Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1057: Đối phó sơ thủy văn tự




Chỉ thấy Lục Nguyên cầm tròng mắt lên, ngăn cản dòng nước đen kịt này, dòng nước đen kịt không ngừng đụng vào trong tròng mắt, tròng mắt này chỉ bảo vệ quanh ba trượng của Lục Nguyên, những địa phương khác không bảo hộ được, dòng nước này bắt đầu hủy diệt xung quanh, uy lực thật đáng sợ.

Hoang Ôn Văn Minh phó chủ không khỏi kinh dị:

- Chà hóa ra ngươi gặp vận may, được tròng mắt của Nhãn Chi Văn Minh phó chủ, tuy nhiên hôm nay vẫn phải chết ở đây.

Hắn được truyền thừa của Ôn Chi Văn Minh, cũng biết rằng ôn Chi Văn Minh có một tử địch là Nhãn Chi Văn Minh, nghe nói Nhãn Chi Văn Minh có thể bắn ra thần quang, giải trừ ôn dịch không ngờ Lục Nguyên trong tay cũng có mộ con mắt của Nhãn Chi Văn Minh, nhưng muốn ngăn cản tiến công của hắn thì thật là buồn cười, công kích của hắn phát ra ngày càng trở nên mãnh liệt, phạm vi bảo vệ ba trượng của Lục Nguyên cũng ngày càng thu hẹp lại, ngày càng nhỏ bé.

Hiện tại Hoang Ôn Văn Minh phó chủ đã chiếm thượng phong.

Lục Nguyên thầm thở ra một hơi, văn minh cảnh đúng là không dễ trêu chọc, hiện tại mình ở thế hạ phong phải nghĩ ra một biện pháp thay đổi chiến cuộc.

Mà ở xung quanh những người xem cuộc chiến thấy Lục Nguyên ở thế hạ phong thì chỉ có thể hô to.

Không sai chính là hô.

Tiếng hò hét phát ra từ nội tâm.

- Hoang tiệm vu lục Lục Nguyên phải thắng.

- Hoang tiệm vu lục Lục Nguyên phải thắng.

Đây là tiếng hò thét trong tuyệt vọng tuy nhiên bọn họ không muốn bị hủy diệt bị tử vong, không chỉ là hò hét thậm chí còn mấy người xông ra ngoài, đối thủ là cường giả Văn Minh ảnh, không sai, nhưng bọn họ bảo vệ gia viên của mình nên cũng phải xông ra, Pháp Bảo văn minh không ít người xông tới cuối cùng cũng chỉ có chung một kết cục là trong nháy mắt bị giết. Mặc dù là vậy vẫn có không ít người không hề do dự lao lên.

Lục Nguyên đang liều mạng mà mọi người cũng liều mạng.

Vì pháp bảo văn minh không bị hủy diệt mà liều mạng.

Tử vong tuy đáng sợ nhưng vì bảo vệ gia viên của mình nó cũng không phải là đại sự.

Trong ba người phó chủ văn minh của Pháp Bảo văn minh, Thên Phòng Văn Minh phó chủ bị thương nhẹ nhất.

Thứ nhất pháp lực của hắn thấp nhất căn bản không phải mục tiêu công kích của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ thứ hai hắn tự ý thủ không tự ý công, phòng thủ vẫn còn chút lực đạo cho nên bị thư nhẹ nhất, đương nhiên cái nhẹ này cũng chỉ là tương đối mà thôi, so với hai người Thiên Công và Thiên Quỷ hắn vẫn còn chút sức chiến đấu.

Gia quốc của mình mình nhất định phải bảo vệ.

Cho dù chết cũng phải bảo vệ.

Thiên Phòng văn minh phó chủ tế lên Chư Tà Thối Tị Giáp của mình, đây là một pháp bảo phòng ngự, y xông vào trong làn nước đen kịt, nhưng lập tức y bị đẩy ngã xuống, Chư Tà Thối Thị Giáp tuy là pháp bảo mạnh mẽ nhưng cũng bị xuyên thủng.

