướng chân mày dài, có chút trêu chọc.

Người trong Thế Thiên Minh biết minh chủ Thế Thiên Minh chính là Khí Thiên Đế.

Nguyên Lăng không ngờ Khí Thiên Đế có tự tin như vậy, tự tin chắn được Hoa Sơn đệ nhị kiếm, hiện tại là Hoa Sơn đệ nhất kiếm Chu Thanh Huyền.

Nguyên Lăng cười cười. Khí Thiên Đế thân phận thật sự là ai đây? Trên đời này người có thể chặn Hoa Sơn đệ nhất kiếm Chu Thanh Huyền không khả năng dễ dàng hiện ra.

- Thật đáng tiếc, vì thử xem Chu Thanh Huyền có thật còn sống trên đời, kết quả bỏ lỡ cơ hội trồng con rối vào người Lục Nguyên. Thiên tìa tuyệt như vậy mà…nhưng đợi hắn trưởng thành chút đi, trái cây phải chờ chín rồi mới hái chứ.

Nguyên Lăng cười cười, mái tóc bạc bay tròng gió, quần áo phần phật bay.

Hoa Sơn đệ bát đại là chân chính đời hoàng kim.

Cũng chính bởi vì Hoa Sơn đệ bát đại khiến nay Hoa Sơn ở trong tu tiên giới Đại Tấn quốc cường thế như vậy. Phải biết rằng bàn về kiếm pháp thâm ảo thì của Hoa Sơn không bằng như Võ Đang Thái Cực kiếm pháp, bàn về lịch sử không bằng Côn Luân, bàn về tài nguyên không bằng trong đại hải Nam Hải tiên môn, có thể đoạt ngai vàng đứng nhất đâu dễ dàng.

Hoa Sơn đệ bát đại đời hoàng kim nhất có thể xếp năm hàng đầu đều là anh tìa ngạo thế.

Năm đó Hoa Sơn đệ nhất Yến Thương Thiên, người này khỏi cần nói, một người một kiếm tung hoành vô địch. Có y ở bất cứ yêu ma quỷ quái, tà đạo ma đạo đều chỉ là trò hề không dám nhảy ra hoạt động. Mãi đến khi y phi thăng thì đám yêu ma mới dám nhô đầu ra.

Trong đệ bát đại xếp hàng ba Yến Lương Ca, người này thật là có yến triệu di phong, khẳng khái bi ca, thích nhất rượu, hành động hào khí, hào tình vạn trượng, thật là một hào tiên, từng cùng tiền đại chủ yêu ma Nhâm Độc đấu hơn ngàn chiêu, trận chiến đó nghe nói hào khí vô cùng, khiến người chấn động. Tuy nhiên cuối cùng vì hào tình tiên này chết trong nam hải. Nam hải biển sâu mênh mông như vô cùng vân tận, chết trong đó là bình thường.

Đệ bát đại xếp hạng tư là hiện tại Hoa Sơn tân chưởng môn Sở Đoạn. Vị tân chưởng môn này từ ngoại hiệu có thể nhìn ra được, Nhất Kiếm Đoạn Thiên kiếm dục đoạn thiên, người này luôn tự phụ, thực lực mạnh mẽ, hành động bá đạo, ở ẩn trong Hoa Sơn đoàn trưởng lão đã nhiều năm, lần thứ hai xuất thế vẫn như vậy.

Đệ bát đại xếp hạng năm Thạch Thanh Thần tính cách hoàn toàn khác Sở Đoạn. Sở Đoạn hành động bá đạo, tự phụ, nay đệ nhất cao thủ khí tông Thạch Thanh Thần lại là người rất hiền hòa, nghe nói không hề lên mặt với đệ thập đài, còn rất thú vị, bình thường hay giỡn hớt.

Nói xong bốn vị đầu lại nói trong đệ bát đại xếp hàng hai, năm đó là Hoa Sơn đệ nhị kiếm, nay là Hoa Sơn đệ nhất kiếm Chu Thanh Huyền.

Nghe nói năm đó Chu Thanh Huyền cũng là một thiếu niên kiếm tiên tài năng kinh người, kỳ ngộ so với Yến Thương Thiên còn nhiều, nhưng cuối cùng xếp thứ hai, không được là Hoa Sơn đệ nhất kiếm.

Tuy nhiên đây không phải việc gì ghê gớm, Chu Thanh Huyền chưa bao giờ là người có dã tâm.

