Hoa Rơi Không Hẹn Ngày Gặp Mặt

Chương 2




2.

Kiếp trước.

Ngày thành thân.

Đêm động phòng hoa chúc đáng giá ngàn vàng.

Khăn voan của ta bị vén lên, Thẩm tướng-người trong mộng từ thuở còn chưa đến tuổi lập gia đình của ta nay đã mặc một thân hỉ phục đứng ở trước mặt ta.

Người mà các cô nương khuê phòng ai cũng ngưỡng mộ lại trở thành phu quân ta.

Trong lòng ta tràn đầy vui sướng.

Vài sợi tóc rủ xuống trên da thịt trắng trẻo của Thẩm Duật, tôn lên màu đỏ hoà lẫn với màu tóc đen mượt mà như một tấm lụa dệt tinh xảo.

Nhưng người đẹp như vậy lại mở miệng nói: 

"Ta bận việc triều chính, cưới vợ là ý của mẫu thân.”

Hắn có ý gì vậy?

Nhìn thấy vẻ mặt ngây thơ ngơ ngác của ta, Thẩm Duật thở dài, tiếp tục nói: 

"Ta không có tâm tình để ý đến tình cảm nam nữ, sau này nàng chỉ cần làm tốt bổn phận của chủ mẫu Thẩm gia là được.”

Lần này, ta nghe hiểu rồi.

Nói thẳng ra, ta là một con rối hắn cưới về.

Ta cứng đờ tại chỗ.

Áo cưới trên người đột nhiên trở nên thật chướng mắt.

Đêm đó, hắn cũng ngủ trong thư phòng.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

Ta đã khóc suốt đêm và thức dậy vào ngày hôm sau với đôi mắt sưng húp như quả óc chó.

Nhưng ta không vì vậy mà nhụt chí.

Niên thiếu ngây ngô, cứ ngỡ mình có thể hòa tan được trái tim hắn

Dù sao cũng phải thử một lần, cố hết sức mình rồi ta mới cam lòng.

Lòng người dù có lạnh đến mấy, cũng sẽ có cách để ủ ấm.

Nếu hắn không hiểu tình yêu, ta liền dạy hắn.

Ta và hắn đã trở thành phu thê, chẳng lẽ việc lâu ngày sinh tình còn không thể xảy ra hay sao?

Nhưng khi đó ta không biết, Thẩm Duật không phải không hiểu tình yêu, chỉ là hắn không yêu ta mà thôi.

Trong lòng hắn đã sớm có người khác, thế nên mới khinh thường tình yêu của ta.

Mặc dù tiếp xúc da, thân thể dây dưa, sau khi tỉnh táo lại trong mắt cũng chỉ còn sự xa lạ lạnh như băng.

Mãi đến sau này.

Vân Hòa công chúa bị ám sát ở Tề quốc, thế là Thẩm Duật nổi giận đùng đùng đến Tề quốc.

Hắn đi suốt đêm, đi rất gấp, gấp đến mức quên nói với ta, gấp đến độ mang theo bao nhiêu dược liệu quý báu trong phủ, không để lại chút nào cho ta.

Cho nên, khi ta nhìn thấy bức họa công chúa ở thư phòng của hắn sau đó kinh hãi ngất xỉu, không có thuốc giữ thai nên đã sinh non.

Khoảng thời gian đó Thẩm Duật ở Tề quốc, không hề gửi thư về.

Ngược lại, ta có gửi thư qua đó-- thư hoà ly.