Hơn nữa không chỉ như vậy, toàn thân Thiên Phòng phó chủ văn minh cũng bị ôn dịch xâm lấn, hắn là phó chủ văn minh cũng không đến mức tử vong lập tức nhưng cũng không chống đỡ được bao lâu, trong nháy mắt hắn nút vào đại lượng đan dược, đều là dùng pháp bảo đổi lấy với dược chi văn minh, nhưng đan dược này chỉ kéo dài được chút thời gian mà thôi.

Thiên Phòng văn minh phó chủ cũng phải thở ra một hơi thật sâu, mình còn như vậy Lục Nguyên phải chịu bao nhiêu áp lực đây?

Khó có thể tưởng tượng.

Lục Nguyên hiện tại quả thật đã rơi vào thế hạ phong, trong nhất thời hắn không nghĩ ra biện pháp đối phó, đây không biết là lần thứ mấy Lục Nguyên tự nói với mình, không được xem nhẹ từng văn minh cảnh, từng văn minh cảnh đều không đơn giản, tuy nhiên cho dù rơi vào thế hạ phong Lục Nguyên vẫn tự tin rằng mình có thể chạy trốn, nhưng nếu hắn chạy trốn Pháp Bảo văn minh sẽ lập tức bị hủy diệt.

Đúng lúc Lục Nguyên đang trầm tư thì công kích của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ càng thêm sắc bắn, y phát hiện ra mình đang chiếm thượng phong, giết không được Lục Nguyên, y càng kiêng kỵ bốn chữ hoang tiệm vu lục hơn.

Bốn chữ này đai biểu cho điều xấu, chỉ cần tính mạng của hắn chấm dứt, điều xấu cũng mất.

Một thủy tự ôn chữ vừa xuất hiện, cột nước đen kịt ở trên không trung sắc bén hơn ba phần.

Trời!

Lại có một sơ thủy văn tự ôn tự xuất hiện.

Vốn Hoang Ôn Văn Minh phó chủ chiếm hết thượng phong mà bây giờ lại tế ra ôn tự, như vậy Lục Nguyên càng không hề có một chút cơ hội thắng, chắc chắn phải chết ở trong Hoang Ôn Văn Minh phó chủ, pháp bảo văn minh cũng bị hủy diệt ở trong tay Hoang Ôn Văn Minh phó chủ, tất cả đều xong rồi.

Ôn tự!

Đây là một từ rất khó định hình.

Lục Nguyên trước hết xem thủy long có thể hấp thu sơ thủy văn tự này hay không chỉ thấy thủy long hướng về phía ôn tự cắn lấy nhưng không làm gì được.

Hoang Ôn Văn Minh phó chủ cũng nói:

- Ngươi muốn đối phó với sơ thủy văn tự của ta? Thật là buofn cười.

Lục Nguyên giận giữ hắn lại tế lên vô tướng thôn phệ quyết đem chữ thôn vận dụng tới cực hạn, bảy thôn phệ chi long tề động, trong nháy mắt nuốt chữ ôn vào trong long khẩu đồng thời tiêu hóa thành một luồng ôn hệ nguyên khí, ôn hệ nguyên khí dựa vào đạo tự phân thân càng tăng lên đẳng cấp của chữ đạo.

Lúc này con mắt của Nhãn Chi Văn Minh chuyển động Lục Nguyên lập tức vận chuyển Nhân Quả Thiết tắc trong nháy mắt đem tinh hoa của chữ ôn này đưa vào chính giữa con mắt.

Hóa ra con mắt của Nhãn chi văn minh có thể dùng chữ ôn làm dinh dưỡng phát triển.

Nhãn Chi Văn Minh, vốn có thể khắc chế Ôn tự văn minh.