Nhưng xấu ở mặt cảm tình.

Khi Chu Thanh Huyền còn trẻ tuổi từng gặp một vị thánh cô yêu ma, cùng thánh cô đó rơi vào bể đấy, đấy là việc lớn rất ghê gớm.

Hoa Sơn tiên môn thuộc chính đạo.

Yêu ma thì tất nhiên cùng chính đạo là hai bờ khác nhau.

Trên Hoa Sơn, hoặc nên nói là trong ngũ đại tiên môn luôn có một câu như vầy: "Gặp phải yêu ma, rút kiếm giết ngay". Thế mà Chu Thanh Huyền lại dám cùng yêu ma thánh cô chơi trò tình ái, sao mà được, đây là tội lớn, nghiệt lớn. Có Hoa Sơn đệ thất đại khuyên nhủ lão, kết quả Chu Thanh Huyền không thèm nghe khuyên.

Bị buộc bất đắc dĩ, Hoa Sơn tiên môn đệ thất đại nhốt Chu Thanh Huyền vào trong Tư Quá phong, không sai, là trong Tư Quá phong hiện nay.

Một lần nhốt là một trăm năm. Kết quả năm mươi năm sau Chu Thanh Huyền lực lực tăng lớn, cứng rắn vượt qua Tư Quá Lộ, đánh đến Hoa Sơn đệ thất đại hét thảm thiết. Khi ấy Hoa Sơn đệ thất đại trừ mấy người không muốn lo chuyện bao đồng, không ngờ chẳng ai đối phó được Chu Thanh Huyền đệ bát đại.

Kỳ thực lúc đó đệ bát đại có Yến Thương Thiên có thể đè ép Chu Thanh Huyền, nhưng y đâu thèm quản chuyện người dưng.

Kết quả Chu Thanh Huyền và yêu ma thánh cô làm trái lệ cũ của Hoa Sơn.

Sự việc phát triển đến đây cũng đành thôi.

Nhưng chết tiệt là khi đó mấy chủ sự đệ thất đại đầu óc quá bảo thủ, không ngờ quyết bắt Chu Thanh Huyền về Hoa Sơn, rồi phái cao thủ ra lệnh bí mật giết chết yêu ma thánh cô. Việc này họ thành công, theo họ nghĩ thì đã giết yêu ma thánh cô, Chu Thanh Huyền hoàn toàn ngoan ngoãn quay về vòng tay của Hoa Sơn thôi.

Kết quả là Chu Thanh Huyền nổi điên.

Lão điên lên dựa vào trong tay Thanh Phong tiên kiếm, giạn dữ giết về Hoa Sơn, đem đệ thập đại khi đó tham gia sự kiện giết sạch sẽ. Năm đó việc này dính líu quá rộng, quá nhiều, không biết bao nhiêu đệ thất đại chết dưới tay lão.

Chu Thanh Huyền giết xong chủ sự đệ thất đại thì Yến Thương Thiên rốt cuộc ra tay, bắt giữ Chu Thanh Huyền.

Khi đó ý kiến chủ yếu của Hoa Sơn là giết chết Chu Thanh Huyền. Dựa theo môn quy, đích thực phải giết Chu Thanh Huyền. Chu Thanh Huyền phạm phải môn quy thật sự quá ác liệt, cực kỳ ác liệt, không chết thì có lỗi với môn quy. Đáng tiếc, khi đó Yến Thương Thiên không thèm để ý những người đó đề nghị, trực tiếp ném Chu Thanh Huyền vào trong Tư Quá phong. Chu Thanh Huyền thề rằng ngàn năm không ra Tư Quá phong.

Việc này cứ thế kết thúc.

Tất nhiên có người nhảy ra nói Yến Thương Thiên không phù hợp môn quy, nhưng y đâu phải người quan tâm cái gì môn quy, mặc kệ bọn họ chỉ trích. Nếu gay gắt qua y sẽ gõ gõ Phi Yến tiên kiếm của mình, hù đệ thất đại vỡ mật. Trước đó không lâu Chu Thanh Huyền một người đánh chết nhiều đệ thất đại trưởng lão, mọi người nhớ rõ ràng.

Chu Thanh Huyền bình thường coi như nho nhã, phát cuồng lên còn như thế.

Yến Thương Thiên bình thường đơn độc không nhìn mọi thứ, nếu y muốn giết người thì ai ngăn được?

Kết quả cuối cùng sự việc quyết định như vậy.

Đến nay đã qua hơn sáu trăm năm, trong tu tiên giới ai cũng biết đến Yến Thương Thiên, ai đều biết Sở Đoạn, nhưng trừ một số người có lòng, đâu mấy ai biết Chu Thanh Huyền, còn nhớ chuyện cũ hơn sáu trăm năm trước.

Thái độ của Chu Thanh Huyền đối với Hoa Sơn rất lạ. Việc Hoa Sơn lão không thèm để ý, nhưng lúc Hoa Sơn thật đến diệt vong thì mọi người biết, đương nhiệm chân chính Hoa Sơn đệ nhất kiếm Chu Thanh Huyền sẽ ra tay. Dù sao năm đó làm việc này chỉ là một số đệ thất đại trưởng lão mà thôi, từ khi đó đệ thất đại cơ bản gom vào loại mục rữa, không cầm quyền nữa.

Nhưng sáu trăm năm qua, Chu Thanh Huyền còn sống hay không? Có ra ngoài vân du thiên hạ không? Có tự sát vì tình không? Điều này không ai biết. Dù sao không ai cho rằng cấm chế Tư Quá phong có thể thật sự giam cầm hiện nay Hoa Sơn đệ nhất kiếm Chu Thanh Huyền. Cũng chính vì thế Nguyên Lăng mới ra kế hoạch.

Nếu Chu Thanh Huyền xuất hiện thì biết vị Hoa Sơn đệ nhất kiếm này còn sống.

Nếu Chu Thanh Huyền không xuất hiện thì trừ hết người trong Tư Quá phong cũng không sai.

…………

Việc quá khứ đã tan thành mây khói, tuy Chu Thanh Huyền nhất chỉ đuổi đi Nguyên Lăng nhưng không xuất hiện. Tư Quá phong cấm chế tầng tầng, mọi người quay về Tư Quá Nhai của mình.

Không gốc cây ngọn cỏ, trên một Tư Quá Nhai không lớn.

Liên Niên, Nam Cung Triết, Lục Nguyên, ba người chiếm một góc.

Nam Cung Triết không lên tiếng, bình thường lão đã ít nói. Liên Niên thường cười hì hì cũng nói câu nào, ngây ngốc một bên không động đậy. Sỉ nhục, đây là sỉ nhục cực kỳ to lớn. Liên Niên luôn muốn tìm Nguyên Lăng báo mối thù năm đó, có ai ngờ từ lúc đầu đã bị Nguyên Lăng thiết kế, khiến lần này tất cả người Tư Quá phong vì lão gặp nạn. Nếu không phải cuối cùng Chu sư bá ra tay thì sợ rằng sẽ hại chết tất cả. Liên Niên cảm thấy vô cùng nhục nhã, cừu hận như lửa đốt hừng hực, lão siết chặt nắm tay, móng tay đâm sâu vào thịt.

Lục Nguyên ở bên cạnh nhìn một lúc nhưng đây là việc cá nhân của Liên Niên, hắn không tiện nói cái gì.

Thôi, không nghĩ nhiều, trước tăng pháp lực của mình đi.

Trên thế giới này ngươi không có thực lực thì không có quyền lên tiếng.

Nắm hắc sắc kiếp vân đan trong tay, Lục Nguyên chuẩn bị sơ sơ liền hít một hơi, hút hắc sắc kiếp vân đan vào bụng. Hút hắc sắc kiếp vân đan vào bụng xong hắn chỉ thấy có khí nóng lan tỏa trong bụng, cảm giác như ở trong bóng đen. Hắc ám tiêu hóa, biến thành từng đợt sóng nước, lấy hắc sắc kiếp vân đan trong bụng làm trung tâm, sóng nước dập dờ.

Lục Nguyên tập trung tinh thần, biết đây là pháp lực hắc sắc kiếp vân đan tỏa ra tác dụng. Vân Long tâm pháp bắt đầu không nhanh không chậm vận chuyển, không ngừng hấp thu hắc sắc kiếp vân đan tan tỏa ra thủy khí, thủy vân chảy. Pháp lực vân hệ bắt đầu không ngừng tăng lên.

Đột phá, đột phá cho ta!