Đương nhiên Nhãn Chi Văn Minh cũng chỉ hơn một chút mà thôi, vừa rồi nếu như không có kỳ công vô tướng thôn phệ quyết thì nó không có khả năng hấp thu ôn tự, kết quả sau rất nhiều kỷ nguyên ôn tự trong tay của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ đã bị Lục Nguyên dùng vô tướng thôn phệ quyết lấy đi.

Con mắt này có được ôn tự trong nháy mắt liền tăng lên, biến thành lớn gấp hai.

Lục Nguyên tế lên con mắt hiện taij trong nháy mắt một đạo hắc sắc hào quang bắn ảa, một đạo hắc sắc hào quang này xuất hiện hắc sắc thông thiên ôn dịch cột nước lập tức biến mất sạch sẽ, Lục Nguyên phát hiện sau khi thăng cấp con mắt này thật là thần kỳ lợi hại, trong nháy mắt phát ra hắc quang hàng trăm trượng, đem cột nước thông thiên ôn dịch phá sạch sẽ.

Làm xong những chuyện này Lục Nguyên vác kiếm trên vai lười biếng nở ra nụ cười:

- Hoang Ôn Văn Minh phó chủ tuyệt chiêu cuối cùng của ngươi đã bị phá, hiện tại ngươi còn có gì nữa không?

Hoang Ôn Văn Minh phó chủ trừng mắt nhìn Lục Nguyên:

- Không thể không thể.

Hắn vừa rồi đã bị Lục Nguyên làm cho chấn kinh triệt để sơ thủy văn tự chữ ôn của hắn đã bị phá, chữ ôn này có lực sát thương vô cùng lớn nhưng cứ như vậy bị Lục Nguyên phá đi, hắn như muốn lập tức gửi thư cho hoang cổ văn minh nói là Lục Nguyên có thể phá hủy sơ thủy văn tự, nhưng lúc này pháp bảo văn minh bị phong bế triệt để hắn cũng không thể truyền tin tức cần thiết ra ngoài.

Mà hắn càng thêm khiếp sợ, Lục Nguyên hấp thu chữ ôn xong tròng mắt đã tăng lên gấp đôi, lực sát thương bạo tăng, rõ ràng trong thời gian ngắn đã phá hủy hắc sắc cột nước.

- Làm sao làm sao có thể?

Hoang Ôn Văn Minh phó chủ không tin nhìn về phía Lục Nguyên.

- Hoang tiệm vu lục có gì không có thể?

Lục Nguyên khẽ cười nói.

Bốn chữ này triệt để phá vỡ phòng tuyên tâm linh, trong nháy mắt xuất hiện sơ hở lớn, Lục Nguyên là nhân vật bậc cao, trong nháy mắt đã ra tay, nhất kiếm đâm thẳng vào trai tim của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ.

Một kiếm này lực sát thương cực lớn trong nháy mắt đem thế giới của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ cũng phá hủy tới tám phần, Hoang Ôn văn minh phó chủ cũng lập tức nghĩ cách phản kích, chỉ là hắn bị thương vốn rất nặng hơn nữa thực lực kém Lục Nguyên một ít tuyệt chiêu lớn nhất bị bại, hoang tiệm vu lục vây áp, trong ba chiêu sau, đã bị kiếm khí của Lục Nguyên hủy diệt toàn bộ thế giới.

Mà người của Hoang Ôn phó chủ văn minh đã ở dưới thân kiếm của Lục Nguyên, từ từ ngã xuống.

Hoang tiệm vu lục thật sự là hoang tiệm vu lục sao?

Không có khả năng, không có khả năng thật sự là hoang tiệm vu lục, Hoang Ôn Văn Minh phó chủ cuối cùng trầm tư trong hắc ám, sáu kỷ nguyên Hoang Ôn Văn Minh phó chủ vẫn lạc, kỳ thật đây là văn minh phó chủ thứ bảy bị Lục Nguyên giết, trong thiên địa văn minh cảnh kỳ thật rất ít chỉ có mấy trăm mà hiện tại bảy người đã vẫn lạc ở trong tay Lục Nguyên.

Hoang Ôn Văn Minh phó chủ tự nhiên trong người có chỗ tốt lớn, tỷ như đỉnh đầu thiên giai linh mạch của hắn có hơn hai trăm, so với bất luận ai cũng nhiều hơn, hiện tại nhờ vào đó Lục Nguyên đã có hơn ba trăm thiên giai linh mạch.

Còn có một thần vật đê dai trúc hình thiên địa thần vật, tuy nhiên Lục Nguyên nhìn vào nó thì biết nó chưa giúp mình đánh sâu vào pháp lực năm kỷ nguyên.

Pháp bảo và di vật khác của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ đều bị Lục Nguyên dùng để thăng cấp chữ khắc, văn minh phó chủ sáu kỷ nguyên quả nhiên không đơn giản, hắn đem di vật của bản thân mình thăng cấp chữ hắc tới tám phần, mà đạt tới tám phần Lục Nguyên mơ hồ cảm thấy phân thân chữ khắc đã có thể cùng với chữ khắc chân thân hô ứng giúp nhau trao đổi.

Đúng rồi hoang chi đại ấn, đây mới là điều trọng yếu, Lục Nguyên cũng không phải là lần đầu tiên gặp hoang chi đại ấn ở Phượng Cổ Văn Minh hắn đã nhìn thấy một lần, hoang chi đại ấn lớn nhỏ nằm trong lòng bàn tay, ở trên đó có khí tức hồng hoang mà ở trên tựa hồ có một con rồng đang bay, trên đó có bốn chữ hoang chi đại ấn.

Lục Nguyên dùng thần thức thăm dò vào trong đó, hóa ra hoang chi đại ấn chỉ có thể sử dụng năm lần, vượt qua năm lần là phải quay về hoang cổ thế giới tìm vĩnh hằng hoang chi đại ấn tu sửa, mới có thể dùng tốt, mà ở trên đỉnh đầu của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ chỉ còn bốn lần, tiểu thanh dùng một lần, Yến Thương Thiên dùng một lần là đủ rồi, Lục Nguyên thở phào ra một hơi muốn đoạt hoang chi đại ấn cũng không dễ dàng, cuối cùng cũng thành công.

Mà trong lúc Lục Nguyên hồi phục lại tinh thần, phát hiện ở bên tai của hắn truyền tới tiếng sấm, vượt qua thanh âm văn minh.

- Thành công.

- Lục Nguyên vạn tuế.

- Hoang tiệm vu lục vạn tuế.

- Lục Nguyên chúng ta sùng bái ngươi.

- Gia viên, chúng ta phải bảo vệ gia viên.

- Pháp bảo văn minh chúng ta không bị tiêu diệt.

Vô số người lệ rơi đầy mặt đúng thế rốt cuộc đã bảo vệ được gia viên rồi gia viên không bị hủy làm sao bọn họ không xúc động, bọn họ vô cùng cao hứng, hô to danh tự của Lục Nguyên, hô to bốn chữ hoang tiệm vu lục.

- Chúng ta thắng.

- Chúng ta thành công rồi.

- Pháp bảo văn minh không bị hủy diệt.

Một đạo thanh âm rống dài vang lên giữa pháp bảo văn m inh, lúc này pháp bảo văn minh tràn đầy tâm tình hưng phấn đó là hưng phấn khi chạy trốn kiếp nạn, hưng phấn vang vọng trên không trung.

Lục Nguyên lẳng lặng nhìn hưng phấn, hắn cũng có vài phần cảm khái, những người này hưng phấn giống như những người của Hoa Sơn ủng hộ mình.

Chính vì sự hưng phấn của bọn họ Lục Nguyên càng muốn thủ hộ.

Không thể vì dã tâm của người khác khiến cho thiên địa diệt vong, làm cho vô số người đổ máu.

Đây chính là chính đạo của ta!

Dưỡng Ngô!