Lục Nguyên lờ mờ cảm giác như bắt được bí mật thiên địa. Sống lâu, con người phải làm sao để trường thọ đây? Phần huyền ảo trong thiên địa ở khoảnh khắc này đưa vào đầu Lục Nguyên. Lục Nguyên cười to, hiểu rồi, hiểu thực rồi, đích thực hiểu cái gì là hai ngàn năm thọ.

Mới rồi mình đã tới trường sinh kỳ đệ nhị tầng hai ngàn năm thọ.

Kỳ thực từ lúc mới bắt đầu Lục Nguyên đã là đỉnh cao trường sinh kỳ đệ nhất tầng, bây giờ mượn hắc sắc kiếp vân đan đến trường sinh kỳ đệ nhị tầng.

Tới trường sinh kỳ đệ nhị tầng rồi, tuổi thọ dài đến hai ngàn năm, cho người có rất nhiều thời gian chậm rãi đi con đường tu tiên.

Lục Nguyên mừng rỡ, lại tới một tầng, trường sinh đệ nhị tầng, nhưng giờ không phải lúc nghĩ nhiêuf như thế, giờ nên tiếp tục tăng pháp lực. Pháp lực hắc sắc kiếp vân đan không tiêu hao hết, lấy hắc sắc kiếp vân đan tăng pháp lực tiện rất nhiều.

Vân Long tâm pháp tiếp tục vận chuyển, như vân như thủy tuần hoàn trong thân thể, không biết trải qua bao lâu, Lục Nguyên phát hiện pháp lực lại có tiến cảnh nhất định, đã đến đỉnh cao trường sinh kỳ đệ nhị tầng hai ngàn năm thọ. Cách trường sinh kỳ tam tầng ngưng luyện thần hồn chỉ một ải mà thôi.

Khi thực lực đại tiến đến trường sinh kỳ rồi, tầng thứ nhất tăng pháp lực không biết lớn đến đâu, lần này Lục Nguyên tăng pháp lực không phải dễ dàng.

Lục Nguyên mở mắt ra.

Tư Quá Nhai vẫn như cũ.

Thay đổi khôn lường, năm tháng dài dặc.

Chớp mắt đã qua hơn hai năm.

Hơn hai năm nay không xảy ra chuyện gì, trong lúc đó cấm chế có hai lần một tháng biến mất, tổng cộng là hai tháng. Bởi vì không có thưởng ngũ sắc kiếp vân đan, mọi người bình yên vô sự. Thời gian cấm chế biến mất qua đi thì vẫn như bình thường, mỗi ngày sẽ có ngũ sắc kiếp vân đến tập kích, Lục Nguyên tiếp tục luyện ngũ sắc kiếm đạo, ngũ sắc hoa cái của mình. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Bây giờ ngũ sắc hoa cái đỉnh đầu Lục Nguyên ngưng luyện khác thường, trường sinh tam tầng không thể đánh động được ngũ sắc kiếm đạo, ngũ sắc hoa cái này. Có thể nói bây giờ mấy chục trường sinh nhị tầng đánh vào ngũ sắc hoa cái thì nó sẽ không nhúc nhích chút nào. Nếu là mấy chục trường sinh tam tầng đánh vào ngũ sắc hoa cái thì rất có thể ngũ sắc hoa cái di chuyển nhưng phải mất một đoạn thời gian.

Trừ ngưng luyện ngũ sắc hoa cái ra thời gian chủ yếu hắn dùng để uống rượu, tiếp theo chính là ngưng luyện pháp thuật.

Thời gian hơn hai năm có chút tiến bộ.

Trường sinh đệ nhị tầng hai ngàn năm thọ, muốn tăng lên đến trường sinh tam tầng ngưng luyện thần hồn cần phải làm một việc, hoặc nói là ba việc cũng được.

Con người có tam hồn bảy vía, tam hồn tức là thiên hồn, địa hồn và mệnh hồn. Thiên địa hai hồn ở ngoài, chỉ mệnh hồn nằm trong người. Nói đơn giản là mệnh hồn trong thân thể, thiên địa hai hồn thì không. Muốn tới trường sinh tam tầng ngưng luyện thần hồn thì phải đem thiên địa hai hồn kéo vào trong thân thể, tam hồn trong người tức là ngưng luyện thần hồn.

Hơn hai năm Lục Nguyên làm một chuyện kỳ thực chỉ có ngưng luyện thần hồn, khiến mệnh hồn thân thể càng cường đại.

Luyện khí kỳ là luyện pháp lực tất cả các sợi kinh mạch trong người.