Lục Nguyên đồng thời phát hiện ra trên đỉnh đầu của mình hiện tại có gì đó, hiện tại trên đỉnh đầu chữ Chính khắc chế tà đạo cùng Dưỡng Ngô khí, có chữ Chính khắc chế Yêu Đạo và Dưỡng Ngô khí, cũng tức là nói có thể khắc chế Độc Chi Tà Đạo Thanh Thánh Kiếm.

Cũng tức là nói, hiện tại Lục Nguyên đối phó với tà đạo lục đại ngoại trừ Vu Chi Tà Đạo không có cách nào thì ngũ đại tà đạo khác đều có biện pháp.

Thậm chí Lục Nguyên mơ hồ có thể cảm nhận được một khi mình đối phó được với Vu Chi Tà Đạo, sáu loại biện pháp này sẽ hội họp lại trở thành một loai công pháp chí cương to lớn, đương nhiên sáu loại tà đạo này tập trung cùng một chỗ cũng chỉ có thể tụ tập thành mốt loại ma pháp tà khí chí ác, Lục Nguyên nghiêm trọng hoài nghi phương pháp này đã rơi vào trong tay của Ma Chi Văn Minh chi chủ, Lục Nguyên hiện tại cũng biết khá nhiều tình báo trong thiên địa, tỷ như thủ lĩnh của chí tà là Ma Chi Văn Minh chi chủ, những người khác như Yên Chi Văn Minh phó chủ đều đã trở thành thủ hạ của gã.

Ma Chi Văn Minh chi chủ dựa vào tình báo hiện tại đã liên thủ với Hoang Cổ Văn Minh chi chủ trở thành đại địch lớn của Lục Nguyên.

Thiếu chút nữa quên một chuyện, Lục Nguyên lấy ra Phong Bảo lệnh đây chính là của pháp bảo văn minh, Hoang Ôn Văn Minh phó chủ sau khi chết liền rơi vào trong tay Lục Nguyên cầm phong bảo lệnh đưa cho ba vị văn minhh phó chủ:

- Phong Bảo lệnh này giao cho vị nào:

- Thiên Phòng và Thiên Quỷ đều nhìn về phía Thiên Công, Thiên Công cũng không do dự mà tiếp nhận lấy.

Bình thường làm thủ lĩnh pháp bảo văn minh đúng là rất thoải mái

Tuy nhiên đây không phải bình thường, về sau thiên địa đại loạn đại cục biến đổi.

Dưới tình huống này văn minh thủ lĩnh không nằm ở vị trí thoải mái nữa, trọng trách của bọn họ vô cùng trầm trọng vô luận là nho chi văn minh hay tam thư văn minh phó chủ hay là pháp bảo văn minh thiên công phó chủ bọn họ đều có trọng trách rất nặng.

Thiên Công Văn minh phó chủ lúc này mới mở miệng:

- Ta quyết định đầu nhập vào Pháp Võ liên minh.

Đã có thù sâu như biển với Hoang Cổ văn minh như vậy muốn báo thù chỉ có một lựa chọn là dấn thân vào Pháp Võ liên minh, hơn nữa trải qua chuyện này mọi người cũng hiểu rõ, muốn làm trung lập ở Trung Ương Thiên Triều là chuyện cực khó, đương nhiên một khi dựa vào Pháp võ liên minh, Pháp Bảo văn minh phải đổi chỗ ở không thể tiếp tục ở nơi này địa vực quá là nguy hiểm, cũng may là văn minh vốn là một tiểu thiên thế giới, muốn dời đi cũng là chuyện không quá khó khăn.

Thiên Công phó chủ văn minh nói:

- Lục Nguyên ngươi có thiên đại chi ân đối với Pháp Bảo văn minh chúng ta, kể từ nay Lục Nguyên ngươi chỉ cần muốn pháp bảo văn minh chúng ta làm gì chỉ cần không đến mức thái quá người của Pháp Bảo văn minh đều tuân mệnh.

Người của Pháp Bảo văn minh ân oán rõ ràng, có ân có cừu đều phải báo.